"Kỷ Cuồng?"
"Sao có thể!"
Đám người Huyết Vân Tông vốn còn đang bình tĩnh uống trà, nhìn thấy một màn này tất cả đều run tay lên, chén trà rơi xuống đất.
"Hả?"
Đám người Côn Lôn Hư cũng đều ngây người.
Bọn họ căn bản không nhìn thấu cảnh giới của Kỷ Cuồng.
Chỉ biết là cho dù là ai dám phản kháng, đều sẽ bị giết bằng một chiêu!
Diệp Bắc Minh lại đánh bại Kỷ Cuồng?
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn xuống Kỷ Cuồng: "Biết vì sao tôi không giết ông không? Bởi vì tôi muốn cho ông trải nghiệm cái gì gọi là thống khổ thực thụ!"
Diệp Bắc Minh khoát tay!
Vèo vèo vèo vèo!
159 cây châm đồng loạt hạ xuống!
Vừa vặn chui vào trong 159 huyệt đạo của Kỷ Cuồng!
"A!"
Kỷ Cuồng phát ra một tiếng kêu thảm thiết không giống người, mà giống như lệ quỷ.
Sau khi ông ta kịch liệt vặn vẹo hơn mười giây.
Không ngờ lại trực tiếp đau đến chết!
"Kỷ Cuồng?"
"Nhóc con, cậu đúng là to gan, trưởng lão của Huyết Vân Tông mà cậu cũng dám giết ư?”, đám người Huyết Vân Tông vô cùng tức giận, nằm mơ cũng không thể nghĩ đến Kỷ Cuồng lại chết như thế?
Đây chính là Huyết La Sát đại danh lừng lẫy!
Diệp Bắc Minh nhìn đám người Huyết Vân Tông bằng ánh mắt lạnh như băng: "Mấy người!"
Khung lão quái quát lên một tiếng lớn: "Con mẹ nó, một tên Võ Đế nho nhỏ mà cũng dám dõng dạc nói vậy sao?"
"Đồng loạt ra tay, giết kẻ này!"
"Giết!"
Bảy tám người cảnh giới Hợp Nhất, năm người cảnh giới Thánh từ sơ kỳ đến trung kỳ, gần như là đồng loạt ra tay.
Diệp Bắc Minh chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Đột nhiên, quát lớn một tiếng: “Vạn thú quy tụ, chỉ cần là người của Huyết Vân Tông, một người cũng không được bỏ qua!”
“Ăn thịt hết bọn chúng cho tao!”