Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1006: “Phục nguyên kiếm Đoạn Long?”




“Cậu nhóc, cậu nói đây là thuật rèn đúc rác rưởi?”

 

“Nếu cậu có thể học được toàn bộ thuật rèn đúc bên trên, đích thân tạo ra một thần khí giống như kiếm Đoạn Long cũng không thành vấn đề”.

 

Diệp Bắc Minh nghiêm mặt: “Kiếm Đoạn Long là thần khí ư?”

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Tôi chỉ lấy ví dụ thôi”.

 

Diệp Bắc Minh thấy kỳ lạ: “Tại sao ông sùng bái cuốn thuật rèn đúc này như vậy?”

 

“Tôi thấy rất nhiều phương pháp rèn đúc trong này đều sử dụng gang”.

 

“Theo tôi được biết, vũ khí bình thường nhất của võ giả chính là làm bằng gang”.

 

Anh cau mày: “Binh khí mạnh hơn một chút, thì dùng sắt đen”.

 

“Mạnh thêm chút nữa, thì dùng thiên thạch bên ngoài trời”.

 

“Khi tôi ở Côn Luân Hư, theo sư phụ học thuật rèn đúc, những nguyên lý này, tôi đều hiểu”.

 

“Vật liệu càng tốt, binh khí đúc ra càng mạnh!”

 

Anh nói một mạch đến đây.

 

Diệp Bắc Minh bất mãn đưa ra kết luận: “Dùng gang rèn đúc binh khí, không phải là thuật rèn đúc rác rưởi thì là gì?”

 

“Ha ha ha!”

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Cậu nhóc, đó là sự hiểu biết của cậu hả?”

 

“Cậu dùng vật liệu hàng đầu, rèn đúc ra binh khí hàng đầu, cậu có chắc chắn thuật rèn đúc của cậu mạnh không?”

 

“Chẳng qua cậu chỉ là dùng vật liệu tốt nhất rèn đúc thành binh khí, loại người đó xứng được gọi là chuyên gia rèn đúc sao?”

 

“Chuyên gia rèn đúc hàng đầu thực sự, cho dù dùng gang bình thường, cũng có thể rèn ra thần khí!”

 

Diệp Bắc Minh ngẩn người.

 

Chuyên gia rèn đúc hàng đầu, dùng gang bình thường cũng có thể rèn ra thần khí?

 

Anh trầm mặc một lúc: “Ông nói cũng có lý”.

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc: “Bị tôi thuyết phục nhanh như vậy hả?”

 

Diệp Bắc Minh trả lời: “Đối với lĩnh vực mà mình không hiểu, thì nên mang tấm lòng của một người học trò”.

 

“Chỉ có như vậy, mới có thể không ngừng tiến bộ”.

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thong dong nói: “Hình như tôi hiểu tại sao cậu nghịch thiên rồi”.

 

“Cậu vốn thiên phú lợi hại, lại biết học hỏi”.

 

“Tâm thái luôn luôn học hỏi này, mới khiến cậu có ngày hôm nay!”



Càng đọc càng kinh hãi!

 

Diệp Bắc Minh khen một tiếng: “Quả nhiên là có phương pháp, người viết ra cuốn sánh này, đúng là kỳ tài”.

 

“Ha ha”.

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười: “Nếu có một ngày, cậu có thể tìm được kim loại giống với chất liệu của kiếm Đoạn Long”.