Diệp Bắc Minh sững sờ.
Em gái này lại tỏ ra thân quen như thế.
Tiêu Dung Phi trừng Tiêu Nhã Phi một chút, sau đó cười một tiếng nói với Diệp Bắc Minh: "Anh Diệp, Nhã Phi còn nhỏ, không hiểu lễ nghi".
"Tôi thay mặt nó xin lỗi anh".
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Không sao cả!"
"Rốt cuộc các cô tìm tôi có chuyện gì?"
Tiêu Dung Phi trực tiếp nói thẳng ý đồ đến đây: "Anh Diệp, nhà họ Tiêu muốn thực hiện một cuộc làm ăn với anh Diệp!"
"Một cuộc làm ăn?"
Diệp Bắc Minh sờ cằm, đã đoán được ý đồ Tiêu Dung Phi đến đây: "Đan dược sao?"
"Đúng thế".
Tiêu Dung Phi nở nụ cười xinh đẹp: "Nhà họ Tiêu hy vọng có thể mua một chút đan dược tuyệt phẩm, thánh phẩm!"
"Nếu như có thể, hy vọng có thể được trò chuyện với vị Đan Hoàng đứng sau anh Diệp nữa!"
Đúng thế!
Tất cả các thế lực bên ngoài đều suy đoán.
Sau lưng Diệp Bắc Minh tuyệt đối có một vị Đan Hoàng!
Côn Luân Hư có tổng cộng ba vị Đan Hoàng!
Đan Hoàng thứ ba là Lý Ngạo!
Mấy ngày trước đã bị Diệp Bắc Minh chém giết!
Còn lại Đan Hoàng thứ nhất và Đan Hoàng thứ hai!
"Trong hai người này, chắc chắn sẽ có một vị là sư phụ của Diệp Bắc Minh!"
"Rốt cuộc là người nào?"
Đôi mắt đẹp của Tiêu Dung Phi lấp lóe.
Chờ đợi Diệp Bắc Minh trả lời!
Không ngờ.
Diệp Bắc Minh lại lạnh nhạt lên tiếng: "Đan dược là do chính tôi luyện chế, phía sau không có người nào cả".
"Cái gì?"
Tiêu Dung Phi sững sờ, chợt nhíu mày lại.
Vẻ mặt có chút quái dị!