Lăng Thiên Hùng quát một tiếng: “Vận Nhi, không được phép vô lễ với Diệp chủ!”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Không sao”.
Đột nhiên.
Chu Hoàng đi đến, chủ động cười với Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, có muốn gia nhập nhà họ Chu không?”
Diệp Bắc Minh nhả ra hai chữ: “Không muốn”.
“Anh!”
Chu Hoàng ngẩn người, không ngờ Diệp Bắc Minh từ chối dứt khoát như vậy.
Các võ giả còn lại cũng tỏ vẻ mặt chấn kinh!
Thậm chí có người nhắc nhở: “Diệp Bắc Minh, cậu đừng không biết tốt xấu!”
“Nhà họ Chu là đại tộc thượng cổ của Đại Lục Chân Võ, bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn gia nhập nhà họ Chu đấy!”
“Cậu từ chối làm gì? Mau đồng ý đi!”
Không thiếu võ giả đỏ cả con mắt.
Tràn đầy tia máu!
Vãi!
Cơ hội tốt như vậy, sao lại từ chối?
Chu Hoàng nở nụ cười: “Bây giờ thì sao? Tôi mời anh lần nữa, có gia nhập nhà họ Chu không”.
Diệp Bắc Minh quay người bỏ đi: “Không có hứng”.
Chu Hoàng thộn mặt, hét lớn với bóng lưng của Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, anh giết Dạ Phong, đã gây ra tai họa to lớn!”
“Ngoại trừ nhà họ Chu tôi, Côn Luân Hư không có thế lực nào có thể bảo vệ anh!”
“Gia nhập nhà họ Chu, là lựa chọn duy nhất của anh!”
“Tôi thấy anh có thiên phú tu võ không tệ, mới nổi lòng yêu mến nhân tài, anh đừng không biết tốt xấu!”
Chữ cuối cùng vừa dứt.
Diệp Bắc Minh cũng chẳng thèm quay đầu lại.
Trong lòng Chu Hoàng dâng lên chút thất vọng nho nhỏ.
Bao nhiêu năm nay, Diệp Bắc Minh là người đầu tiên từ chối cô ta!
Kể cả là Dạ Phong, khi cô ta đưa ra yêu cầu, cũng chỉ có đồng ý!
…
Ở lối ra vào sơn cốc của Thiên Hạ Đệ Nhất các.