Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2201: Bảy người cùng nuốt nước miếng.




Nếu người ngoài ở đây, chắc chắn sẽ chấn kinh mà chết!  

 

Bởi vì bảy ông lão không phải ai khác, tất cả là lão tổ của nhà họ Chu.  

 

Người nào cũng là cảnh giới Thần Chủ đáng sợ!  

 

Kiếm Hy Hòa dựng ngược bên cạnh một ông lão trong đó, tối đen không ánh sáng.  

 

Trên bề mặt có thêm một vết nứt!  

 

Ông lão này, chính là chủ nhân của kiếm Hy Hòa.  

 

Chu Cửu U!  

 

Một người đàn ông trung niên đứng quay lưng với hướng đám lão tổ nhà họ Chu quỳ.  

 

Chỉ với khí thế đó đã đàn áp một đám lão tổ nhà họ Chu như Chu Cửu U không thở nổi.  

 

Cuối cùng, Chu Cửu U không chịu nổi áp lực này, cất giọng run run hỏi: “Đại nhân, tôi… vừa nãy tôi diễn cũng được đấy chứ?”  

 

“Từ lúc ra tay ngăn cản Diệp Bắc Minh giết Chu Nhân Kiệt, tôi vô cùng tức giận, nhẫn nhịn!”  

 

“Rồi đến Chu Nhân Kiệt chết, tôi cực kỳ tức giận…”  

 

“Nhưng lại kiêng sợ thực lực của Diệp Bắc Minh, từ đó thỏa hiệp”.  

 

Liền sau đó.  

 

Người đàn ông trung niên quay đầu: “Rất tốt, có thể đoạt giải Oscar rồi!”  

 

Nếu Diệp Bắc Minh có ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra người này chính là sư phụ của anh.  

 

Vua tàn sát!  

 

“Oscar? Đó là cái gì?”  

 

Chu Cửu U tỏ vẻ mặt nghi hoặc.  

 

Vua tàn sát cười: “Có cần tôi giải thích cho ông không?”  

 

Đồng tử của Chu Cửu U co lại, vội lắc đầu: “Không không không, tiền bối, không cần đâu”.  

 

“Chỉ cần ông vui là được!”  

 

Vua tàn sát châm một điếu thuốc: “Đồ nhi này của tôi có chút ngang ngược bá đạo phải không?”  

 

“Không không không, không ngang ngược chút nào”.  

 

Chu Cửu U lắc đầu: “Cậu Diệp thân thiện vui vẻ, lịch thiệp nho nhã”.  

 

“Còn ân oán phân minh, thật thà giữ bổn phận!”  

 

“Vậy sao?”  

 

“Đúng thế, tuyệt đối không sai”.  

 

Bảy lão tổ nhà họ Chu đồng thanh trả lời.  

 

“Tôi cũng cảm thấy vậy, đồ nhi của tôi luôn là người tốt hiểu đạo lý”, Vua tàn sát cười.  

 

“Là sư phụ, tính cách của tôi và đồ nhi của tôi giống nhau!”  

 

Nói xong câu này.  

 

Bước ra một bước, biến mất.  

Đám bảy lão tổ Chu Cửu U sợ đến suy sụp tại chỗ, sắc mặt người nào cũng trắng bệch.  

 

“Ông đúng là giống như đồ nhi của ông, giết người không chớp mắt!”  

 

Ực ực!  

 

Bảy người cùng nuốt nước miếng.  

 

Quay đầu nhìn về một chỗ, một thi thể nằm đó.  

 

Chính là một trong lão tổ nhà họ Chu.