Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1262: “Dị hỏa là gì?”




Dưới dẫn dắt của lão giả, đi đến cửa phòng bao Diệp Bắc Minh đang ở.  

 

Hộ vệ nhà họ Ngô nhìn thấy Phương Ngọc Lâu đang hừng hực khí thế đi tới.  

 

Vội vàng ngăn cản: “Cậu Phương, trong này…”  

 

Bố!  

 

Phương Ngọc Lâu một chưởng tát bay mấy hộ vệ này: “Cút!”  

 

“Hôm nay ai cản tao thì chết!”  

 

Ầm!  

 

Một cước đá văng cửa phòng bao.  

 

Vừa hay nhìn thấy Diệp Bắc Minh!  

 

Bất ngờ!  

 

Kỳ quái!  

 

Kinh ngạc!  

 

Sau đó, sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống: “Là mày? Giỏi lắm thằng nhãi, thiên thạch ngoài vũ trụ là mày lấy đi?”  

 

“Cướp đồ với Phương Ngọc Lâu tao, mày có mấy cái mạng có thể sống?”

Phương Ngọc Lâu tiến về phía trước.  

 

“Lục Gia, tiểu thư, không xong rồi”.  

 

“Cậu Phương đi về phía phòng bao của cậu Diệp!”  

 

Người làm nhà họ Ngô tới bẩm báo.  

 

“Cái gì?”  

 

Ngô Tố Hải và Ngô Khinh Diên biến sắc: “Đi, mau đi xem!”  

 

...  

 

Diệp Bắc Minh đang giao dịch với tháp Càn Khôn Trấn Ngục.  

 

“Nhóc con, tu bổ kiếm Đoạn Long nào có đơn giản như vậy?”  

 

 

“Lấy được Hỗn Độn Hắc Kim còn lâu mới đủ, kim loại này chỉ có dùng dị hỏa mới có thể hòa tan nó!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích.  

 

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Dị hỏa là gì?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Mấy loại ngọn lửa bản nguyên nhất giữa thế gian, ở địa cầu hình như không có”.  

 

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co lại: “Mẹ kiếp! Ông chọc tôi à?”  

 

“Vì vậy, tôi chỉ lấy được một cục sắt, không thể luyện hóa?”  

 

Tháp Càn Khôn Ngục có chút ngượng ngùng: “Khụ, chính là ý này”.