Cầm lấy chiếc nhẫn chứa vật của tất cả bọn họ.
Tiêu Dung Phi nhắc nhở một câu: “Diệp Bắc Phong, cậu giết người nhà họ Võ, bọn họ sẽ không bỏ qua cho cậu!”
Vụt!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh chợt trầm xuống: “Cô biết tôi?”
Tiêu Dung Phi nghiêm túc nhìn anh: “Tay cầm một thanh đoạn kiếm đầu rồng, lại còn có thể chém chết võ thần!”
“Ngoại trừ sát thần Diệp Bắc Phong ra, cả Côn Luân Hư còn có người thanh niên nào khác sao?”
Diệp Bắc Minh vuốt cằm: “Danh tiếng của tôi lớn tới vậy ư?”
Tiêu Dung Phi gật đầu: “Đâu chỉ là lớn, một vài thế lực ở Côn Luân Hư đã hợp tác lại, hình thành liên minh Đồ Thần!”
“Liên minh Đồ Thần?”
Diệp Bắc Minh ngập ngừng.
Tiêu Dung Phi khẳng định: “Đúng vậy, giết cậu”.
Nét mặt Diệp Bắc Minh tràn đầy khinh thường: “Một đám người dơ bẩn mà cũng đòi giết tôi á?”
“Cậu đừng quá hống hách, thế lực cấp hai gồm đám người Thiên Kiếm Tông, cung Hạo Miểu, học viện Thiên Thần và Phạm Cốc đã hạ lệnh truy nã cậu rồi”.
Tiêu Dung Phi cau mày.
Diệp Bắc Minh chỉ cười không đáp.
Tiêu Dung Phi tiếp tục nói: “Còn có một số gia tộc bị cậu chém giết cũng đã gia nhập vào liên minh Đồ Thần!”
“Nếu như có người giết được cậu, có thể nhận được tiền thưởng lên đến ba trăm nghìn tệ!”
“Cướp lấy thanh đoạn kiếm này từ tay cậu còn nhận được cả một triệu tệ tiền thưởng!”
Diệp Bắc Minh đen mặt: “Kiếm Đoạn Long còn có giá hơn tính mạng của tôi nữa hả?”
Tiêu Dung Phi thản nhiên cười một tiếng: “Nó tên là kiếm Đoạn Long à?”
“Tất cả mọi người đều cho rằng thanh kiếm Đoạn Long này là một món thần khí không hoàn hảo!”
“Có lẽ chính là thanh thần khí mà Phần Thiên Tông đã luyện chế năm xưa!”
“Thật hiển nhiên, các thế lực truy nã cậu đều cho rằng cậu dựa vào thanh kiếm Đoạn Long kia mới có thể chém chết võ thần một cách phi lý như vậy!”
Diệp Bắc Minh chém chết võ thần, quả thật có liên quan đến thanh kiếm Đoạn Long này.