Tóm lại là, quyết định tham gia đã được xác định. Với lệnh của hội trưởng, không ai còn tiếp tục dị nghị
Nhưng trải qua 7 năm trống rỗng, đã thật khó để nhóm Thiên Lang có thể bắt kịp với thế giới hiện tại. Vì thế, ngay ngày hôm sau, họ rất tự giác khăn gói lên đường...
Luyện tập!
" U oa! Chị Mira! Chị có muốn đi chậm lại một chút hay không?" Trái ngược với nhóm Natsu kéo theo Juvia và nhóm Shadow Gears chạy ra bãi biển... phá hoại kỳ nghỉ tốt đẹp của người khác
Thì ba chị em nhà Strauss dắt díu theo Cana chạy lên núi cao bắt đầu tu hành (sắp tu thành tiên rồi đấy ^_^!).
Điều không ngờ tới là, dù có thể lực ở hội quán cũng phải đạt tầm trung, nhưng so với anh và chị cô, thể lực của Lisanna quả thực là không đáng để nhắc tới.
Thế nên hiện tại, đuổi theo họ trên đường thôi cũng là một bài tập của cô... và Lisanna thì sắp mệt xỉu tại chỗ
" Nhưng mà em rấtttttttt là mệttttttt!" Em gái tóc bạch kim chỉ sợ Mira-nee không nhìn, chứ đã nhìn rồi thì cô có tới 7749 cách để làm nũng
" Thấy chưa? Tôi đã bảo cho cô ấy đi cùng với Laxus ngay từ đầu là vui cửa vui nhà nhất mà!" Cana ở bên cạnh chống hông híp mắt cười trêu cô:" Có khi còn quên cả mệt ấy chứ?"
" Ừ nhỉ, tôi đã không tính tới trường hợp này!" Mira cũng khúc khích
" Em mới không! Mắc gì em phải theo tên đầu đất ấy chứ?!" Lisanna phồng má nhớ lại tên- đầu- đất đã lần lừ cả nửa tiếng ở cửa hội quán, nhìn cô trên dưới 20 lần... rồi đi thẳng! Lisanna lắc đầu, ôm lấy tay chị tiếp tục quy trình làm nũng:" Đi mà~ đi mà chị Mira~ em thật sự mệt rồi~"
" Lisanna! Lên đây đi!" Nhưng cũng lúc này, anh hai tóc bạch kim lên ngôi.
Eflman ngồi xổm xuống trước mặt em gái, quay đầu cười:" Chúng ta không thể kéo dài thời gian thêm nữa! Anh cõng em!"
" Heh? Vậy không tốt đâu Efl-niichan..." Nói là nói vậy thôi chứ Lisanna vẫn leo lên lưng anh, cười híp mắt
Cảm giác vẫn vững chãi như ngày còn nhỏ vậy
" Ngồi chắc rồi chứ Lisanna?" Eflman cười hạnh phúc đứng dậy. Với cân nặng của Lisanna và sức mạnh của anh, thế này chỉ là chuyện nhỏ:" Đàn ông!"
" Chúng ta đi thôi!"
" Ô!"
Eflman tăng tốc xông về phía trước
" Oa!" Gió hất vào mặt Lisanna khiến cô kêu lên thích thú
" Ara ara~" Mira ôm lấy một bên má, nghiêng đầu. Đôi mắt xanh tuyệt đẹp híp lại đầy hạnh phúc
Hai em mình thật dễ thương quá đi~
"?"
Không biết đến câu hỏi của tóc nâu, hai anh em Strauss chạy được một thoáng thì dừng lại, quay đầu la lên
" Chị Mira! Cana! Không nhanh lên là bọn em bỏ mọi người lại đó!!!"
" Đến đây~" Chị cả nhà họ chụm tay làm loa cười đáp
Cana chớp mắt, cô nghe thấy được giọng cô gái tóc bạch kim trả lời, nhẹ như không
" Nếu ngày đó xảy ra ấy, tớ nghĩ tớ biết "hung thủ" là ai rồi..."
Ánh nắng lăn tăn nhảy trên nụ cười tươi rực rỡ của Mira, cô vươn tay giữ lấy mớ tóc mai thoát khỏi trói buộc trên trán, rồi chạy về phía trước
" Nên chắc tớ cũng sẽ... cướp mất cái khuỷu tay của cậu ta chăng?"
"..." Tóc nâu ngây ra một lát, rồi bật cười
Thật tình... hai cái gia đình này...
Quả thật là có duyên mà...
__________________________________
Luyện tập ngày đầu tiên
Sau khi dựng xong trại, quậy xong con suối gần đó, hái xong một núi trái dại chẳng biết khi nào xử lý hết
Tóm lại là: ăn đủ, chơi đủ, ngủ cũng đủ rồi, buổi chiều ngày hôm đó...
" Take Over! Cánh tay quái thú!"
" Take Over! Mèo!"
" Prayer's Fountain!
" Thật tốt! Cả ba người cùng lên đây đi!"
" Take Over! Satan Soul!"
Bởi vì thời gian không hề sử dụng ma thuật để chiến đấu của Mira chẳng những là 7, mà lên đến tận 9 năm, hơn nữa xem xét đến Take Over là loại ma thuật đặc biệt coi trọng khả năng kiểm soát tâm trí trong trận chiến, cũng như phải có nguồn ma lực dồi dào đủ để kiên trì hình dáng trong thời gian dài.
Với số người sử dụng Take Over lên tới ba, nhóm của họ bàn nhau cùng luyện tập trước để tìm điểm yếu của từng cá nhân, củng cố ma thuật sẵn có rồi mới đi thêm một bước để tăng cường và nâng cao.
Vì vậy, thay cho hình thức từng người tự luyện tập riêng như nhóm Natsu hay Gajeel, nhóm của Mira lựa chọn hỗn chiến...
À không, là "Mira chiến"
...
Nhưng cho dù là thế...
Cuối buổi tập, trừ ai đó ra, cả ba người còn lại đều kiệt sức
" Aaaaaaa! Cả ba chúng ta mà cũng không thể đánh bại chị Mira!" Lisanna nằm dài trên bãi đá, vẫn còn thở dốc
" Đó là đàn ông! Chị hai là ma đạo sĩ cấp S!" Eflman nằm ngửa giơ nắm đấm lên trời, la lớn:" Đánh bại chị ấy là mục tiêu của đàn ông!"
" Eflman! Cố lên em!" Mira cười khúc khích
"..." Sao câu này nghe nó cứ sai sai...
" Nói đến cấp S! Lần trước làm kiểu nào mà cậu vượt qua được Mira ở vòng đầu tiên thế hả?" Cana ôm lấy chai rượu của mình ngồi dựa vào một hòn đá tảng, trợn trắng mắt
"..." Yên lặng
" Đàn ông không nói chuyện quá khứ! Cái chúng ta phải hướng đến là tương lai!" Eflman lập tức bật dậy, chạy ngay vào trong rừng:" Chị hai! Lisanna! Em đi kiếm củi! Tối nay chúng ta đốt lửa trại!"
" Ủa vậy là ý gì?" Tóc nâu chỉ kịp nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cậu lúc chạy đi, chớp chớp mắt tò mò
Mà hai cô gái biết rõ tình hình cũng giữ ý cho anh/em họ, chỉ nhìn nhau, rồi bật cười vui vẻ trong ánh mắt đầy dấu chấm hỏi của Cana
...
Thu phục xong tất cả, trời cũng đã về khuya, khi tấm màn đêm bao trùm lấy tất cả vào lòng mình
" Sao hôm nay đẹp quá!"
Bên bếp lửa bập bùng, Cana vẫn trăm ngày như một ôm lấy một chai rượu tu lên, trong khi ba chị em nhà Strauss thoải mái ngẩng đầu nhìn cảnh trời rực rỡ từ đỉnh núi
" Những người khác chắc cũng đang thấy cùng một bầu trời với chúng ta nhỉ?" Ánh sao phản chiếu trong đôi mắt Lisanna, khiến nó cũng sáng lên, rực rỡ hệt như một bầu trời thu nhỏ
" Đương nhiên rồi! Họ cũng đang cố gắng đấy!" Mira dịu dàng xoa đầu cô ấy, mỉm cười gật đầu
" Là vì danh dự!" Eflman khẳng định
" Phải, đây là vì họ đấy..." Cana thôi uống rượu, cô bật cười, bắt chước họ ngẩng đầu:" Không biết những hội khác đã thay đổi đến đâu rồi nhỉ?"
" Chà... nói sao nhỉ, thật ra chúng ta cũng không quá rõ ràng..." Mira có vẻ suy tư rồi lắc đầu:" Việc duy nhất chúng ta có thể làm là cố gắng hết sức!"
Mọi người yên lặng gật đầu, cô ấy nói đúng, họ chỉ có thể làm hết sức mình.
Ngày trở về từ Thiên Lang, cả Lamia Scale và Blue Pegasus đều chạy đến thăm họ với rất nhiều những câu chuyện hay ho.
Họ biết rằng những người bạn khác hội của mình đã thay đổi rất nhiều, cả về ngoại hình lẫn kinh nghiệm, nhưng rốt cuộc, cũng không thể thấy được sức mạnh hiện tại của họ
Những người ở hội quán thì rất tiếc là không ai có thể trở thành một cột mốc để nhận biết
" Vậy nếu tôi nói..."
" Có thể tôi sẽ giúp được một chút thì sao?" Giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng
Nhóm Mira lập tức quay đầu, chớp mắt kinh ngạc
" Charlos?"
__________________________________
Cập nhật tình trạng tại khách sạn nơi nhóm Natsu đang luyện tập
...Thảm họa!!!
" Ai mang rượu đến cho bọn họ????" Natsu thảm thiết hỏi một câu cuối cùng như đang tạm biệt cuộc sống thân yêu
" Hay ghê! Có đến hai Natsu đây này!" Cô gái ngồi quỳ trước mặt cậu lắc lư đầu hồi lâu, rồi vỗ tay cười
" Lucy?!"
Rượu vào tay con gái, là nỗi khốn khổ tột cùng của con trai hội này
Khi Erza nghiêm túc trưởng thành hằng ngày... biến đi nơi nào đó
" Này... tại sao cô ấy lại nổi giận với bọn mình thế?" Jet và Droy quỳ trên tấm tatami trước mặt chị đại, thầm thì đối đáp
" Chả biết..."
" Ai cho phép các ngươi nói chuyện hả?! Ngồi xuống!" Erza nghe thấy
" Bọn em đang ngồi đây!"
" Quỳ xuống!"
" Bọn em đang quỳ nè!"
" Chr!" Erza xách ra một thanh kiếm trong bộ Thiên Luân giáp, chém:" Cấm cãi!!!"
Jet và Droy run rẩy ôm lấy nhau
" Này Wakaba, sao ông lại mập như thế này?" Titania xách lên mớ tóc vốn đã chẳng nhiều của một trong hai thằng em
" Em là Droy mà!"
" Eflman, sao ngươi lại còi thế hả?!" Dẫm lên mặt một đứa khác
" Em là Jet mà!"
" Dám trả treo hả?! Ta cắt hết!!!"
" Aaaaaaaaaa!!!!"
Khi Juvia quấn lấy Gray theo đúng kiểu... của nước, và cậu ta bỗng phát hiện Juvia hằng ngày đã thật tế nhị
" Gray-sama~ Juvia uống một mình thật cô đơn! Vậy nên hãy uống cùng Juvia đi mà!!!"
" Gray-sama~"
" Ai đó cứu với!!! Tôi sắp tan ra rồi!!!! Cứu!!!!"
Cả Carla cũng đạt đến một cái tầm khác
" Sao cứ bay hoài thế hả?! Cậu là ngựa mà!"
Dưới chân cô:" Tớ là mèo mà!" Happy nước mắt chảy ròng
" Tớ nói cậu là lừa! Là con lừa biết chưa!"
" Aye..."
Và trùm cuối trong mắt Natsu-Lucy...
" Natsu! Nói "Ahhh" đi nào?" Cô ấy gắp một miếng trứng đến trước mặt cậu
" Không! Đây mới không phải phong cách của cậu!!!" Natsu lúc ấy chắc chắn đã thét ra lửa
" Natsu mắng tớ." Và thế là tóc vàng chui thẳng vào trong góc:" Tớ chỉ muốn bón trứng cho cậu, nhưng cậu mắng tớ..."
" Ôi... ôi này..."
...
" Gãi cằm tớ đi~"
" Hả?"
" Đi mà~"
"..." Làm theo
" Meo~"
Aaaaaaaaa!!!!! Mặt Natsu tái xám Trả Lucy đây! Con mèo này là ai?!?!?!
Aaaaaaaaaaaaa!
" Các ngươi trốn đi đâu rồi hả?!" Erza cầm hai thanh kiếm nghiêm trang như ngoài chiến trường
Nhưng hãy nhìn xuống chân cô ấy:" Bọn em ở đây này..." Jet và Droy thảm thiết kêu lên, nước mắt chảy ròng
Trên xà nhà, Mavis đã chứng kiến tất cả
Cô vừa uống rượu, vừa cười:" Yo!"
(*Fairy Tail ova 4, ai chưa xem thì xem đi mọi người, vui kinh khủng:)))))
__________________________________
Trở lại ngọn núi nào đó bình thường hơn một chút
" Eh? Charlos? Cậu làm gì ở đây thế?" Cana sốc đến độ làm rớt chai rượu của cô luôn xuống đất cũng chưa để ý
" Tớ đến giúp mọi người luyện tập!" Tóc đen vừa đến gãi má cười bẽn lẽn:" Tất cả đều đi rồi, ở nhà chỉ còn có một mình tớ thôi, nên là..."
" Nên là chạy tới dính chị em?" Lisanna cảnh giác nhìn cô, phản xạ có điều kiện ôm lấy tay chị gái:" Không cho!"
Charlos:"..."
" Này, không phải là như vậy đâu...Tôi cũng cần luyện tập thêm mà..." Cô ấy đảo tròn con mắt, chợt nghĩ ra:" Là Mavis, đúng, là ngài Đệ Nhất nghĩ ra ý này đấy! "
" Bà ấy đi theo nhóm Natsu ra biển mất rồi, nên tôi mới đến đây!"
" Thật sự?" Lisanna rõ ràng là không tin
" Là thật mà!" Charlos gật đầu ngay tắp lự
" Thế sao chị không đi theo Laxus?"
"..."
" Bởi vì anh ý không cần tôi, anh hai bảo là muốn tập riêng với Lôi Thần Tộc, hơn nữa sau khi trở về anh ấy muốn đánh với tôi, thế cho nên..." Charlos hơi rũ mắt, có chút cô đơn khi nói vậy.
Hãy chấp nhận một sự thật, rằng nói dối cũng là một bộ môn nghệ thuật, mà kẻ nói dối phải là một người nghệ sĩ... có khả năng điền hố
Bởi vì khi thốt ra một câu nói xạo, bạn phải xài vô số câu nói xạo khác để che giấu:" Thế là bị Laxus từ chối nên mới nhớ tới chị em hả?"
Kiểu như vậy
Và Charlos có thể làm gì đâu? Cô muốn khóc
Lisanna mỉm cười đắc thắng
" Phì!" May mắn là lúc này Cana đã lấy lại tinh thần, lập tức bật cười khúc khích, rồi tiến tới bá vai bạn mình nhỏ giọng:" Charlos, thảm chưa? Ải là phải vượt rồi... nhưng cậu dám chém tướng không?"
" Haha..." Charlos bất lực để cho cô kéo mình ngồi xuống, nhìn vẻ đề phòng lại đắc ý của Lisanna, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười
Ây... giặc bên Ngô không bằng bà cô bên ch..., nhầm bà cô nhà vợ. Rốt cuộc là cô làm gì khiến Lisanna khó chịu rồi vậy trời?
" Kệ cậu ta lần này đi mà ha Lisanna!" Cana cười nói đỡ cho đứa bạn đang đau khổ suy tư:" Nói gì thì nói, có cậu ta ở đây việc luyện tập của chúng ta sẽ tiến triển nhanh hơn nhiều!"
" Tiện thể còn có dịch vụ so sánh đánh giá tổng quan nữa!"
Charlos gật đầu lia lịa
"..." Nhưng Lisanna vẫn trông không quá hài lòng
" Thế này đi, dù sao thì..." Mira vào lúc này vươn tay ôm lấy vai Lisanna, kéo cô vào lòng mình, rồi mỉm cười cúi đầu nhìn em gái, nháy mắt:" Vì Charlos đã ở đây rồi... cũng không thể cứ thế bắt cô ấy về được..."
" Nên xem như chúng ta có lao động không công đi?"
" Hử?" Cana tròn mắt, chưa kịp hiểu xong tình hình
" Phải rồi ha!" Nhưng Eflman im lặng từ đầu đến giờ lại ngay lập tức vỗ tay cười:" Có chị Charlos làm huấn luyện viên cho chúng ta là hết sảy! Chúng ta sẽ luyện tập nhanh hơn hết tất cả! Vượt qua bọn Natsu! Đó mới là đàn ông!"
Mọi thứ đều ổn trừ câu cuối
" Đàn ông cái đầu cậu!" Cana ném cái chai không về phía cậu, trợn trắng mắt
"!" Nhưng Lisanna mới là người hiểu rõ câu nói của chị hai mình nhất. Cô ngẩng lên tinh quái nhìn Charlos một cái, rồi "cố mà làm" gật đầu đồng ý
Charlos không chặn được lạnh sống lưng một thoáng
" Heh?" Rồi như suy tư gì nhìn Eflman khá lâu, lâu đến khi tất cả đều cảm giác được không ổn, mới hơi rũ mắt:" Lúc đầu tôi đã tính tới huấn luyện cùng mọi người thôi ấy chứ..." Cô ấy thì thầm với giọng rất nhẹ, cái tông giọng bắt đầu khơi gợi mớ ký ức xưa cũ đã bị họ vùi lấp trước đó
" Nhưng nếu cậu nói vậy Eflman..."
Mira giật mình nhận ra: "Huấn luyện viên" ba chữ này dường như đã thành công kích phát một cái chốt nào đó...
Charlos ngẩng đầu, nụ cười trên môi ngày càng sâu thẳm, mang theo chút ý vị không rõ:" Rất sẵn lòng, miễn là cậu chịu đựng được..."
" Tôi không có vấn đề gì."
Cả bốn người ngồi đó đều không nhịn được rùng mình một chút. Đặc biệt là ba con người thậm chí từng "được" Charlos tay cầm tay chỉ đạo, đều không nhịn được thẳng tắp sống lưng
Mira nhấp môi, đột nhiên có chút hối hận. Cô biết Lisanna đang vướng mắc chuyện gì, lúc đầu chỉ là tìm một cái cớ để Charlos ở lại mà thôi, nhưng nhìn vẻ mặt của cô ấy hiện tại...
Chỉ sợ ba tháng này... không được yên bình rồi
__________________________________
Huấn luyện ngày thứ hai, còn ba tháng nữa là đến Đại Hội Ma Thuật
" Ok ok, mọi người! Dậy đi nào trời sáng rồi!" Ở trên vùng núi này, mặt trời hình như cũng mọc sớm hơn chỗ khác. 7h sáng, bầu trời cũng đã sáng rọi ánh mặt trời ấm áp
Ba chị em nhà Strauss cộng thêm Cana biết nghe lời phải chui ra khỏi lều trại của mình, híp mắt ngẩng đầu tận hưởng không khí trong lành, rồi vui vẻ hưởng dụng bữa sáng đã được Charlos chuẩn bị xong xuôi
Không thể không nói, ném tóc đen vào một tiệm bánh, chắc chắn thảm họa sẽ xảy ra, nhưng để cô ấy tự do phát huy khi dã ngoại, thì cứ phải nói là thật tuyệt
Nhóm Mira híp mắt thỏa mãn, đồ ăn ngon trước mặt, bên tai ngập tràn tiếng chim hót cùng tiếng suối reo
Và ánh nắng thì lăn tăn nhảy múa trên sương sớm
Nghe cứ như thiên đường ấy nhỉ?
Nhưng rất nhanh họ biết được... làm quái gì có thiên đường nào... được cai trị dưới tay ma vương chứ?!
8h sáng... bốn con người rảo bước nhanh trên con đường anh dũng hy sinh
Để bắt đầu..
" Eflman, mang theo cái này..." Charlos chộp lấy cánh tay to gấp đôi tay cô của cậu, răng rắc vài tiếng
Tròng lên cổ tay của thanh niên ấy hai cái vòng
Eflman mất thăng bằng lảo đảo trái phải, tý nữa thì té ụp mặt. Cậu trợn tròn mắt nhìn trọng lượng trên tay
Nhưng chưa dừng lại ở đó, lại có hai tiếng kim loại vang lên
Răng rắc
Quang cảnh trước mắt nhúc nhích tý tẹo, và Eflman đau khổ nhận ra
...Chân cậu cũng không thoát khỏi, thậm chí còn lún xuống nền đất bên dưới thêm vài cm
Mặt Eflman méo xẹo
"???" Cana tá hỏa nhìn một màn
Làm... làm thế nào mà được vậy? Đất đấy! Ở đây là đất đấy! Không phải bùn đâu?!?!
" Rồi, mục tiêu là thác nước cách đây 5km, 50 phút, tôi có đánh dấu sẵn con đường cho cậu rồi đấy..." Trong ánh mắt trợn trừng của Cana, nụ cười thương mà không thể giúp của hai cô gái còn lại và vẻ rưng rưng của chính người bị hại, Charlos móc ra trong túi một chiếc đồng hồ quả quýt, trầm giọng:" Chuẩn bị... bắt đầu!"
Eflman tái mặt chạy... không, lết đi... cái lưng to lớn của cậu khom lại đến mức từ xa nhìn về gần như giống hệt một tảng đá...
Nhưng Charlos có vẻ không quan tâm lắm, đổi mục tiêu đường nhìn khóa về phía Cana:" Tiếp theo..."
" Từ từ... làm vậy mà được sao?!" Cana lớn tiếng, chỉ về phía Eflman:" Cậu cho cậu ấy mang lên thứ gì vậy?! Eflman thậm chí đi không vững!"
" Phụ trọng, một cái là 45kg, tổng cộng là 180, đó là bài tập hôm nay của cậu ấy." Charlos quay bút, liếc nhìn rồi gật gù gì đó, gạch một đường trên sổ tay của mình:" Thể hình của Eflman không phù hợp với lối đánh di chuyển nhanh, nhưng cũng không thể bỏ qua không màng đến tốc độ. Phụ trọng có thể tăng lên sức chịu đựng và sức bật của cậu ta..."
" Nếu cậu muốn nói gì... đây mới là bài tập làm nóng cơ thể thôi..." Tóc đen ngẩng đầu:" Yên tâm, tôi có cả một danh sách và kế hoạch cụ thể cho mọi người ở đây..."
Trong ánh mắt không tin được của Cana, Charlos trưng ra cuốn sổ dày đặc chi chít chữ và những dấu đỏ đặc biệt lưu ý của mình, nở nụ cười tựa như ác ma:" Ai cũng có phần, cậu không cần thông cảm người khác đâu..."
" Bởi vì ai... cũng sẽ không thoát được~"
"..." Có một sự ớn lạnh bắt đầu chạy lên đỉnh đầu Cana
Nhưng mà, vì họ đã xiêu lòng trước bữa sáng được phục vụ và gật đầu đồng ý
Mavis hiện tại cũng không thể giúp họ
...
" Cậu ta luyện tập cho người khác khi nào cũng vậy hả?" Cana thở dốc nằm bệt trên bãi đá, chả muốn nhúc nhích lấy cái ngón tay nào nữa:" Thật kinh khủng, không nhận ra Charlos luôn!"
Cô nhớ lại Eflman đang ngồi thiền dưới thác nước đến bây giờ là vừa tròn ba tiếng, hướng lên trời trợn trắng mắt
" Em không rõ, hình như chỉ ai nhờ với mục tiêu cụ thể thôi thì phải..." Lisanna cũng đang trong tình trạng tương tự cười khổ trả lời:" Ít nhất em chỉ từng thấy Charlos như vậy lần duy nhất là hồi nhờ dạy ma thuật lúc mới vào hội..."
Quá khứ đầm đìa nước mắt khiến cô rùng mình một chút khi nhắc lại. Nắm giữ và thành thạo một loại ma thuật chỉ trong vài tháng thật sự là một hình thức tra tấn thể xác thứ thiệt.
Lisanna hồi đó đã tự dặn mình một lần đầu và một lần cuối... Nhưng ai ngờ đâu sau bao nhiêu năm, chị em cô lại phải lần nữa giao mình cho ác ma!
Cana cũng không nhịn được tự ôm lấy bản thân, ánh mắt và giọng điệu của Charlos lúc huấn luyện đều khiến bọn họ không rét mà run. Nghe nhiều lời đồn như vậy, cuối cùng cô cũng phải có những trải nghiệm chân thật nhất thuộc về "người nghiêm khắc nhất Fairy Tail".
Có người thậm chí còn nói, Charlos một khi nghiêm mặt lên, cô có thể khiến toàn bộ ma đạo sĩ cấp S của hội ngoan ngoãn như cừu...
Hồi đó Cana cười... hiện giờ Cana...
" Mira! Nâng cao tay lên! Không phải như vậy! Tay cậu không có sức à?!... Hạ chân! Thẳng!... Cú đó cậu nên đánh khuỷu tay!... Cong eo lên! Sức bật của cậu không đủ!"
" Lùi lại! Cậu phải chú ý đối thủ! Đối thủ của cậu không phải ai cũng có đôi mắt trên đỉnh đầu Mira!"
" Tới! Một lần nữa!"
Cana tin!
...
" Cana! Lisanna! Ngồi dậy! Tranh thủ luyện tập khống chế ma lực cho tôi!"
" Aye..."
" Các cậu có 1 tiếng chỉnh đốn! Chuẩn bị thay ca!"
" Aye!" Ý là ra đó thay Mira bị cậu hành xác hả?! Ma quỷ!
...
Chiều tối hôm đó...
Cả đám đều nằm, sức cùng lực kiệt bốn chữ to dán chặt trên trán.
" Rồi xong rồi, hôm nay chúng ta tạm dừng ở đây..." Charlos vỗ tay, thông báo kết thúc ngày đầu tiên của địa ngục
" Aye..." Không ai nhúc nhích
Charlos nhìn họ, bật cười, cũng vì vậy mà nhận lại một đám liếc xéo, ánh mắt sắc như dao cạo
" Ai bảo mọi người nhờ tôi làm huấn luyện viên trước chứ?" Charlos nhún vai
"..." Ba cô gái chuyển con mắt bốc lửa về phía chàng trai duy nhất
Eflman đáng thương chịu hai tầng chèn ép tự ôm lấy chính mình
Sáng nay lúc chưa bắt đầu không phải ai cũng hào hứng sao, tại sao giờ lại là do cậu?!
" Thôi được rồi, đứng lên, đi tắm rồi ăn uống nghỉ ngơi mấy cô cậu!"
" Không sức lực..." Lisanna có thể lực yếu nhất, nên cũng nhừ tử nhất, cô rêи ɾỉ:" Chị có khiêng tụi em đi thì đi!"
"..." Charlos nhướn mày, ánh mắt sâu thẳm:" Em chắc chưa?"
" Chắc chắn! Giờ em nằm đây, không nhúc nhích!" Em gái tóc bạch kim nhắm mắt mặc kệ sự đời, cô mệt, rất mệt! Dù sao có chị Mira nhìn chằm chằm, Charlos cũng chẳng dám làm gì
Eflman và Cana đầu lại cho cô một ánh nhìn kính nể
Thế nhưng Lisanna đã không nhớ tới, những chuyện mà "Charlos form bình thường" không dám làm, chưa chắc "huấn luyện viên Charlos" cũng sẽ không...
" Em nói!" Charlos ngắn gọn gật đầu
Và thế là, khi Lisanna nghe thấy tiếng gió xẹt qua bên tai, giật mình mở mắt, cô chỉ kịp thấy khung cảnh xung quanh mình hoa lên
Ùm! Rồi thẳng tắp rơi xuống bể nước ấm
"!!!"
Cô ho sặc sụa loay hoay ngồi dậy thành công, vuốt đi mớ nước khắp mặt, giận trừng nhìn lên... Đập vào mắt Lisanna là cái cười nhếch mép thèm đòn của tên kia, cộng thêm sự xuất hiện của hai cô gái còn lại. Em út nhà Strauss phồng má, hai mắt rưng rưng đỏ hoe:" Charlos!"
" Em cho phép mà?" Charlos nhún vai vui đùa
Nhưng Mira đương nhiên không quá hài lòng, cô chỉ nhìn em gái một cái, liền quay sang người bên cạnh, giơ tay:" Charlos!"
" Oái đau!!!!" Cái tai tội nghiệp luôn bị bán đi khi chị cả tóc bạch kim nổi nóng
" Huấn luyện viên" offline, và "bình thường" online
" Đau đau đau đau đau đau!" Charlos kiễng chân cố giải cứu chính mình, lấy lòng mà chớp chớp mắt nhìn cô ấy:" Mira! Tôi xin lỗi! Chỉ là nước thuốc để nguội sẽ mất tác dụng đó! Nên tôi mới..."
" Cậu nói gì?" Mira cười
" Không nói, không nói..." Khí thế xì hơi như quả bóng cao su
Cana và Lisanna bật cười suиɠ sướиɠ. Sau nguyên ngày hôm nay, thấy tên này đau khổ chính là niềm thỏa mãn của họ
...
Nhưng trước khi rời khỏi khu vực tắm rửa của các cô gái, tóc đen vẫn cố quay đầu
" À mà với tư cách "lao động không công"..."
" Hay để tôi phục vụ tận răng nhé!" Nháy mắt
" Charlos Dreyar!" Mira đỏ bừng mặt trong tiếng huýt sáo của Cana
Choang!
Và Charlos bị nữ quỷ một đạp đá bay trở về lều trại của họ, tông đầu vô một cái nồi còn đang treo
Cô ấy ngồi dậy, xoa trán, cười khúc khích
A.S