“Bà cho Nhược Giai uống nước vong tình?!!!”
Diệp Bắc Minh mặt đầy phẫn nộ.
Cúi đầu nhìn bà lão như nhìn một người chết.
Giây tiếp theo.
Anh nhướng mày, tìm thấy tin tức mới nhất của Chu Nhược Giai: “Nhà họ Trịnh, đất tổ Côn Luân Hư?”
“Bà vì tư lợi cá nhân mà bán Nhược Giai cho nhà họ Trịnh?”
Lúc này.
Trong đầu bà lão lại không còn bất kỳ bí mật gì nữa.
Đất tổ Côn Luân Hư ở trên long mạch Côn Luân Hư!
Được trời ưu đãi, chiếm lượng lớn khí vận ở Côn Luân Hư!
Lớp lớp võ giả thiên phú nghịch thiên xuất hiện, chiếm gần như trên 90% tài nguyên tu võ của Côn Luân Hư.
Đất tổ Côn Luân Hư có kết giới!
Ba mươi năm mở một lần.
Chỉ cần có thể đi vào đất tổ, chắc chắn cá chép hóa rồng!
Nhà họ Trịnh, một trong những thế lực của đất tổ Côn Luân Hư!
Bà lão tên là Từ Huệ, bà ta bán Chu Nhược Giai cho nhà họ Trịnh chính là để bản thân nhận được che chỏ!
Thoát khỏi Lưu Ly Tông, tiến vào trong đất tổ!
“Ha ha ha ha ha…”
Sau khi Diệp Bắc Minh biết được toàn bộ tin tức, cười lạnh không dứt: “Từ Tuệ, bà đúng là tội đáng muôn chết!”
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh giơ tay lên, mươi ba cây kim vàng bay ra ngoài!
Lập tức lao trong cơ thể bà lão.
Kim bạc cứu người!
Kim vàng đoạt mệnh!
Quỷ Môn Thập Tam Châm lần đầu xuất hiện cả mười ba cây!
“A!”
Bà lão hét rống lên.
Giống như có một đám ác quỷ đang xé linh hồn bà ta, nét mặt già nua vặn vẹo!
Xương cốt toàn thân kêu ‘rắc rắc’!
Bắp thịt co rút, không ngừng run rẩy!
Bà lão sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Van… van xin cậu giết tôi đi”.
“Tôi có rất nhiều tài sản, giao cả cho cậu!”