" Mira!" Lòng tin bị đả kích mang tới vô tận ủy khuất, Charlos mặc nhiên bỏ qua mọi thứ cùng mọi ánh nhìn kỳ quái, ôm lấy người trong lòng, rúc người làm đà điểu
Dù sao, đây là ánh sáng của cô!
Cả không gian đều đột nhiên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng hít thở dồn dập của đám người
Bình tĩnh, thật tốt
Tóc đen tham lam hít sâu cái hương thơm lành lạnh quấn quanh chóp mũi đầy an tâm, nặng nề trong đầu đều thản nhiên biến mất
Nhẹ nhàng, thật tốt
" Mira..."
"..." Alzack và Warren há hốc mồm trong khi Lisanna bị Bisca và Cana dùng hết sức bình sinh giữ lại
" Char... Charlos?" Nhân vật chính Mira- đến tận khi cảm giác choáng váng vì bị đánh úp biến mất, mới giật mình nhận ra bản thân đang ở đâu, ngẩn người thử gọi
" Mira..." Bên tai lại vang lên tiếng lầm bầm rầu rĩ đáp lời, xác thật suy đoán của cô
" Có chuyện gì đã xảy ra sao?"
Trong lòng có muôn vàn thắc mắc bắt đầu nổi lên, nhưng nhận ra tâm trạng người kia có lẽ cực kỳ bất ổn, Mira vẫn phải tạm thời cho qua mọi thứ.
Rất cẩn thận vươn một tay khẽ vỗ về sống lưng gầy, cô thở dài, mặc kệ cái đầu quạ trốn sâu vào trong hõm vai mình, vươn tay còn lại trườn lên, nhẹ chạm vào vành tai lạnh buốt.
Nhìn thoáng qua chiếc áo thun trơ trọi cùng dấu hội huy vẫn lập lòe ánh sáng mỏng, trong tâm như có cái gì hơi nhúc nhích trồi lên.
Có phải là...
" Đừng..."
Chỉ là, cảm nhận được người kia khẽ run lên một chút, thêm một chút, rụt rè tựa như sợ hãi bị đẩy ra ngoài, lại làm cô phân tâm... Mira chớp mắt, cảm giác được tí ti đau lòng, cô nhỏ giọng thì thầm dụ dỗ:" Làm sao vậy? Nói cho tớ được không?"
"..." Mà Mira rất nhanh đã biết lý do, cô giật mình mở to mắt, nhận ra một giọt nước nóng bỏng rơi xuống trên vai mình, ướt đẫm
" Tớ sai rồi..." Giọng Charlos khàn khàn đầy tự trách
" Mira... tớ phải làm gì đây...?"
________________________________
" Vậy cho nên, Michelle thật sự là thành viên thứ sáu của Tân Oracion Seis hả?" Một thời gian sau đó, tất cả các nhóm được phái đi cũng đã trở về hội quán Fairy Tail
Sau khi nghe đủ từ đầu đến đuôi câu chuyện, Erza nhướn mày dò hỏi
" Đúng vậy, thật đáng xấu hổ, em đã chạy trốn khỏi đó!" Eflman cắn răng đấm xuống bàn khó thở
Cậu đã... bỏ lại đồng đội sau lưng mình... thật không thể tha thứ được mà!
" Được rồi anh Eflman, anh đã cố gắng hết sức rồi đúng không?" Lisanna vỗ vai cậu nhẹ nhàng an ủi
" Giờ không phải lúc để chúng ta tự trách đâu mọi người!" Cũng không để Eflman tiếp tục nói thêm, Wendy đã lên tiếng, kéo trở lại tinh thần của cả hội
" Aye! Cả Natsu và Lucy đều đã bị bắt đi rồi!" Happy vừa bồn chồn lại bất an giơ tay đồng ý:" Chúng ta còn phải cứu họ nữa!"
" Lần này, chúng ta ai cũng có lỗi hết á Eflman." Cana cũng thở dài chìa ra mấy thẻ bài của mình:" Tôi còn trúng ma thuật điều khiển nữa đây, may mà không làm ra chuyện gì quá đáng..."
" Khỉ thật! Thật phiền phức!" Gray đặt hai tay vào túi quần, đứng dựa lưng vào một bức tường gần cửa ra vào, mặt hơi nhăn lại vì cảm giác khó chịu:" Có cảm giác như chúng ta đang rơi vào một cái hố rất lớn vậy, bị người ta dắt mũi đi lòng vòng!"
" Nói tới hố, tôi cảm thấy Zentopia vẫn nằm trong diện tình nghi lớn nhất!" Lily vào lúc này đưa ra ý kiến:" Đặc biệt là tên Giáo Chủ Rapowant gì đó, Sammy đã bảo nhiệm vụ của cậu ta được giao trực tiếp từ hắn!"
" Có thể nào vụ việc lần này thật ra là do Zentopia cấu kết với Oracion Seis thực hiện không?" Max nghi ngờ hỏi
" Vậy tại sao Legion lại đều mơ hồ với những thứ họ làm như vậy chứ?" Juvia vẫn cảm giác không đúng ở đâu:" Bọn họ không phải đội quân tinh nhuệ nhất sao?"
" Lục đục nội bộ chăng?"
" Hoặc cũng có lẽ việc hợp tác này là giao dịch riêng của cao tầng Zentopia?"
" Thậm chí còn có khả năng có người bị điều khiến giống tôi và tên Erigor đó nữa!" Cana thêm vào
Rất nhiều ý kiến khác nhau được đưa ra, nhưng vì không có đủ dữ kiện cũng như thời gian để đào cho ra tất cả sự thật, một lúc sau đó, vấn đề này bị mặc nhiên bỏ vô xó
Cái họ cần quan tâm hiện tại không phải mớ âm mưu đằng sau vụ việc, mà là làm sao mới có thể giải cứu Natsu cùng Lucy, đồng thời phá hủy mối nguy hại của Real Nightmare
" À, quên nói, lúc tôi vừa về có đụng bà cô trẻ kia... cô ta bảo rằng cho đến lúc chúng ta hoàn thành chuẩn bị, cô ta sẽ toàn lực bảo hộ cho kỳ nhông lửa và cô bunny girl đó!" Gajeel ngoáy ngoáy lỗ tai từ phòng nghỉ trên lầu đi xuống.
Trong tất cả các nhóm trở về, chỉ có cậu và Juvia là cần thêm một ít thời gian để hồi phục. Lý do là bởi các vết thương họ phải chịu đều đến từ ma lực của chính bản thân, và nó khá là khó chịu với khả năng trị thương bị hạn chế do khoảng cách quá xa của Fairy Light
Nhưng giờ, đã đặt chân về hội quán Fairy Tail, thì mọi thứ sẽ rất nhanh trở về trạng thái tốt nhất mà thôi
" Ồ... ít nhất thì chúng ta biết mình vẫn có một chút thời gian..." Gray gãi đầu đứng dậy
À mà, áo đâu rồi?!
" Nhưng vẫn nhanh lên thì tốt hơn, ai biết cô ấy kiên trì nổi bao lâu nữa chứ? Rất nguy hiểm." Max nhún vai lắc đầu
" Nói tới cái này... Charlos lại vòng đi nơi nào rồi? Tôi vẫn cảm nhận được Fairy Light đây, nhưng không thấy bóng dáng cậu ta đâu cả?" Erza bỏ xuống hai cánh tay đang khoanh lại của mình, đi về phía trước vài bước dò hỏi
"... Đừng có nói về chị ta!" Lisanna phản ứng ngay tắp lự với cái tên này, phồng má tức giận
" Thôi nào thôi nào..." Levy và Wendy đành phải xua tay cười làm lành nhìn cô bạn như sắp bốc khói đến nơi
"? Gì vậy?" Gray đang đi lòng vòng kiếm cái áo (tiện thể đánh mất luôn cái quần) nghiêng đầu không hiểu
" Tôi cũng không rõ là đã xảy ra chuyện gì nữa, nhưng cô ngốc ấy bảo mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn..." Bisca cười bất đắc dĩ:" Thế nên cậu ta đi tìm cách xử lý nó rồi..."
" Sai lầm?"
" Bộ còn có chuyện nào bự hơn vụ chị ta dám bắt cóc Mira-nee của bọn tui sao?" Lisanna chống cằm bĩu môi
Hử? Nhắc mới nhớ, không thấy cô bartener hay lượn qua lượn lại nhà mình đâu cả... vài người gật gù
" Cái- tên- đó!!!" Chắc chỉ có Erza là nổi máu nóng muốn đánh người
" À cái đó, tôi nghĩ con bé đang nói về Michelle Lobster!" Macao vào lúc này đi ra từ quầy bar hội quán- nơi Makarov vẫn đang ngồi khoanh tay nhăn chặt mày, lên tiếng:" Charlos đã cho rằng Michelle là giả và nói với tôi ngay từ đầu rồi, trước thời gian khi con bé rời khỏi ấy..."
"..." Cả hội quán yên lặng trong chốc lát
Sau đó bùng nổ trong tiếng hét rung trời:" GÌ CƠ???"
" Chú nói rằng các người đã biết từ đầu?!"
" Vậy mà sao đó giờ không nói hả ông chú kia?!" Gray bắt đầu ghé sát lại la ó
" Ờ thì, tại vì trước đó đang điều tra mà... phải chắc chắn thì mới dám nói chứ đúng không?" Macao toát mồ hôi hột biện minh, sao ông dám nói tại mình tìm mãi cũng không thấy manh mối nào nên cuối cùng phải nhờ đến cả Gildarts chớ?
" Hơn nữa là, chúng tôi đã khá chủ quan..." Wakaba cũng quay người, rút điếu thuốc ra khỏi miệng mình, thở dài:" Charlos lúc nói những điều này có vẻ rất tin tưởng vào tình cảm mà Michelle dành cho Lucy, cô ấy còn dặn chúng tôi cẩn thận đừng để kẻ xấu lợi dụng cô ta nữa chứ, ai ngờ..."
Hóa ra, ngay từ đầu chúng ta đã bị trúng cú lừa đau đến thế
" Vậy, có ai biết tại sao Charlos lại khẳng định như vậy không?"
" ...Ai mà biết chứ?"
_______________________________
" Vậy thì rốt cuộc là tại sao cậu lại mềm lòng nào?"
Giữa không trung của con đường dẫn thẳng từ hội quán Fairy Tail tới Thánh Đường Zentopia, nổi bật trên màu đen u ám của bầu trời, là một vệt sáng bạc di chuyển tà tà gần như sắp chạm đến ngọn của những cái cây cao nhất
Dường như đang tìm kiếm điều gì
" Cái này... chắc một phần là do trực giác chăng?" Charlos cúi đầu nhìn cô gái mình đang ôm, ủy khuất:" Tớ cảm nhận được có một sức mạnh tinh thần rất lớn đè nén trong cô bé ấy..."
" Michelle mang trong mình không chỉ tình cảm của riêng bản thân, mà còn nhận được ký thác của nhiều người... là mong muốn mang đến cho Lucy những điều tốt đẹp nhất!" Charlos nhấp môi, nhăn nhíu mày:" Nhưng tớ cũng không biết tại sao cô ấy lại... như thế... "
Nói thật thì, sau... những chuyện Michelle làm... kể cả cô cũng bắt đầu hơi lung lay với cảm giác của chính mình... bởi vì Charlos không cách nào hiểu được
" Nhưng mà... tớ vẫn muốn tin... ít nhất không phải tất cả đều chỉ là dối trá..."
Là bởi vì mình mềm yếu đến như vậy... không muốn tin vào sự thật bày ra trước mắt
Hoặc là...
Chẳng lẽ kể cả cô, thì cũng không tránh khỏi bị thôi miên rồi ư?
" Cậu tin sao Mira?" Đó không phải một câu hỏi chờ đợi câu trả lời dứt khoát
" Tớ tin chứ!" Nhưng cô gái của cô, lại không biết tại sao híp mắt có chút vui vẻ, cô ấy dùng hai ngón tay nắm lấy cằm Charlos kéo xuống, cong môi, ngọt ngào mỉm cười:" Không chỉ cậu, tớ cũng chỉ tin vào đôi mắt mình, vào những gì tớ thấy!"
"..." Charlos chựng lại giữa không trung, cô mở to mắt, rồi chợt mỉm cười, cúi đầu cọ mũi vào chiếc cằm trắng nõn:" Cảm ơn."
" Này, tớ còn chưa cho phép cậu làm thế đâu!" Tóc bạch kim nhướn mày không nặng không nhẹ đấm vào vai ai đó một cái
Không gay gắt, nhưng dường như mang theo một chút cảnh cáo
Nếu nói về khả năng quan sát và đọc vị một người, có lẽ cả Fiore, cũng không mấy ai qua mặt được Mirajane Strauss
Là một cô gái nhạy cảm, lại sở hữu ma thuật biến hình thượng thừa, nắm bắt một người có lẽ đã trở thành bản năng của cô trước cả khi cô kịp nhận biết
Hơn nữa hai năm mất đi Lisanna, khiến Mira càng hiểu ra rất nhiều điều...
Đôi mắt sẽ không nói dối, đôi mắt khi thực sự quan tâm một người càng không cách nào tàng được
Cho dù Mira rất khó hiểu về cái trống rỗng thường xuyên ngự trị dưới đáy mắt Michelle... nhưng cô cũng không sai mất sự quan tâm và quyết tâm thi thoảng ánh lên trong đôi mắt đó
Đặc biệt là, lần đầu tiên Michelle đến Fairy Tail, lần đầu tiên cô và Lucy chính thức gặp mặt, đôi mắt của cô bé lúc ấy...
Chắc chắn rất giống Lisanna... ngày con bé trở về...
" Cho tớ khất hôm nay vậy!" Trong dòng suy nghĩ mông lung, Mira nghe được giọng nói khàn khàn làm nũng ấy truyền tới, không kìm được ngẩng đầu
" Hôm nay thôi, nhé?" Đâm tiến đôi mắt ấy là điều không ngờ tới...
Cặp bảo thạch ấy, cũng giống với cô chủ nhân ngốc của nó... Mira thở hổn hển... quá đỗi dịu dàng
" Cho cái gì chứ? Chúng ta đang rất gấp..." Có cái gì run lên trong lòng ngực, cái gì đó mà cô biết rất rõ, cái gì đó khiến Mira phải lập tức quay đầu né tránh ánh nhìn
Cô sẽ sa vào mất, không phải câu nghi vấn đâu
Charlos nhìn cô ấy, suy tư gì, rồi bất chợt cong môi, cố gắng nén lấy tiếng cười trầm trầm trong cổ họng
Âm thanh ấy khiến toàn thân cô đều dâng lên một cỗ tê dại nhè nhẹ, Mira chỉ cảm thấy mình thật không thể hiểu được
Khuôn mặt ngày càng nóng ran, còn cô lại bất lực ngăn cản, đành rũ mắt, bịt tai trộm chuông trốn tránh:" Chúng ta đang tìm người, nhớ không Charlos, cậu..."
Vô tình, để ai đó có cơ hội được nước làm tới, khẽ hôn lên vầng trán mịn màng:" Tớ nhớ cậu..."
" Đã rất nhớ cậu."
"..." Cảm giác cao hứng đến run rẩy này
" Tôi rất nhớ em"
"..." Quả thật là... vô pháp kháng cự
Mà, cũng không nỡ kháng cự nữa
" Nhớ rồi sao?" Mọi thứ lúc này, bỗng chốc không còn quan trọng như thế
Mira chủ động vươn tay
Sợi tóc bạch kim loạng choạng trong cơn gió, còn cô loạng choạng trong vòng ôm của một người
" Nhớ rồi" Charlos hạ giọng ủ rũ nhận sai
" Đi nữa sao?"
" Không dám"
" Cậu là ai?"
" Là của em." Charlos cúi đầu nhìn cô ấy, khẽ nhúc nhích cổ họng khô khốc, lại ngốc lại kiên định trả lời:" Tôi là người của em."
Thành thực, có đôi khi là một vũ khí rất sắc bén.
Người không thường khoa môi múa mép nói lời âu yếm, là nhất dễ làm người ta thỏa mãn
Ít nhất hiện tại, tình cảm chảy ra từ đôi mắt người đối diện, thật sự khiến Mira chẳng biết phải làm sao...
"..." Cô dường như nghe thấy tiếng cười ngốc ngốc bị đè nén nào đó, cắn môi, lơ đãng kéo lấy vành tai người kia như giận hờn
" Ba hoa!"
Nhưng tên đó lại càng không thể kìm chế... âm thanh từ tính ấy như kích hoạt một công tắc nào đó, khiến cơn ngứa tê dại truyền thẳng từ vành tai đến tận xương cùng
" Này!" Cả người mềm hẳn xuống mất lực, Mira... sẽ không nói rằng cô cũng cảm thấy khát đâu
Chỉ là vẫn không nhịn được ai oán ngẩng đầu, Charlos dường như thấy trong đôi mắt xanh kia mơ hồ ánh ra hơi nước
Đầu óc ầm vang một tiếng rồi trống rỗng, tóc đen lập tức ngốc lăng tại chỗ
Yêu thương
Rồi lại đau lòng
Vì thế liền không nghĩ ngợi, hôn xuống
" Không ba hoa." Là lấy lòng
Những cái chạm nhẹ rải rác từ đôi mắt, lướt ngang qua mi tâm, xuống tới chiếc mũi cao thẳng, rồi dừng lại, trên hai mảnh anh đào mọng nước
Hương thơm ngọt lành ngon miệng như vậy, sao có thể dễ dàng bỏ qua?
Muốn sâu hơn một chút, lại nhiều hơn một chút
Trong tiếng gió, hình như có cả tiếng cô gái trong lòng hổn hển qua hơi thở:" Cho cậu khất... hôm nay thôi đấy..."
Mira chỉ là, bỗng cảm thấy mọi chuyện đều không còn đáng sợ, cô muốn thả trôi mình một lần
Chỉ... một phút thôi...
________________________________
" Thật vô cùng kinh ngạc cách mà Imitatia lợi dụng cô ta!"
Thánh Đường Zentopia- hay lúc này chính là Lâu Đài Vô Hạn, tại phòng điều khiển chính, Lucy đã bị bắt giam vào một khối đá quý màu cam kỳ quái, vẫn không tin được nhìn chằm chằm vào cô gái nửa quen nửa lạ, bỏ mặc tiếng kêu réo đầy giễu cơt của cây gậy mất nết bên tai
" Michelle! Tại sao chứ... nói gì đi?!"
" Em nói gì đi!"
" Ta là Imitatia, không phải Michelle!" Nhưng cô em gái bé bỏng của cô chỉ ngẩng đầu nói một câu, rồi lại rũ mắt
Phản ứng ấy khiến Lucy cảm thấy tim mình chợt thắt lại
Tại sao chứ... em chính là...
Em gái của chị...
Cả gia đình nhỏ của chị...
Người đã bước vào cuộc hành trình dài chỉ để đưa cho chị kỷ vật của cha...
Tại sao?
_________________________________
" Charlos! Ở đằng đó." Từ trên không trung, Mira vẫn rất tinh mắt nhận thấy một cái bóng lảo đảo di chuyển phía dưới những bóng cây rậm rạp
Kết hợp giọng điệu và vẻ mặt kia, có lẽ cô ấy sẽ trông vô cùng nghiêm túc đấy, nếu vành tai giấu sau những sợi chỉ bạc kia không đỏ thành như vậy
" Tốt quá! Ta có thể đi rồi..." Charlos vờ như không thấy, theo hướng chỉ của cô nhanh chóng nhận ra người cần tìm
Tóc đen thở phào một hơi, ngay lập tức siết chặt lấy vòng tay mình rồi cấp tốc hạ cánh
" Kinana!"
Tiếng gọi giật từ trên cao truyền đến khiến bước chân của cô gái tóc tím có hơi chới với, cô ngẩng đầu ngơ ngác một hồi...
Rồi bỗng sợ hãi chạy vụt đi
" Ơ... Ơ kìa?!" Charlos đối với phản ứng của cô kinh ngạc đến mức ngốc ra tại chỗ
Lấy lại tinh thần, bất đắc dĩ lại mở rộng cánh lao về phía trước một đoạn, Charlos uể oải hỏi:" Bộ trông tớ đáng sợ lắm sao?"
" Huh? A, Charlos tội nghiệp... Có lẽ chăng?" Mira cong mắt
" Cái gì?! Tớ... Kinana!" Đã bắt kịp cô gái tóc tím đang bỏ trốn, Charlos không quá tình nguyện lộn người đáp xuống đất, trước đó còn giả bộ hung tợn trừng người kia một cái:" Tớ sẽ nói với cậu sau!"
" Ara ara~"
...
" Kinana! Em... ấy từ từ đừng chạy!" Còn chưa đứng vững, nhưng nhìn cô em gái dợm bước muốn tiếp tục trốn, Charlos thở dài bỏ tay khỏi Mira, dậm chân tăng tốc. Khi đã đến đủ gần, cô ngay lập tức túm lấy cánh tay thon thả, kéo cô gái tóc tím đứng yên
" Chị Charlos! Nhưng! Chị buông em ra! Em... có người đang gọi em!" Dù là vậy, Kinana vẫn dùng dằng muốn thoát, ánh mắt nhìn đăm đăm về phía tòa thánh đường
" Em sẽ không về đâu!"
" Ôi trời! Kinana! Đứng lại đó ngay!" Charlos cũng không cẩn thận lớn tiếng:" Tôi cũng đâu có nói là muốn đưa em về?!"
" A..." Nói xong liền nhận ra mình hơi quá đáng, tóc đen lúng túng nhấp môi, ngay lập tức đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn sang bên cạnh không tiếng động cầu cứu
"..."
" Kinana này, bọn chị không có ý định mang em về Fairy Tail đâu..." Mira liếc xéo Charlos một cái tức giận, trước khi thân thiện mỉm cười, lại gần cô gái tóc tím:" Bọn chị đến để giúp."
" Giúp em... sao?" Kinana yên lặng hẳn, Charlos liền ngoan ngoãn chạy nhanh buông cánh tay đang bị giữ chặt
" Ừm, em đang tìm người đúng không? Một người rất quan trọng với em." Chị gái tóc bạch kim nhẹ chạm hai tay vào má đứa em nhỏ, yên lặng xoa dịu nóng nảy của cô, vô cùng nhuần nhuyễn phát huy hình tượng "người mẹ cả hội" của mình
" Tại sao em không nhờ mọi người ở hội thế? Họ đã rất lo lắng tìm em khắp nơi..."
Câu này hoàn toàn không phải nói dối, ngay khi phát hiện Kinana biến mất, Jet, Droy và cả Lôi Thần Tộc đều đã tự chia ra các ngả tìm kiếm. Có điều không biết có phải do vận may hay không, không một ai trong số họ tìm thấy dấu vết cô gái kia để lại
Giọng nói êm ái, cộng thêm ánh mắt đó... Mira thật sự cũng đã rất lo lắng mà ha
Charlos lơ đãng nhớ tới lúc mình nói với cô ấy việc muốn làm, cười khan né tránh tia nhìn trách cứ lia tới
Tôi... chỉ là một hòn đá trúng hai con chim thôi mà... hahaha...
" Em... em không hề nghĩ tới..." Kinana yên lặng một thoáng, rồi xấu hổ trả lời:" Em chỉ... muốn đi tìm anh ấy... em..."
Cô ấy dường như nghẹn ngào, rũ mắt không lại nhìn Mira
" Xin lỗi... làm mọi người lo lắng rồi..."
Fairy Tail tôn trọng riêng tư của mọi người, nhưng có thể khiến tất cả hưng sư động chúng tìm kiếm, thì chắc chắn là người kia đang trong tình trạng mà họ rất bất an. Thế nên nếu không có Charlos, chắc đến tận khi Kinana tự mình trở về, cả hội quán đều đã bị đội tìm kiếm xách ngược lên mất.
Đó là lý do Mira không khó hiểu là tại sao cô bé cảm thấy có chút tội lỗi.
Nhưng mục đích lần này của Charlos, cũng không đơn giản là mang cô bé trở về
" Không sao đâu em, chị hiểu mà..." Nụ cười mê hoặc và giọng nói nhẹ nhàng kia lại vang lên
Mọi thứ sau đó... tất cả đều diễn ra quá mức thuận lợi
Trong khi hai cô gái bên cạnh ríu rít trò chuyện, Charlos chỉ việc đứng gọn vô một bên, liên tục gật gù lần thứ n cho quyết định đúng đắn của mình khi bắt cóc bạn gái theo cùng trong chuyến hành trình
Có Mira thật tốt!
Hoàn toàn quên mất ban đầu nghĩ đến việc này thật ra là do quá xấu hổ sau khi khóc trước mặt cô ấy
" Charlos!" Và ở lúc mà tóc đen còn đang mơ mơ màng màng, mục tiêu cần thực hiện đã có một dấu tích xanh chói mắt, còn cô gái của cô đang đứng trước mặt, khoanh tay có vẻ không hài lòng
" Cậu không tính đi sao?"
" A? A!" Charlos choàng tỉnh, vội vã gật đầu:" Đi chứ! Nhóm Erza chắc cũng sắp xuất phát... Chúng ta nhanh lên một chút mới có thể tụ hội với họ được!"
"..."
Thật là! Một ngày 15 phút ngốc của cậu ấy lại tái phát à! Mira nhìn người đang luống cuống sắp xếp việc tiếp theo, lén lút phồng má
...
Bởi vì tuyệt đối- không thế- tiếp tục để kẻ ngốc kia ôm cô trước mặt Kinana, chuyến đi tiếp theo Mira liền muốn tự mình thực hiện Take Over
Dù sao mọi linh hồn quỷ của cô đều có thể bay
" Eh? Nhưng như vậy rất mệt mà?! Không được! Không được! Không được!" Có điều, quyết định của cô ngay lập tức bị Charlos giơ tay ngăn lại, cái đầu quạ lắc như trống bỏi
"..." Mira sao có thể không biết chứ, cô còn biết mình chẳng thể giữ vững tốc độ ngang ngửa cô gái này được bao lâu... Nhưng cô cũng không có cách nào mà? Chẳng lẽ lại để bị ôm công chúa đi sao? Rồi Erza và Eflman và... mọi người sẽ nghĩ gì?!
Chỉ là, đứng trước sụ ngăn cản kịch liệt của Charlos, Mira cuối cùng... híp mắt...
Ara ara, lâu ngày không gặp, xem ra cô nên chấn chỉnh lại hình ảnh của mình nhỉ? Tên này nghĩ cô là Hello Kitty sao?
Nữ quỷ tức giận, chỉ đơn giản là cười tủm tỉm, và khoanh tay:" Vậy cậu nghĩ chúng ta phải làm thế nào đây?"
Nhưng những ai nghe được lời cô nói đều dễ dàng phiên dịch nó thành
Rồi giờ cậu muốn làm sao thì làm tôi coi nào?
"..." Charlos ngay lập tức rụt cổ
Bao nhiêu khí thế vừa nãy đều bay tong, cô yếu ớt đề nghị:" Để tớ tạo cầu khí nhé? Kinana không quen sử dụng cánh, mà ngồi ở trong đó ấm hơn..."
"..." Mira chớp chớp mắt suy nghĩ một lát, đôi mắt xanh sáng lướt qua một tia ranh mãnh, cô gật đầu cho phép kèm một yêu cầu nhỏ:" Bọn tớ đi cùng nhau."
Và rồi đoạn đường sau đó...
Hoàn toàn là cuộc nói chuyện của tóc bạch kim và Kinana
Chen miệng không thành công Charlos bị Mira lườm một cái liền tự ném mình qua một bên, không biết làm sao bất lực nhìn trời
Tình huống này có chỗ nào sai rồi nha?!
_________________________________
Trở lại hội quán Fairy Tail, đúng như phỏng đoán của Charlos, một đội nhỏ nhận lấy nhiệm vụ công kích tòa thánh đường bay đều đã khởi hành trên tàu Christina của Blue Pegasus do Ichiya điều khiến
Có điều, trên đường đi... con tàu đột ngột rung lắc dữ dội
" Có thể lái tàu đàng hoàng một chút được không?"
" Men! Ta vẫn đang rất chú ý! Có thể là có ai đã tấn công Christina! Men!"
" Cái?"
" Để tôi!" Eflman không chần chừ mở ra cánh cửa dẫn đến khoang phía sau, chạy lên boong tàu quan sát
Quả nhiên, thấy một cái lỗ to bành trên sàn gỗ
Chết tiệt! Đây là do ai làm?!
Eflman ngay lập tức đứng lên muốn trở về thông báo cho mọi người. Tuy nhiên cũng vì vậy, cậu lỡ sơ ý để lộ ra tấm lưng đằng sau hoàn toàn không hề phòng bị của mình
" Eflman!" Ngay khoảnh khắc cảm nhận được một làn gió rét buốt làm cậu rùng mình lướt qua phía sau, Eflman nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tên mình
" Neechan!"
Phải, người vừa xuất hiện ngăn chặn đòn đánh lén chính là chị cậu- Mira- trong hình dạng Satan Soul
" Tránh xa em tôi ra!" Mira có vẻ rất- rất tức giận, ánh mắt cô sắc lại cái nét mà thông thường không ai có thể nhìn thấy ở cô bartener dịu hiền
" Để tên này cho chị! Em vào trong đi Eflman!" Cô ôm ghì lấy kẻ tấn công em trai- Racer- rồi lao xuống mặt đất
Bọn họ không có nhiều thời gian để lãng phí thêm nữa, và cô thì cần tìm một chiến trường khác cho việc xử lý tên này
" Neechan!" Eflman nhoài cổ khỏi lan can ngó theo cái bóng khuất dần, hoang mang không cần phải nói
" Cậu không cần lo cho cô ấy đâu." Đúng lúc này, đằng sau cậu lại đột ngột vang lên tiếng nói, cậu trai tóc bạch kim quay ngoắt người, mất hai giây để nhận ra kẻ đang cúi đầu xem xét sàn tàu ở đằng đó là cái tên đã lôi chị cậu đi khỏi hội quán cách đây mấy tiếng, Eflman thở phào
" Là chị à Charlos... Ơ kìa, Kinana?" Người hạ xuống trong quả cầu bay kia là Kinana đúng chứ?
" À phải, em chịu khó vào trong với mọi người trước đã nhé, Kinana?" Charlos vẫn thản nhiên trầm giọng:" Chúng ta sẽ đến địa điểm cần tới nhanh thôi."
" ...Vâng." Kinana nhìn qua nhìn lại hai người trước mặt một hồi, rụt rè gật đầu, rồi bước nhanh vào buồng lái
"..."
Eflman vẫn chưa đi cùng Kinana sao?
" Đánh bại Mira là chuyện không tưởng đối với hắn ta, đừng lo lắng." Thấy trước mình vẫn có một khoảng tối, Charlos bớt chút thời gian ngẩng đầu, cho cậu một ánh mắt an tâm
" Em đương nhiên biết... Đó là đàn ông! Em tin neechan sẽ không có chuyện gì!" Eflman nhích lại gần cô ấy, ngồi xổm xuống, cúi đầu nhỏ giọng:" Mọi người... xong chuyện rồi à?"
Giọng điệu nói chuyện này...
Charlos kỳ lạ nhướn mày, lại ngẩng đầu... lúc chạm vào đôi mắt ấy... cô thật sự, có chút kinh ngạc...
Ánh nhìn mà cậu quét tới có nhiều hơn là một câu hỏi, dường như mang theo ít nhiều dò xét
Mặc dù luôn biết Eflman nhạy cảm và trưởng thành hơn nhiều so với bề ngoài thô kệch của mình, nhưng Charlos vẫn chần chờ hồi lâu, không tài nào hiểu nổi điều cậu muốn truyền tải trong đôi mắt ấy là gì
" Chưa xong tất cả...mọi chuyện vẫn chưa kết thúc..." Đành một câu hai ý trả lời:" Nhưng tôi sẽ khiến nó được sớm hoàn thành."
" Thật tốt quá..." Eflman yên lặng một hồi, thở phào, rồi đứng dậy xoay người vào trong:" Em sẽ thông báo với mọi người chuyện đang xảy ra, chúng ta cần sửa chữa con tàu để đi tiếp."
"..." Charlos gật đầu, che giấu cái trán nhăn tít sau mớ tóc lòa xòa
Nhớ lại những người cô đã gặp ở hội thì...
Hình như lần này trở về... bọn họ đều như có chuyện muốn nói lại thôi với cô
Là gì vậy nhỉ?
_________________________________
" Ê, cháy! Cháy rồi bà con ơi! Cho con ra khỏi đây đi!!!"
" Bớ người ta!"
" Đại ca ơi, mông em cháy rồi!"
" Nóng quá! Nóng quá!"
Ngục giam của Zentopia- phải nói là một phòng giam khá đặc biệt
Nơi hiện tại, đang có một con Hỏa Long la hét vì sợ bị lửa nướng trui
" Làm gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Lính canh nghe tiếng la hét ngay lập tức xuất hiện, giáp sắt cọ xát phát ra những âm thanh trầm đục lanh canh trong hành lang vắng
" Làm ơn cho tôi ra khỏi đây đi! Nóng quá!" Natsu nhìn cá cắn câu, vui vẻ rêи ɾỉ
Đương nhiên đây là giả bộ, bởi vì chắc phải đợi tới mùa quýt năm nào đó thì mới có vụ cậu ta sợ lửa, còn hiện tại, cái thứ nóng bỏng màu cam vàng đó vẫn rõ ràng là một món ăn khá ngon
Đây chỉ là kế cậu cùng nhóm Mông Lúc Lắc lập ra để trốn ngục, đơn giản, nhưng có vẻ hiệu quả ra trò, bởi vì đám lính canh đã rơi vào bẫy
Chúng tra chìa khóa và mở cửa- một trong những giây phút sai lầm nhất trong thời gian giữ ngục của tất cả khi mỗi người nhận lấy một đòn gục xuống
Cuối cùng thì, tù nhân mà Legion mang về lại lần nữa tự do, bắt đầu chạy long nhong gây sự khắp Thánh Đường Zentopia
Thậm chí là, suýt đấm vào mặt Tổng Giám Mục và khiến một Giáo Chủ hoàn toàn biến mất
Đương nhiên, chuyện này là sau đó nữa
Còn hiện tại, mục tiêu của Natsu Dragneel chỉ có một điều duy nhất
" Lucy!!!"
________________________________
" Rồi, vậy chúng ta chỉ còn cái này, nối cái này với cái kia, là việc sửa chữa sẽ hoàn tất!" Ichiya có vẻ như đang nín thở nghiêm trọng chỉ trỏ, mồ hôi ướt nhẹp trên trán
Charlos gật gật đầu, trán cô cũng đã ướp ra một tầng mồ hôi mỏng, nhưng hai cánh tay vẫn không rung lấy một lần cẩn thận nối nốt hai bộ phận còn lại vào với nhau
Xẹt! Brừm! Động cơ Christina nổ lại rồi!
Xong!
Cả hai người đang căng chặt như dây đàn làm việc ngay lập tức đổ ập xuống, đặt mông lên sàn tàu
" Men! Charlos... cô không gia nhập Blue Pegasus... thật là phí phạm..." Ichiya vừa thở vừa thật lòng cảm thán
" Thôi đi ông, đừng có đào góc tường, không kết quả đâu..." Charlos cũng khá hài lòng với thành quả của mình, bật cười trêu chọc
" Xong rồi sao?" Erza từ bên trong khoanh tay đi ra phía họ
" Ừm!" Charlos vẫy vẫy tay, giờ thì cô còn chẳng muốn gật đầu, thở cái đã
" Tôi vào lái tàu, chúng ta sẽ đến mục đích sớm thôi." Ichiya lại bò lên từ mặt sàn, lảo đảo vào trong
" ...Cảm ơn ông nhiều lắm." Erza cau mày, nghiêm túc nói. Lần này, hội của họ lại nợ Blue Pegasus thêm một lần
" Không có gì đâu các bạn trẻ, nhưng nếu như cô vẫn muốn cảm ơn thì tối nay chúng ta có thể..." Chỉ ngầu được 3s là cái tật của hội này thì phải, chứng nào tật nấy Ichiya lại giở giọng dính nhớp đó ra
" Men!" Thế nên đương nhiên, lại lần nữa quang vinh ăn lấy một đấm của chị đại, bay thẳng vào sàn buồng lái:" Mùi hương thật quyến rũ!"
" Không. Giờ tôi hết muốn cảm ơn rồi!" Lông mày Erza giật mạnh
Nắm đấm cứng như thép giơ lên trước mặt cô vẫn còn bốc khối kìa
"..." Charlos lồm cồm bò dậy, cười trừ
Sao cô có thể quên mất cô bạn thân nhất của mình là đối trọng siêu kinh khủng của Mira vậy nhỉ?
" Cậu, tỉnh rồi sao?" Erza hạ tầm mắt, để mớ tóc lòa xòa rũ xuống che đi một nửa khuôn mặt mình
" ... Tỉnh rồi..." Charlos yên lặng ngắm nhìn cô ấy trong một lúc, mỉm cười nhẹ giọng:" Natsu và Lucy vẫn an toàn, tớ đảm bảo."
" Mà Erza của bọn tớ vẫn mạnh mẽ và xinh đẹp như trước vậy."
Đây là lời thật lòng
" Ha hả... Rất tốt!" Erza đương nhiên càng thật lòng
" Vậy thì..." Ánh sáng đỏ đột ngột sáng chói, Charlos chớp mắt, nụ cười càng lớn hơn nữa nhìn thanh kiếm chém xuống đầu mình
" Đến tính toán một chút!" Hôm nay đánh đúng cậu rồi!
" Oa!" Charlos nhấc chân bắt đầu di chuyển
Erza nhìn kẻ nhẹ nhàng nhảy lên đã né tránh được đòn đánh của mình, nheo mắt. Nữ kiếm sĩ nhẹ xoay cổ tay ngăn cản lưỡi thép chạm vào sàn tàu, đồng thời đổi hướng tạo ra một cú chém ngang
" Đồ thất hứa!" Biết tên này không lụt nghề nên càng không e dè, vẫn rất mạnh tay chặt xuống... lưu tình mới lạ:" Đồ tồi! Tra nữ!"
" Cậu chơi thật đó hả?!" Charlos cười tươi rói, vừa la oai oái vừa chạy
" Chứ cậu nghĩ tôi đùa hả!" Thêm một cú xém xuyên thủng cổ họng bị một cái nghiêng người né thoát, gió mạnh tỏa ra từ nhát chém đó hất tung mái tóc đỏ.
Để lộ ra ánh mắt nâu sáng rực như có một ngọn lửa lấp lánh, cuối cùng cũng không có gì che được khóe môi cong lên vui vẻ của cô ấy nữa rồi:" Đồ Tào Tháo nghi thần nghi quỷ!"
" Cứu mạng!!!" Charlos hét thảm lúc ngửa ra sau hiểm hiểm ốp hai lòng bàn tay vào nhau giữ được thanh kiếm của cô bạn.
Thảm thiết xài gia tốc tránh thoát một mạng, tóc đen cũng không dám nhận lấy nó lần thứ hai, đành vừa nhảy loanh quanh vừa phải cẩn thận dùng ma thuật bảo vệ lấy con tàu
" Kêu rách cổ họng cũng đừng hòng thoát! Cậu chết chắc rồi!" Erza tiếp tục hoán phục, lần này nắm lấy một cây búa to uỳnh dí theo đằng sau Charlos:" Để tôi cho cậu một vé đi gặp bà Porlysica!"
" Bớ người ta! Erza muốn mưu sát!"
" Cậu chui xuống địa ngục tôi cũng nắm đầu cậu lên đánh tiếp, biết chưa?!"
" Bớ bà con! Titania tra tấn người!"
"..."
Dưới sự đùa giỡn nhẹ nhàng của hai nữ ma đạo sĩ dịu dàng khả ái, con tàu không hư hại là một chuyện
Còn nó có di chuyển êm ái không thì là một chuyện khác
Những người bị quăng quật ngã nhào đè lên nhau trong buồng lái:"..."
Mấy bà quái cấp S kia! Ra chỗ khác mà đánh!!!
_________________________________
Đây là thông báo, tiếp theo một tháng con au phải thi học kỳ onl
Chưa biết trước sẽ ảnh hưởng như thế nào, tạm thời cảnh báo lịch ra truyện sẽ có thể bất ổn (hoặc tạm drop) do độ stress của tui
Yên tâm, rảnh vẫn sẽ viết, không để mọi người chờ lâu đâu
À mà, hôm qua có người hỏi tui mới để ý là cái nick tui xài khó đọc thấy bà, nên nếu muốn thì mọi người có thể gọi tui là Dương 🙃
A.S