[ĐN Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 82: Đội tham dự? A? B?




Một tháng sau ngày luyện tập đầu tiên, còn hai tháng nữa là đến Đại Hội Ma Thuật

" Ok mọi người, để tổng kết lại kết quả thời gian qua của chúng ta, hôm nay sẽ là bài tập thực chiến!" Charlos sau khi dọn dẹp tàn cuộc của bữa sáng quay lại... liền nhìn thấy bốn con người đứng thẳng tắp chờ đợi mình. Cô nhíu mày một chút rồi bật cười:" Eflman, Cana một đội, đối chiến Lisanna và Mira!"

" Oh yeah!" Bốn con người đứng đó sững lại không đến hai giây, lập tức nhảy lên hoan hô

Tốt quá! Ít nhất hôm nay không bị ngược!!!

Lúc đầu Eflman và Cana đã nghĩ như thế

Nhưng đó là do họ quên mất... thoát khỏi tay ma vương... thì họ lại rơi vào tay "The Demon"...

Kết quả: dù đã tiến bộ, sau gần một tiếng... hai người ở phe đối diện đã bị Mira cho nằm vật ra bãi cỏ

" Aaaaaaa! Ngày tháng dài bao giờ mới kết thúc?" Cana thở dốc:" Tại sao tôi lại phải chịu tội dưới tay hai vợ vợ nhà này?"


Cp tôi yêu khiến tôi cảm thấy thật mệt mỏi, cả về linh hồn lẫn thể xác

" Cana!" Charlos và Mira đồng thời đỏ mặt cảnh cáo

" Hơ hơ hơ, này hai người nhé! Ăn đòn đủ rồi, tui hông muốn ăn cả cơm chó nữa đâu!" Cana lập tức liếc trở về, bĩu môi

" Nhưng mà cảm giác được ngược người khác thật là hay!" Lisanna ngồi xổm xuống chọc chọc mặt Cana, "ngây thơ" cười

Trái ngược với vẻ đau khổ giả vờ của Cana và nụ cười tủm tỉm của Lisanna, Charlos nhìn quanh một lượt, xoa cằm như suy nghĩ điều gì mông lung lắm

" Fairy Light!" Rồi như đã quyết định, cô không ngần ngại kích hoạt luôn ma thuật đặc trưng của mình, nhìn lướt qua tầng sáng nhạt bao phủ lấy mọi người, Charlos lần nữa vỗ tay:" Chỉnh đốn 20 phút! Sau 20 phút, Mira đối chiến cả ba người còn lại!"

" Aye~" Đoán ra từ đầu mà, nếu không làm thế thì mới thấy lạ! Ba người còn lại gật gù ngồi lên


Đúng 20 phút sau, Charlos lại vung cao tay...:" Chuẩn bị..."

" Bắt đầu!" Rồi hạ xuống

Trong cả cuộc đấu, Charlos không ngừng nhìn lên quan sát diễn biến, lại quay xuống chú ý chiếc đồng hồ của mình

Mày nhăn lại càng sâu

Sau đó, Charlos không ngừng sắp xếp lộn xộn đội hình, không ngừng cho họ đối chiến, còn bản thân nhìn chiến trận... khó được thở dài

Cuối buổi tập

" Xong rồi xong rồi, mọi người làm tuyệt lắm!" Nhìn bầu trời rồi lại cúi xuống những người chục ngày như một nằm la liệt, Charlos cười cười:" Kết quả rất tốt! Cứ thế này chúng ta sẽ vượt qua được những hội khác sớm thôi!"

" Aye..."

" Ổn rồi, ít nhất chúng ta biết mình không bị ngược vô ích..."

Lisanna và Cana uể oải ỉu xìu, trong khi Eflman cố sức giơ nắm đấm lên trời hoan hô

Charlos cười chịu thua

Rồi hơi trầm giọng:" Nhưng mà... Mira!"


Cô gái được gọi tên ngẩng đầu dò hỏi

Những người còn lại cũng hóng hớt vì giọng điệu bất thường của tóc đen

"..." Charlos chần chừ mất vài giây như tìm từ trước khi hỏi:" Tớ nghĩ là tớ phát hiện vài vấn đề...Cậu có muốn chúng ta nói chuyện một lát không?"

" Chu choaaa~" Mặc dù Mira còn chưa lên tiếng, Lisanna cũng đã đùa cợt cảm thán một tiếng rõ to như sợ không ai nghe thấy

" Này, không phải như em nghĩ!" Charlos cũng nhận ra không thích hợp, bất đắc dĩ giả vờ hung dữ

" Đâu, em đâu có nghĩ cái gì đâu~" Lisanna chớp chớp đôi mắt to tròn

"Này..."

" Đi đi đi đi! Dắt nhau ra đằng kia kìa!" Lập tức, Cana phất tay, trợn trắng mắt:" Độc thân thì không có nhân quyền à?"

"..." Charlos đến cạn lời với họ, chỉ nhún vai rồi nhìn Mira tỏ vẻ hỏi ý

" Ừm!" Chị cả nhà Strauss cười xinh đẹp
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt ấy, Charlos nhận ra rằng cô ấy đã hiểu tất cả những gì cô muốn nói.

Tất cả

Charlos thở dài suy tư

...

" Cậu không dùng hết sức." Tại một góc của khu rừng, Charlos nhẹ nhàng tựa lưng vào thân cây phía sau, bình tĩnh tường thuật:"

Tớ đồng ý là chúng ta không cần phải lấy ý chí sinh tử ra để tấn công bạn bè trong một cuộc đấu... nhưng cậu kìm hãm có chút quá mức..."

" Đặc biệt là khi Lisanna ở phe đối địch..." Chuyện tương tự không xảy ra với Eflman

Cuối cùng thì, ấn tượng của Charlos về sức mạnh của Mira vẫn dừng lại ở 9 năm trước.

Ở một nữ quỷ ương bướng, quật cường, đầy tự tin và ngạo khí. Ở cách chiến đấu có phần thô bạo, ở nụ cười có phần càn rỡ

Tóc đen hơi cau đôi lông mày, thở dài:" Mira? Luyện tập như vậy, chúng ta gần như sẽ không thể tiến bộ thêm được nữa."
"..."

" Tớ biết chứ..." Đáp lại lời cô, Mira thở hắt ra, lắc đầu:" Nhưng tớ chưa thể buông ra được, Charlos..."

" Bàn tay này..." Cô gái tóc bạch kim cúi đầu, lẳng lặng xòe ra hai bàn tay nhợt nhạt hẳn đi, rồi dần nắm chặt lại:" Cảm giác đó..."

Ngày Lisanna biến mất... nó vẫn ở ngay đây... nó không rời đi...

" Giống như vết sẹo trên chân cậu vậy, đồ ngốc..." Mira thở dài đầy đau lòng, mím môi nhìn xuống đôi chân thẳng tắp của người kia

Cô biết ở đó có những vết sẹo

Lý do mà Charlos luôn luôn mặc quần dài, những vết rạch sâu hoắm và trải dài hết cả bắp chân mà cô ấy chưa bao giờ đồng ý kể cho người khác

" Tớ cũng rất sợ... tớ chỉ là thật sự... không thể..."

Đồ ngốc vẫn luôn rất ngốc

Charlos thở hắt:" Không, những vết sẹo đó không còn nữa..."

" Đều đã qua rồi... Mira..."
"..."

" Chỉ vì thế mà cậu chấp nhận... dừng lại sao?" Rồi bước đến, khẽ chạm vào gò má lạnh lẽo, lại càng đau lòng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện mình:" Cậu sẽ chấp nhận chịu thua sao?"

"..." Làm sao có thể?

" Tớ chỉ là cần thời gian, Charlos..." Mira vươn tay chạm vào bàn tay đặt trên người mình, khẽ nắm chặt như đáp lại. Giọng mềm mại mà đầy lưu luyến:" Tớ còn muốn đuổi theo cậu mà... tớ sẽ không dừng lại ở đây..."

" Nhưng, chưa phải bây giờ..." Mira hơi nhắm mắt, nhấp môi:" Chưa phải lúc này..."

Cô không biết đến Mira nhân hậu và ôn hòa như bây giờ

Ấn tượng, rất đáng sợ, vì đó là thứ quyết định cách nhìn nhận một người

Charlos nhìn cô gái trước mặt rất lâu, lâu đến tưởng chừng như đã ngủ quên mất

... Có điều đã đến lúc nó phải thay đổi, ai trong chúng ta rồi cũng sẽ đến lúc trưởng thành.
Nhưng sẽ không có gì thay đổi. Ấn tượng có thể phai, trái tim họ lại cùng một nhịp đập

Chỉ cần họ ở cạnh nhau như bây giờ, rất nhiều chuyện, đều không cần phải giải thích.

Rồi mỉm cười

"Được rồi, tớ hiểu rồi..." Charlos tiến càng gần cô gái của mình, vươn tay nhẹ nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn, kéo thân ảnh nhỏ hơn lại phía mình:" Là tớ yêu cầu vô lý."

Cúi đầu, để trán họ chạm nhau, cô âu yếm thỏ thẻ:" Cậu đã chờ tớ lâu như vậy..."

" Đến lượt của tớ rồi."

" Ừm."

Tình yêu của họ cũng đang dần trưởng thành, biết sẻ chia, thấu hiểu và cùng nhau tiến về phía trước

...

Ở gần nơi đó nhưng khó tìm thấy vì trời đã sắp tối, có ba bóng người thập thò núp trong bụi nhìn ra. Mắt sáng rỡ như đèn pha ô tô, người nào người nấy cố kìm lại giọng nói đang vượt quá âm lượng vì hưng phấn của mình
" Hôn chưa hôn chưa hôn chưa? Hôn chưa vậy?!"

" Rồi rồi rồi rồi! Hình như là rồi!"

" Aaaaaaaaa!"

Nghe là chắc chắn nghe không thấy nội dung câu chuyện, nhưng độ hóng hớt thì lại sắp bay ra ngoài vũ trụ cùng trí tưởng tượng luôn

" Tại sao tôi lại ở đây?"

" Im lặng đi nào Eflman!"

Đương nhiên không thể phủ nhận, rằng họ vẫn là những người trẻ. Náo nhiệt và vô tư

__________________________________

" Ờ... rồi ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra sao?" Thứ diễn biến bất ngờ hôm nay... khiến Cana không có tâm trạng uống rượu nữa, kéo tóc mình dở khóc dở cười nhìn quanh

Eflman và Lisanna bất lực ngửa mặt nhìn trời

" Charlos! Cơ hội vừa thôi!"

Mọi chuyện phải tua lại từ sáng hôm nay lúc thức dậy, cả bọn tìm thấy mảnh ghi chú được để lại trên bàn

"Tôi mang Mira đi kiếm chỗ khác phá!
Charlos"

Lúc đầu, bọn họ còn tưởng là hai người kia chỉ đi vòng vòng quanh khu núi này thôi, nhưng sau khi chờ đến hai tiếng đồng hồ- đến thời gian mà bình thường mà họ đáng lẽ ra đã bị hành lên hành xuống mấy trận mà vẫn không thấy người đâu... đám Cana mới biết được...

Hai con người kia đã không còn ở chỗ này nữa rồi!!!

" Em nghi ngờ là tên đó từ đầu đã lên kế hoạch cho việc này rồi!" Lisanna chống hông phồng má:" Lại bắt cóc chị Mira! Đáng ghét!"

" Vậy là đi hẹn hò rồi hả?" Cana ngồi phịch xuống, chống cằm, rút ra chai rượu của mình bắt đầu tu lên

" Chắc thế!" Lisanna càng phụng phịu

Chỉ có Eflman là không cam tâm ngửa mặt lên trời nức nở

" Neechannnnn!!!!"

...

Cùng lúc này, ở một hoang đảo nào đó giữa vùng biển phía Nam, nơi mà hai kẻ dắt nhau chạy trong đêm đang có mặt
Chắc chắn là ba người bị bỏ lại sẽ không ngờ tới được rằng...

Charlos nói đều là sự thật, cô ấy mang Mira đến đây... để phá!

" Soul Extinctor!" Dòng ma thuật bóng tối khổng lồ lao đến, đốn ngã hàng loạt cây cối xung quanh trước khi bị Charlos đánh tan

Sau cuộc nói chuyện hôm qua, cả Mira và Charlos đều nhận ra rằng mọi việc đã rồi, cho dù có muốn thay đổi, cũng không thể làm trong một sáng một chiều

Tuy nhiên, việc huấn luyện vẫn nên được tiếp tục. Mira chẳng còn tính hiếu thắng như trước, nhưng cô vẫn khá là không vui khi nghĩ đến việc cô có thể bị Erza vượt mặt một khoảng cách chẳng nhỏ nếu không tiến lên

Thế nên biện pháp của việc này chính là...

" Tiếp tục!"

" Evil Explosion!"

" Tiếp Mira!" Charlos thậm chí vẫn chưa di chuyển khỏi vòng tròn dưới chân cô, nhăn mày ngẩng đầu
... đưa Mira tới một nơi rộng hơn, không người, đặc biệt là không có những người đồng đội xung quanh để cô có thể thoải mái bung sức

Charlos bất mãn một, Mira càng không phục mười! Chỉ 2 năm mà thôi, cô lại kém Charlos một đoạn dài đến như vậy. Quả nhiên không thể giữ sức! Cũng không thể không huấn luyện!

" Evil Shower!"

Một quả cầu tím đen rực lên trong tay Mira, từ đó, vô số những viên đạn ma thuật bắn ra trên diện rộng, và hoàn toàn không có quy luật nào cả

Mắt Charlos sáng lên một chút ánh sáng tím rồi vụt tắt, khóe môi nhếch lên một nụ cười. Cô nhấc chân giẫm xuống mặt đất, khiến tất cả những viên đá nhỏ xung quanh mình bay lên không trung

" Dẫn thuật!" Charlos thì thầm

Những viên đá đang lơ lửng bị nhuộm lên một tầng ma lực bàng bạc rồi lao về phía trước, tinh chuẩn bắn trúng từng viên đạn ma thuật
" Explosion Punch!" Nhưng nhờ vậy, Mira cũng đã nhân cơ hội này tiếp cận được Charlos, cô áp sát, tạo ra một vụ nổ lớn ở ngay khoảng cách cực gần

Không khí dao động dữ dội trước sức mạnh kìm nén

Có điều vụ nổ này lại không thành công được kích hoạt

Bởi vì Charlos đã lường trước về nó mà tung một cú đấm giữa hồng tâm:" Cushing Evil: Empyrean!"

Phá hủy ma thuật! Ma thuật của Gildarts!

" Chưa đủ Mira! Cậu không thể khiến tớ nhận thua nếu chỉ có như vậy! Bung sức ra nào!" Mắt Charlos đột ngột biến thành màu tím:" Hell Explosion!"

" Evil Orb!"

Hai nguồn năng lượng khủng khiếp của bóng đêm va chạm vào nhau...

Sự hủy diệt quang cảnh trên diện rộng

...

Quay trở lại với ba con người đang phẫn nộ

" Ây, vậy giờ chúng ta... tiếp tục luyện tập thế nào đây?" Eflman đã chống đẩy được một lúc lâu tạm thời ngồi xuống, nghĩ nghĩ cái gì, lại uể oải thở dài
" Lúc đầu tính thế nào thì giờ làm vậy chứ sao..." Cana nhún vai, đập chai rượu xuống đất cái rầm:" Không có cái tên bỏ bạn bỏ bè đó chúng ta vẫn sẽ tiến bộ!"

" Aye..." Lisanna chán nản tỳ mặt lên tay mình đáp lại

Nhưng mà thấy thế nào thì ý chí hừng hực luyện tập mấy ngày qua của họ cũng đã bị một xô nước dập cho tắt lịm

" Nào nào nào, oan uổng cho tôi quá đấy!" Đúng lúc này, một giọng nói đầy ý cười vang lên phía sau... khiến bọn họ lạnh sống lưng một thoáng

" Char... Charlos?" Lisanna bật người dậy, mở to mắt lắp bắp như vừa thấy được Sao Hỏa chạm vào Địa Cầu

" Cậu sao lại ở đây? Mira đâu?" Cana đánh rơi luôn chai rượu của mình

" Neechan!" Eflman trông ngóng ngó sau lưng cô

" Tôi nói rồi mà, tôi tạm thời đưa cô ấy đi chỗ khác rồi!" Charlos đặt hai tay trong túi quần, hơi cúi đầu, nhếch môi:" Còn ba người, nghỉ ngơi cả buổi sáng chắc khỏe lại rồi nhỉ?"
Ngẩng dậy, híp mắt nguy hiểm

" Vậy... bắt đầu giai đoạn thứ hai luôn nhé?"

Giọng điệu này, bộ dáng này, "huấn luyện viên ma vương" lại online rồi...

Lisanna, Eflman và Cana lập tức bật dậy đứng thành hàng, run như cầy sấy

" A-aye!"

Quả nhiên thỉnh thần đến dễ, mời đi mới khó mà!!!

__________________________________

Cứ như vậy, đảo mắt một cái, hai tháng nữa đã trôi qua

5 ngày nữa chính là Đại Hội Ma Thuật

Từ chiều ngày hôm nay, buổi tập của Mira và Charlos cũng đã chính thức được tuyên bố kết thúc- cùng lúc với những con người còn ở trên ngọn núi nào đó.

Khỏi phải nói, thoát được sự "chăm sóc" của ma vương khiến đám Lisanna vui sướng đến chừng nào, chỉ kém chưa nổ pháo hoa chúc mừng với nhau

Cả đám bắt đầu hào hứng thu thập đồ đạc chuẩn bị ra về

" Đúng rồi, chị Charlos!" Eflman đột ngột dừng tay khỏi đống lều bạt và túi ngủ, quay đầu gọi lớn:" Chị hai có về cùng với chúng ta không?"
" Hử?" Nghe tiếng gọi, Charlos đang bận hủy diệt tàn tích của mấy cái bể tắm cũng đứng dậy xoa tay hét trở về:" Chắc là không! Cô ấy sẽ về cùng tôi!"

Eflman đứng hình mất 5s để phân tích vấn đề... không thành công

Quả nhiên là câu trả lời gây hoang mang nhất thế kỷ

" Về cùng chị với cùng chúng ta khác nhau ở đâu?" Cuối cùng, vẫn là Lisanna mờ mịt cất lời hỏi lại

" Khác chứ!" Charlos nhún vai nhìn quanh quất như kiểm tra lần cuối rồi mới cười ngẩng đầu:" Về với tôi..."

" Thì chính là một mình tôi!" Nháy mắt, búng tay

"!!!" Lisanna và Eflman há hốc miệng nhìn Charlos tan dần ra trước mặt

Tan ra... tan ra...

Mất tiêu đâu rồi?!

Trước cảnh tượng, chỉ có Cana là không mấy ngạc nhiên lại gần bọn họ, vươn tay vỗ vai cả hai người:" Hoang mang gì, lại là Suy Ảnh đấy. Tôi đã nghi nghi ngay từ đầu mà..."
" Làm quái gì cậu ta chịu để Mira ở lại luyện tập một mình chứ!"

Ai chứ tên simp Charlos, Cana có cơ sở để nghi ngờ rằng nếu không phải đã lỡ gật đầu đồng ý giúp bọn họ, hay trực tiếp hơn nữa là Mira không chịu để các em ở lại đây không ai coi sóc, thì cậu ta đã do dự không đến 2s mà cuốn gói chạy thẳng như ông bố nhà này

Đừng nói có ma thuật như Suy Ảnh, cho dù không, dễ mà Charlos chấp nhận chơi kiểu ngày ở đây, đêm qua bên kia Trái Đất, cũng chẳng bao giờ bỏ Mira một mình đâu

Có bọn họ bị bỏ thì có lý hơn đó!

" Vậy là hai tháng qua chúng ta lại bị một ảo ảnh ngược?" Mặt Eflman chảy dài lúc cậu quay đầu

Gió ngừng hẳn không dám nhảy nhót

" Không hẳn là ảo ảnh nhưng mà... ờ cũng đúng..." Cana đáp

"..."

Cả đám ba mặt nhìn nhau rồi cúi đầu thở dài

Thôi thôi, không so được không so nữa, thứ này vốn đâu phải là người cơ chứ?
...

" Charlos...?" Mira ngước mắt nhìn người chợt chựng lại trên không trung một thoáng, còn tưởng cô ấy mệt. Ai ngờ đâu đến lúc Charlos mở mắt ra lần nữa, phẩy nhẹ tay... một nửa hòn đảo còn lại chưa kịp khôi phục cũng đã trở về nguyên dạng

"..." Có bạn gái quá bớt lo đôi khi cũng không phải là tốt

" Eflman và Cana bọn họ tính trở về rồi sao?" Charlos khôi phục tức là Suy Ảnh về, Suy Ảnh về tức là ba người Lisanna không còn ở trên núi nữa. Logic thật đơn giản

" À cái này..." Charlos lúng túng vuốt mũi

"?"

Mira nhìn người hạ xuống trước mặt mình, vẫn cứ nhe răng cười ngờ nghệch, chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ:" Đừng cười như thế nữa, cậu lại làm gì rồi?"

" Ừm, tớ cũng không tính chọc họ đâu, nhưng lúc mấy người đó nhìn thấy Suy Ảnh biến mất..." Charlos gãi má, mím môi:" Hình như... ngạc nhiên lắm..."
Mặt không tự chủ được mà đỏ bừng

Cô không ngờ tới là họ không nhận ra thay đổi để rồi ngạc nhiên đến như vậy, vì vốn từ đầu Charlos cũng đâu có ý định giấu gì đâu

" Thật là..." Mira nghe vậy, dở khóc dở cười vươn tay

Charlos rất ngoan ngoãn cúi người chờ chịu phạt

"..." Thấy cô phản ứng như vậy, lần này tóc bạch kim không nhịn được phì cười:" Cậu làm cái gì thế?"

Charlos không nói gì, chỉ hơi ngẩng lên, mở to con mắt tròn tròn liên tục chớp một cách đáng thương

" Ngốc!" Mira ôm lấy khuôn mặt đang giả vờ tội nghiệp kéo cô đứng thẳng người, rồi mới thảnh thơi chỉnh lại cổ áo sơ mi lộn xộn của tên ngốc, cười mắng:" Trong mắt cậu, tớ là như thế nào vậy hả?"

"..." Trả lời thế nào giờ?

Grugru!

" Hử?" Charlos ngẩng đầu

" Bồ câu sao?" Mira có vẻ tò mò nhìn theo chú chim nhỏ trắng toát hạ xuống trên mu bàn tay Charlos:" Là của ai vậy?"
" Là Crime Sorciere! Chỉ có họ mới dùng bồ câu đưa thư!" Charlos nhẹ nhàng lấy cuộn giấy dưới móng bồ câu ra, vỗ nó mấy cái rồi mặc kệ nó bay đi

Bồ câu của cái hội đó cũng giống y người nuôi nó vậy

" Crime Sorciere?" Mira hơi nhướn mày nhìn sang

" À... cậu nhớ Jellal không? Cái tên cùng Erza có một mớ dây mơ rễ má ấy, cậu ta cùng Ultear và Meredy của Grimoire Heart cũ đã thành lập nên nó... Theo như tớ biết thì họ là một hội xám, thuộc phe trung lập, thường xuyên tấn công các hội Hắc Ám. Bữa nay họ có hỏi tớ để tìm..." Charlos mở cuộn thư, nhìn lướt qua một lần, bật cười lắc đầu:" Đây, đám Erza lại gây chuyện rồi!"

Cô đưa bức thư cho Mira

Mira nhận lấy nó, đọc kỹ rồi cũng không nhịn được cười khúc khích

Trong thư viết rất kỹ càng tỉ mỉ việc Crime Sorciere đã tìm mấy người kia rất lâu mà không sao tìm được cho đến hôm qua. Thì ra là bọn họ bị kéo đến thế giới tinh linh theo lời mời của Tinh Linh Vương... rồi ăn chơi quên mất lối về luôn
" Trời ạ..." Mira lắc đầu

" Đúng chất của bọn họ, cứ như tấu hài vậy!"

" Cậu nói đúng, thật sự đâu phải ai cũng nhận được lời mời của ông già râu dài đó đâu." Charlos cười xòa

" Nhưng mà..." Mira đọc nốt những dòng cuối, suy tư gì nhấp nháy mắt:" Cái này nghe có vẻ thú vị..."

" Hở?" Giọng điệu này thì Charlos chắc chắn đến 99,66% là cô ấy không phải đang nhắc tới Tinh Linh Giới, vậy chỉ còn lại...

" Cậu nói chú thuật ấy hả?"

" Đúng rồi." Mira gật đầu ngay tắp lự

Những dòng cuối người viết cũng không quên an ủi Charlos đừng lo lắng, vì Ultear đã sử dụng chú thuật mở bình chứa ma lực thứ hai cho tất cả bọn họ. Thế nên ma lực của họ không thể nghi ngờ là đã tăng đột biến

Đau, nhưng đáng.

" Cái này... không không không! Không nha Mira!" Charlos lắc đầu nguầy nguậy, còn xua tay liên tục:" Rất đau! Không phải đau bình thường đâu! Là rất đau! Hơn nữa tớ không biết cái đó!"
" Thật sao~?" Mira híp mắt

" Thật!"

" Vậy... thôi, chúng ta đổi chủ đề khác đi..." Hồ ly lúc lắc đuôi, giả bộ tiếc nuối thở dài

Chó lớn gật đầu

" Thế... để tớ tính sổ một lượt..." Mira nguy hiểm nheo mắt:" Cậu quen Ultear khi nào? Ở đâu? Làm sao quen? Hai người vẫn thường gửi thư cho nhau như vậy sao? Bao nhiêu lần một tháng?"

" Cái này..." Gãi đầu gãi tai, không phải không thể trả lời, mà Mira hỏi nhiều quá, Charlos không biết phải trả lời từ đâu

" Còn có Jenny, cậu với cô ấy mấy năm nay rất thân sao? Tớ nghe nói hai người còn từng ra ngoài hẹn hò? Thường xuyên chụp hình đôi? Còn nữa, hôm bọn tớ trở về tại sao cô ấy lại đi với cậu? Tại sao hai người lại ôm? Còn..."

" Từ từ từ từ! Nghe tớ nói! Nghe tớ giải thích!!!" Charlos đến lúc này mà còn không biết Mira đang cố tình kiếm chuyện thì cô nên đào sẵn một cái hố
" Tớ không có! Bọn tớ không thân! Còn có...!"

" Tớ không muốn nghe!" Mira chém đinh chặt sắt quay đầu sang hướng khác

"..."

"..."

"..." Charlos giơ tay đầu hàng:" Vậy cậu muốn gì?"

" Chú thuật!"

" Rất đau."

" Erza không có!" Mira quay lại, chìa ra bức thư chỉ chỉ dòng kế cuối- nó đùa rằng có khi Erza đã có bình ma lực thứ hai từ trước rồi, bởi vì cô ấy không chịu ảnh hưởng gì cả:" Không phải ai cũng sẽ đau!"

Cô thế nhưng không lời nào để nói, Charlos thở dài nhìn trời

Mắt Mira bắt đầu long lanh

" Được rồi được rồi, cậu thắng." Còn có thể làm sao được chứ? Đến cuối cùng, cũng đành thỏa hiệp

Nhưng vẫn là có yêu cầu

" Có điều phải để tớ quan sát! Nếu không ổn, tớ sẽ lập tức cắt đứt chú thuật!"

" Ok!" Mira so tay, nghiêng đầu nháy mắt đồng ý

" Vậy đến đây đi, cậu cởϊ áσ ra." Charlos đang nhìn chằm chằm
"..."

"Biếи ŧɦái!" Thì Mira đột nhiên ôm lấy ngực mình, đỏ bừng mặt:" Tớ không ngờ là cậu trực tiếp như thế đó... không để người ta chuẩn bị..."

" Cái gì?" Charlos lúc đầu ngẩn ra... rồi lập tức bùng nổ:" Không không không! Không phải! Cậu đang nghĩ gì?! Là do chú thuật phải tiếp xúc trực tiếp với cơ thể!!! Không phải tớ muốn thế!!"

" Ồ..."

" Cậu không tin tớ?"

" Tin tưởng mình một chút, dùng khẳng định đi Charlos." Mira chớp mắt quay mặt sang hướng khác

" Mira!"

...

Một hồi lâu sau, khi ánh sáng đỏ rực ảm đảm dần trên hòn đảo hoang vắng

" Vậy, cảm giác nó thế nào?" Charlos cẩn thận lau mồ hồi trên khuôn mặt tái nhợt, lo lắng hỏi

" Tê tê, không đến nỗi quá đau..." Mira chỉ mặc mỗi bộ đồ tắm hai mảnh nằm dài trên đùi cô thở dốc, giọng mệt mỏi không tự chủ mang theo chút làm nũng:" Nhưng có hơi khó chịu..."
Tất cả những ký tự lan tràn trên làn da trắng nõn tan dần đi. Gió đêm giữa biển đã lạnh buốt lại nặng nề, Charlos có chút tức giận nhìn thân thể mảnh khảnh cuộn lại trong lòng mình run run

Nhưng thấy cái mũi đã đỏ hồng kia, tất cả chỉ còn lại có đau lòng:" Rất khó chịu sao?"

" Biết ngay mà, sao có thể không bị ảnh hưởng chứ..." Mira ủy khuất lẩm bẩm:" Erza lại cường chống... hai đứa bạn thân các cậu đều là đồ ngốc! Người thép tổ hợp!"

Charlos dở khóc dở cười:" Biết mà còn muốn thử, tổ hợp người thép thành viên thứ nhất còn đang ôm cậu đây này! Có thép nào ấm như tớ sao?"

" Tớ nói cậu là thép!"

" Ok ok, tớ là thép!"

" Đáng ghét!"

"..."

" Charlos này... hỏi cậu một câu được không?" Nữ quỷ trong mắt kẻ thù, chị Mira hiền lành tốt bụng trong mắt Lucy... hiện giờ ngoan ngoãn tựa một con mèo nhỏ trong lòng ai đó, bối rối kéo lấy vạt áo sơ mi đen:" Thật ra tớ vẫn luôn thắc mắc..."
" Mắt của tớ và Lisanna... khác nhau sao?"

" Hử?" Charlos nhướn mày một chút rồi chọc chọc cái trán trắng nõn:" Mira! Giấm cũng không ai ăn như vậy!"

"..." Chị cả nhà Strauss đỏ bừng mặt cúi đầu

" Chà, để phải nói thì..." Người ôm cô trầm trầm cười, lại ngẩng đầu nhìn lên:" Đối với tớ, mắt của Lisanna là màu xanh có lẫn cả những gam sáng... ừm, gam màu của ánh sáng mặt trời ấy! Dịu dàng, trong sáng, đầy cảm thông, giống cô bé vậy, mang cho người ta cảm giác thoải mái, giống với màu của bầu trời."

" Còn cậu, là màu của biển cả..." Charlos sủng nịnh cúi xuống, khẽ vươn tay chơi đùa với những lọn tóc bạch kim:" Bí ẩn, kiên nghị, độc lập, nhìn qua thì ôn hòa, nhưng nếu tiến lại... không biết nguy hiểm lúc nào sẽ ùa tới..."

" Có điều..." Đầu Charlos càng ngày càng thấp, rồi dừng lại trên vành tai trắng nõn, giờ đã nhuộm hồng:" Tớ thà chết chìm trong đại dương sâu thẳm quyến rũ, còn hơn là chạm đến với bầu trời..."
" Ý nghĩ kỳ lạ..." Mira bị nhột rúc rích cười, khẽ đẩy kẻ đang ăn vạ trên người mình ra

" Cậu không hài lòng với nó à?" Charlos theo lực đẩy cũng ngồi thẳng dậy, cà lơ phất phơ nhướn mày

" Ai bảo tớ hài lòng!" Mira bĩu môi nhìn đi chỗ khác

Đêm nay, trăng rất sáng

Những người mà nó chờ bao nhiêu năm nay, đều đã trở về

Nhưng cũng trong chính giờ phút ấy, tại nơi không phải ai cũng có khả năng biết tới, có một cô bé chạy nhanh trên đôi chân trần trắng muốt, bỏ lại hang động tối đen phía sau lưng

Tà váy trắng phấp phới lay động cùng mái tóc bạc

Một đôi mắt tím... trong suốt, lấp lánh hơn cả mặt trăng

__________________________________

Ngày hôm sau, Charlos ôm theo Mira đúng 8h sáng bay trở về Fairy Tail, chưa kịp làm cái gì, đã bị Laxus cùng Cana không biết bằng cách nào xuất hiện ở phía sau họ một xách một đẩy lôi vào góc hội quán
" Rõ ràng nói là về sớm á?! Hai người đêm qua làm trò gì mà hôm nay mới có mặt hả?!" Cana càu nhàu

" Đi nhanh đi nhanh, hôm qua ông già đã bắt đầu gào thét, em còn không về nữa là anh đã bị đá đi tìm mất rồi!" Laxus cũng có vẻ gấp gáp

"???" Hai người Charlos cái hiểu cái không mau chân theo họ

"..."

" GÌ CƠ?! FAIRY TAIL B Á???"

A.S