Anh không hề chậm trễ, trực tiếp sử dụng Huyết Mạch Chú Sát!
Vù!
Máu tinh của Ân Hồng Mai bùng cháy!
Trong ngọn lửa hiện lên một hình ảnh!
“A, có chuyện gì vậy?”
“Lửa… cứu mạng…”
“Ngọn lửa từ đâu bốc ra? Mau cứu tôi với…”
“Không, đừng!”
Những người nhà họ Ân ở khắp chỗ trong Thanh Huyền Tông đột nhiên bốc cháy!
Toàn bộ hình ảnh đều hiện lên trong ngọn lửa.
Ân Hồng Mai nhìn những gương mặt thân thuộc kêu lên thảm tiết, ngọn lửa khó hiểu trên người bốc cháy bừng bừng!
Hóa thành tro bụi!
“Mày…Huyết Mạch Chú Sát? Thuật cấm này, mày học được từ đâu?”, Ân Hồng Mai hoàn toàn sợ hãi, bà ta kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Ma quỷ, mày là ma quỷ!”
Vừa dứt lời, Ân Hồng Mai bị ngọn lửa nuốt chửng!
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người!
Diệp Bắc Minh mau chóng đến trước Hạ Nhược Tuyết và mấy sư tỷ: “Tình hình mọi người thế nào rồi?”
Khương Tử Cơ cười: “Tỷ không sao…”
Phụt!
Phun ra một ngụm máu đen, trực tiếp ngất xỉu!
“Ngũ sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh giữ lấy Khương Tử Cơ, đặt cô ấy nằm thẳng xuống đất.
Kiểm tra cơ thể của Khương Tử Cơ, vẻ mặt biến sắc: “Cỏ kéo dài mạng sống bảy ngày! Đáng chết!”
“Vật này kéo dài mạng sống phải trả giá bằng thiêu đốt tuổi thọ, không phải là trúng độc, mà là tuổi thọ bị thiêu cháy sạch sẽ!”
“Thần tiên khó cứu!”
Liền sau đó.
Vương Như Yên cười đau thương: “Tiểu sư đệ, các tỷ phải đi trước một bước rồi”.
Phụt!
Cô ấy phun ra một ngụm máu đen, cũng gục xuống.
“Tiểu sư đệ, đừng đau lòng quá…”, hoàng hậu Hồng Đào đi đến, sờ bên má của Diệp Bắc Minh.
Khóe miệng không ngừng chảy máu tươi!