- Tôi muốn đập lão này lắm rồi _ Long gầm gừ.
- Thôi mà, giờ Phong như thế rồi con đập nữa chắc mai anh em mình được mặc đồ đen quá. mà tôi không thích màu đen lắm đâu nha.
- Thì chỉ nói thế cho oai, như đánh gì nữa.
- Tôi biết mà.
- Cho hắn về nhà thôi.
- Mà tôi mý ông thế này, chăm hắn qua đêm là cả vấn đề đấy.
- Gọi cho Hân đi.
- Nhưng …. _ hoàng lưỡng lự.
- Hết hôm nay mới hết 3 ngày, ông yên tâm.
- Ừ.
- Lấy máy Phong gọi đi.
- Hay đới. ông hiểu ý tôi à nha _ Hoàng cuời. – mà ông ra lưu là cái gì ý nhỉ.
- Cứ cái gì đặc biệt nhất thì gọi.
- Xem nào. Đ Đ G là gì.
- Đ Đ G ý á.
- Ừ.
- À. Đồ đầu gấu.
- Thế thì đúng Hân nhà mình rồi
- Gọi thôi.
Sau một hồi nhạc chờ dìa đườn:
- Hân hả.
- Anh gọi tôi cái gì thế, tôi không đi đaua nha, anh bủ cho tôi về tôi đó _ nó nói một hồi.
- Anh Hoàng mà.
- Ớ. Ơ.
- ớ gì.
- Sao anh cầm mấy Phong.
- À là thế này, em đến nhà Phong luôn đi, truyện nó dài lắm.
- Nhích.
- Đến đi, còn sớm mà.
- Vâng ợ.