Rắc một tiếng giòn tan.
Xương sườn bị gãy trở về vị trí cũ!
Sau đó.
Diệp Bắc Minh lại lấy ra hai viên đan dược cho Tô Thanh Ca uống!
Tô Thanh Ca cảm thấy một luồng sức mạnh cường mạnh từ đan điền bùng phát ra, dược lực chui vào các chỗ khác trong cơ thể, thương tích lại hồi phục bảy tám phần.
Đan dược thật thần kỳ!
Cô ta kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Cậu Diệp, cậu còn biết y thuật ư?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Biết một chút”.
“Đây chỉ là một chút thôi sao? Đúng là quá mạnh rồi!”
Tô Thanh Ca chấn hãi nhìn Diệp Bắc Minh!
“Đủ rồi!”
Khuôn mặt của Tô Tuyết Vy tái xanh: “Rốt cuộc hai người có coi tôi ra gì không?”
“Diệp Phong, tôi hỏi anh lần cuối cùng, anh chọn thần phục tôi hay là chết!”
Mười mấy cao thủ Thánh Cảnh bao vây chặt hai người!
Diệp Bắc Minh thản nhiên hỏi một câu: “Đám người này là ai?”
Tô Thanh Ca ngẩn người, không biết tại sao Diệp Bắc Minh đột ngột hỏi như vậy.
Nhưng vẫn thật thà trả lời: “Cô gái đó tên là Tô Tuyết Vy, là chị họ của tôi”.
“Đám Thánh Cảnh này là cao thủ của nhà họ Tô, Lôi Mặc Dương là cung phụng của bên phía tôi, nhưng đã phản bội tôi”.
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Nếu tôi giết sạch bọn họ, liệu có gây rắc rối cho cô không?”
Cái gì?
Lôi Mặc Dương sợ đến da đầu giật mạnh!
Tô Tuyết Vy ngẩn người!
Mười mấy cao thủ Thánh Cảnh khác lùi lại nửa bước theo bản năng!
Trong phút chốc, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!
Một luồng ý lạnh như băng từ lòng bàn chân vụt thẳng lên thiên linh cái!
Cứ như Diệp Bắc Minh không nói đùa, mà thực sự có thể giết sạch bọn họ vậy!
Tô Thanh Ca nuốt nước miếng: “Cậu… cậu Diệp, cậu… cậu nói gì?”
Diệp Bắc Minh đành nói lại: “Tôi giết sạch bọn họ, thì có gây rắc rối cho cô không?”
“A?”