Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1702: "Khá lắm!"




 Gương mặt xinh đẹp của Lăng Vận Nhi chấn động: "Anh… anh biết tôi đi theo phía sau anh?"  

 

Diệp Bắc Minh lười nói nhảm, đưa tay chém ra một kiếm!  

 

Lão già cảm nhận được sát ý kinh khủng của Diệp Bắc Minh.  

 

Lúc đầu ông ta muốn nói ra thân phận của mình!  

 

Thế nhưng nhìn thấy Diệp Bắc Minh bá đạo như vậy, trong lòng ông ta lại bộc phát ra một ngọn lửa giận vô hình: "Hay lắm tên nhóc kia, cậu cũng quá khoa trương rồi!"  

 

"Ở trước mặt lão phu mà cũng dám bất cẩn như thế?"  

 

Lão già dẫm chân một cái!  

 

Một khí tức cường đại bộc phát ra.  

 

Trong tay ông ta xuất hiện một thanh bảo kiếm màu vàng, giống như một con giao long sống sờ sờ!  

 

Kiếm khí cuồng bạo ngưng tụ, chém về phía kiếm Đoạn Long!  

 

Trong nháy mắt cả hai tiếp xúc.  

 

Keng!  

 

Một tiếng vang giòn.  

 

Bảo kiếm màu vàng ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ bay ra ngoài.  

 

"Cái gì?"  

 

Con ngươi của lão già co vào một chút, vẻ mặt vô cùng chấn động.  

 

Ông ta cuồng bạo quát một tiếng: "Kiếm Kim Giao của tôi cũng là thần khí, thế mà lại không ngăn được kiếm Đoạn Long của cậu?"  

 

"A!"  

 

Lão già hít sâu một hơi: "Khá lắm!"  

 

"Phẩm cấp của kiếm Đoạn Long đã vượt qua thần khí rồi!"  

 

Diệp Bắc Minh không mở miệng.  

 

Thân pháp tựa như tia chớp, chém kiếm thứ hai xuống.  

Tất cả lửa giận trong lòng lão già đều biến mất, còn hưng phấn hẳn lên: "Ha ha ha ha, Diệp Bắc Minh, lão phu sẽ nhìn xem, rốt cuộc thanh kiếm trong tay cậu có được sức chiến đấu như thế nào!"  

 

Chân nguyên trong cơ thể lão già ầm ầm tăng vọt.  

 

Gào!  

 

Hổ kêu rồng gầm.  

 

Quần áo của ông ta lập tức nổ tung, để lộ ra cơ bắp màu đồng cổ.  

 

Hai quyền hợp nhất, đánh về phía kiếm Đoạn Long!