Lạnh băng đến thấu xương!
Nhiệt độ xung quanh cũng đột nhiên giảm xuống!
Đạm Đài Yêu Yêu nói chuyện đã xảy ra vừa rồi lại một lần: "Là Nhược Dư và Nhược Tuyết vì để cứu mọi người nên đã dùng mạng sống của mình để uy hiếp!"
"Bà lão kia không tin, Nhược Dư liền tự chém một cánh tay!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Làm sư tỷ của tôi bị thương, còn bắt người phụ nữ của tôi đi?"
"Tôi sẽ cho mấy người biết cái gì mới là sống không bằng chết thực thụ!"
"Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hãy tìm kiếm khí tức của Nhược Dư và Nhược Tuyết cho tôi!"
"Được!"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến.
Bắt đầu tìm kiếm!
Một lát sau.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc con, những người này đã có chuẩn bị từ trước!"
"Bọn họ đã ẩn giấu khí tức rồi!"
"Cái gì?"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Ngay cả ông cũng không tìm thấy sao?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thở dài một tiếng: "Thực lực của tôi vẫn còn quá yếu, vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đến cảnh giới nhất định”.
"Nếu bọn họ cố ý ẩn giấu khí tức, lấy tình hình bây giờ của tôi sẽ rất khó để tìm kiếm!"
"Không sai, bọn họ đã ẩn giấu khí tức, nhưng không có cách nào ẩn giấu mùi!"
Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Có ý gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Khứu giác của ma thú cường đại hơn con người vô số lần, có thể cảm nhận được mùi vị trong không khí!"
Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ra!
Ngay sau đó.
Anh bay lên trời, lập tức đi đến vị trí chục ngàn mét!
Sau đó phát ra một tiếng hét to như rồng gầm: "Tao lấy lực lượng huyết mạch để kêu gọi chúng mày, hãy tập hợp lại cho tao!"
Gào!
Làn sóng lan ra ngập trời.