Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1922: "Thú vị như vậy sao?"




 "Cậu ấy cũng đi theo đạo tàn sát, hy vọng bà có thể nể mặt tôi, nhận cậu ấy làm đệ tử!"  

 

Bên trong cửa đá truyền đến giọng nói lạnh như băng của một người phụ nữ: "Lãnh Nguyệt, bà cho rằng chỗ của tôi là nơi nào?"  

 

"Bà bảo tôi nhận cậu ta là tôi phải nhận cậu ta sao?"  

 

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ!  

 

Sát chủ lại là phụ nữ?  

 

Lãnh Nguyệt không thay đổi sắc mặt: "Sát chủ, bà có thể ra điều kiện!"  

 

"Ha ha ha ha!"  

 

Sát chủ nở nụ cười: "Được, nếu bà đã giúp cậu ta cầu xin tôi, vậy thì phải quỳ xuống mới tính là có thành ý đi?"  

 

"Bà nói cái gì?"  

 

Sắc mặt Lãnh Nguyệt trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.  

 

Mấy trăm đệ tử Thanh Huyền Tông xung quanh cũng đều có vẻ mặt khiếp sợ!  

 

Sát chủ và Lãnh Nguyệt đều là thái thượng trưởng lão của Thanh Huyền Tông.  

 

Nhưng cuộc đối thoại của hai người lại tràn ngập mùi thuốc súng!  

 

Chẳng lẽ có thù hận gì sao?  

 

Một nam đệ tử thấp giọng mở miệng: "Mấy người đã nghe nói chưa, trước kia Lãnh trưởng lão và Sát trưởng lão từng có xích mích vì một người đàn ông đấy!"  

 

"Hình như trước kia hai người đó còn là tình địch nữa!"  

 

"Trời, tình địch ư?"  

 

"Thú vị như vậy sao?"  

 

"Nói nhanh lên, rốt cuộc là có chuyện gì?"  

 

Một vài đệ tử có lòng hóng hớt rất mạnh xích lại gần.  

 

Mặc dù giọng nói của những người này rất nhỏ, nhưng có tháp Càn Khôn Trấn Ngục ở đây, Diệp Bắc Minh đều nghe thấy được.  

Lãnh Nguyệt trầm mặc một lát, cắn răng: "Sát chủ, chỉ cần tôi quỳ, bà sẽ nhận cậu ấy đúng không?"  

 

Sát chủ cười lạnh một tiếng: "Ha ha, bà biết tính cách của tôi mà, nói một không hai!"  

 

"Ngoài ra, bất kỳ kẻ nào cũng không thay đổi được suy nghĩ của tôi!"  

 

"Chỉ cần bà quỳ xuống cầu xin tôi, tôi sẽ nhận Diệp Bắc Minh làm đệ tử".  

 

"Hơn nữa, tôi còn có thể dùng trái tim võ đạo để thề, có thể dùng hết sức để dạy dỗ cậu ta".  

 

"Nhưng mà cậu ta có thể học được bao nhiêu thì phải xem bản lĩnh của cậu ta rồi".