Charlos điên thì sẽ thế nào? 🙃
_______________________________
" Các ngươi hãy cùng nhau khiêu vũ với sức mạnh của ta đi!" Tình thế hoàn toàn áp đảo về một phía, dưới làn đạn ma pháp vô hình vô ảnh của Hades, mọi thành viên Fairy Tail đều gục ngã, từng giọt máu trào ra, tí tách
Đất đá sập xuống trên đầu họ, vùi lấp họ trong đống hoang tàn, nhưng Hades chỉ mỉm cười càng dữ tợn, càng điên cuồng
...
Cùng lúc đó, những người bạn Exceed nhỏ bé đang chạy vội trên hành lang của tầng điều khiển con tàu to lớn
Chạy đua với thời gian...
...
" Acnologia...!" Lahar rùng mình run rẩy nhìn Doranbalt ôm đầu ngồi cạnh, sự kinh hoàng dữ dội bao trùm lấy anh:" Zeref thật sự đã nói như vậy sao?"
" Nếu Zeref thật sự có kế hoạch gì đó với Acnologia..."
" Rút lui!!! Mọi chiến hạm sơ tán ngay!!!"
Doranbalt ngẩng đầu nhìn cơn mưa không dứt trên bầu trời, đưa ánh mắt xa xăm quan sát ngọn cây cao lớn mơ hồ tỏa sáng ánh hồng cùng hòn đảo vẫn ở lại...
Tự mình thì thầm
Kết thúc rồi...
Tôi thật sự xin lỗi
...
" Tiên có đuôi hay không?" Hades nhìn những người gục ngã dưới chân mình, nhìn mớ hỗn độn mà chính hắn tạo ra, thu lại hai bàn tay chắp sau lưng, mỉm cười đi về phía họ với giọng điệu ngâm nga dè bỉu:" Đó vẫn luôn là một bí ẩn và cũng là một cuộc hành trình dài bất tận..."
" Đó cũng là lí do khiến mọi người bàn tán về hội của các ngươi... Ý nghĩa của cái tên hội..."
" Nhưng cuộc hành trình của các ngươi, sẽ kết thúc tại đây!"
Hades đi đến kẻ gần hắn nhất, kẻ ngoan cố nhất trong cả bốn, một chân đạp lên đầu Natsu khiến cậu phải gục xuống
" Thay đổi thì có gì sai chứ?" Natsu không cam lòng ngóc đầu dậy phản bác, cậu yêu hội, cậu yêu Fairy Tail hiện tại, không cho phép ai nói xấu nó! Càng không cho phép bất cứ một ai nhục mạ ngài hội trưởng đã mang nó đến cạnh cậu!
" Ma thuật của các ngươi quá chính nghĩa và nhân từ!" Hades cau mày bất mãn
" Nhưng như vậy mới chính là Hội Fairy Tail của chúng ta! Chúng ta thà chết có ý nghĩa còn hơn là sống vô ích như ngươi, và chúng ta sống hết mình vì lẽ phải đồ khốn! Nếu ngươi không có đủ bản lĩnh để thay đổi mọi thứ thì tốt nhất là ngươi đi chết đi!"
" Đúng là thứ nói nhiều! Bớt nói nhảm đi!" Hades bắn một viên đạn vào chân Natsu khiến cậu la lên đau đớn
" Natsu!" Mọi người lo lắng hét lên
" Nếu ngươi muốn trách hãy đi mà trách Makarov" Hades lạnh nhạt nhìn biểu cảm trên khuôn mặt họ:" Ngươi phải chịu đau đớn và chết như thế nào tất cả là lỗi của Makarov!"
Hắn luôn miệng lẩm bẩm trong khi đạn bắn từ tay cứ tăng dần
" Tên khốn! Dừng lại!" Erza bất lực hét lên, cô đã không còn sức lực để cử động
Wendy thút thít trong làn nước mắt, Gray nghiến răng còn Lucy thậm chí không dám mở mắt, chỉ càng gắng sức cử động thân thể mình
Nhưng dù có hành hạ cậu ra sao, Natsu một chút cũng không chịu khuất phục
" Ngươi chính là...kẻ thù...của ông già..." Cậu vẫn đưa ánh mắt ác liệt bất khuất nhìn thẳng kẻ đối diện
" Chơi như vậy đủ rồi!" Hades có vẻ cũng tự chán với trò hành hạ kẻ thua cuộc của mình, hắn giơ tay chuẩn bị ra đòn kết liễu:" Giờ hãy chết đi!"
" Không được làm như vậy!" Lucy khàn giọng thét lên muốn ngăn cản nhưng lại không thể làm gì
Mọi người bất lực nhìn Natsu bị giam cầm trong tay Hades, bất lực nhìn người đồng đội thân thiết của họ đã bị kẻ thù giơ tay phán quyết... chờ đợi giây phút tử hình
Nói thì chậm, xảy ra lại nhanh, trong giây phút tuyệt vọng đó, ánh chớp chói lòa lao xuống, bổ tung một phần mái của con tàu hoa lệ
Cả thân tàu run rẩy như chực chờ tan nát ngã xuống khiến những người bên trong lảo đảo không yên
Trời đã ngừng mưa rồi, nhưng mây đen vẫn cứ dày đặc
Và sấm chớp bắt đầu rền vang trên bầu trời
Người vừa xuất hiện giữa trận đấu, đón lấy ánh mắt kinh hãi của Hades, nhận về nụ cười vui mừng của Natsu và đồng đội
Người con trai cao lớn vững chãi với mái tóc vàng gai và tà áo choàng lấm bụi:" Tên này là kẻ làm ông già bị thương đúng không, Natsu?"
Người đã ra đi và một lần nữa trở lại, mang theo sức mạnh vượt trội hơn cả lúc trước
Người không mang dấu ấn trên người, nhưng lại hoàn hảo kế thừa trái tim và ý chí của hội trưởng Makarov
Ra đi là học hỏi, trở về là cứu tinh
" Laxus!" Natsu ngẩng đầu nhìn anh, nụ cười rạng rỡ hẳn lên
Đó là anh trai cả trong gia đình của họ- cả đại gia đình Fairy Tail
Laxus Dreyar
(Cho ai không biết: thế hệ này của Fairy Tail đều là từ 20 đổ xuống, nhỏ nhất là Wendy, có mình Laxus là 23 luôn thôi 🙃)
______________________________
" Chỉ còn... mình ngươi..." Charlos lảo đảo đứng vững thân mình, cô nặng nhọc thở dốc, cô ấy vừa phải tự đấu tranh với bản thân mình, với suy nghĩ vô thức của chính mình... rất lâu, rất lâu mới có thể lần nữa đứng vững, lần nữa đi đến nơi này...
Quả thật là... cái cuộc chiến này quá ma người rồi...
Cả khuôn mặt và cơ thể đều căng chặt lại, cố gắng điều tiết... nhưng không khó để nhận ra, khóe môi Charlos... đang trào ra ý cười vui vẻ
Chỉ cần mình nhanh hơn một chút... một chút nữa...
Là có thể gặp họ rồi...
Quanh đi quẩn lại mấy vòng, cuối cùng Charlos lại lần nữa đặt chân lên vùng đất trắng xóa của ý thức
Nơi đây, ngay chính trong tiềm thức của cô, đang giam giữ một người
" Asmodeus..."
" Khá khen cho ngươi... Kẻ điên..." Cô ta nhếch môi cười nhạt nhìn bóng người trước mặt, ngoắc ngoắc ánh mắt:" Dùng chính tinh thần lực ta am hiểu nhất đặt bẫy ta, ngươi tại sao lại dám chắc chắn rằng ngay lúc đó ta sẽ không giết ngươi chứ?"
Nhân dạng của cô ta sớm đã không còn, bị trực tiếp bóc tróc linh hồn khỏi cơ thể tạm thời, Asmodeus hiện tại đang nằm trong trạng thái hình dạng thật của cô ta
Mắt là ruby trong suốt, tóc là tơ lụa mượt mà, da trắng nõn mềm mại, dáng người thon thả lại uyển chuyển
Thậm chí đường vân thần cấp dữ tợn Charlos từng rùng mình khi nhìn thấy trên người Phẫn Nộ Thần Behemoth, đến trên người cô ta, cũng trở thành một loại phụ trợ
Sắc đỏ kiều diễm đối lập tiên minh càng tôn lên màu da óng ánh tựa ngọc trai thượng hạng đắt giá
Không phải người, thẩm mỹ của nhân loại không thể soi xét
Nhưng không thể không nói, Asmodeus đối với nhan sắc của mình có một loại tự tin cố chấp không thể hiểu được, nhưng cũng là có phần này tư bản
Ừ, nếu trên người cô ta làm ơn bỏ bớt giùm cái mùi hương ngọt ngấy đau đầu kia thì có lẽ Charlos sẽ đối với cô ta có được tí tẹo thiện cảm nào đó đi?
Còn hiện tại, ngoại trừ chán ghét chính là chán ghét, phần chán ghét này, vì tiếp xúc trực tiếp với tiềm thức của Charlos càng trở nên phóng đại
Asmodeus thậm chí nhìn ra được, kẻ này sẽ sẵn sàng đá cô một cái xuống biển làm mồi cho cá ăn luôn nếu có thể, bởi vì như vậy đỡ chướng mắt
" Bởi vì cô là Asmodeus, là thành viên của Thất Đại Tội..." Charlos nhún vai:" Thất đại tội, từ trước đến nay tùy tâm sở dục, chỉ cần tôi có thể làm được cái gì đó thu hút sự chú ý của cô, gợi lên sự tò mò của cô, lại có mệnh lệnh của Seram ở đó kìm giữ Chronos, vậy thì dù cô tra tấn khiến tôi sống dở chết dở, tôi sẽ vẫn cứ thế còn sống trên đời"
" Chỉ cần còn sống, liền có nghĩa rằng tôi còn có thể mưu tính thực hiện việc muốn làm"
" Vẫn còn có thể đánh bại cô"
Bị đánh nát toàn bộ tinh thần và nhân cách, dù là ở đây, trong tiềm thức của chính mình, Charlos cũng đã mất đi sở hữu ngũ giác
Thế cho nên, chiến đấu với Asmodeus, phải được tiến hành ở đây, chỉ có ở đây, trong thế giới cô hoàn toàn làm chủ nhà, vậy thì sở hữu tinh thần còn lại mới có thể thay cô mà nói, mà nghe, mà quan sát
Chiến đấu tinh thần, nếu không thể tinh vi quan sát và cảm nhận, cẩn thận nắm giữ niệm lực của chính mình, vậy thì chưa đấu, cũng đã bại
" Liều mạng như vậy, ngươi không sợ mình trực tiếp treo sao?" Asmodeus vẫn là một bộ dáng hứng thú tràn đầy:" Ta ở trong này, hạn chế là lớn nhất, nhưng ưu thế gần gũi ngươi, cũng là lớn nhất..."
" Chỉ cần ta tìm ra cây cột chống tinh thần duy nhất còn sót lại, phá hủy nó, vậy thì dù cơ thể ngươi có được sinh mệnh lực của Sinh Mệnh Thần Ankh bảo tồn, ngươi cũng đã không thể tồn tại..." Giọng cô ta đầy mùi vị dụ dỗ ve vãn:" Tinh thần đối chọi ngươi có nắm chắc sẽ thắng được ta hay sao? Có thể đỉnh phong ngươi còn có một cơ hội, nhưng hiện tại đâu?"
" Giao ra hai mảnh linh hồn vẫn ngày ngày bòn rút ngươi đó, sống yên lành cuộc sống của ngươi vậy không tốt hơn à?"
" Họ đối với ta, quá quan trọng, ngươi không thể biết Asmodeus, họ đối với ta là ý nghĩa như thế nào..." Đề nghị thật sự rất hấp dẫn, nhưng Charlos chỉ cười nhạt lắc đầu:" Hơn nữa, ngươi dám đảm bảo các ngươi, những vị thần mắt cao hơn não này, sau bằng vậy đợt khiêu khích của ta, vẫn có thể tha cho ta và những người ta thương sao?"
Người khác rất ít ai có thể hiểu được cảm giác sợ hãi lúc đó... cô độc lúc đó... tự ti lúc đó của tôi...
Vậy nên cũng không một ai hiểu được... sự tồn tại của họ vào thời điểm ấy... quan trọng đến mức nào... sự giúp đỡ của họ, dù có ý tốt hay không... quý giá đến chừng nào...
" Ít nhất ta có thể đảm bảo cho ngươi nha~" Asmodeus chơi đùa với sợi tóc của mình, ánh mắt lúng liếng nước
" Đảm bảo làm đồ chơi cho ngươi?" Charlos bật cười mỉa mai, tự cảm thấy cô không rảnh như vậy cùng kẻ này lá mặt lá trái, Charlos phất tay:" Ta không có phần này nhu cầu!"
" Làm người của ta làm sao vậy?" Asmodeus hừ hừ ra vẻ nũng nịu khiến Charlos sởn hết cả người rùng rợn
Thế quái nào đám thần này ngoại trừ thần thuật siêu trâu bò ra thì toàn bộ nhìn kiểu gì cũng thành thật đánh thật bệnh tâm thần vậy chứ?!
(Karnak ngoài lề phản đối ý kiến phiếm diện! ^_^)
" Vậy thì... tới đây đi chứ?" Asmodeus không nhận được câu trả lời của Charlos, hoàn toàn không để tâm phất phơ cà lơ lắc đầu:" Để ta xem xem... cây cột chống cuối cùng của ngươi là gì?"
Ấn kết hình bay nhanh trên tay cô ta, Charlos không nhìn thấy, chỉ cảm nhận được luồng sóng cực lớn cuồng xoáy trong không gian tinh thần của mình, yên lặng chờ đợi
Tinh thần chiến, trọng một chữ "tĩnh", để lộ dao động chính là để lộ sơ hở, đồng nghĩa với thất bại, tử lộ sẽ rộng mở trước mặt
" Nếm thử đi?" Asmodeus quyến rũ cười
Trước mắt Charlos hoa lên, không còn là hình ảnh mờ mờ lập thể vẽ nên từ cảm nhận, trước mắt cô hình như thật sự xuất hiện lên bóng người
Không gian đen như mực, khuôn mặt thân quen của họ lại càng rõ ràng
Tóc hồng với đôi mắt ác liệt- Natsu
Tóc đỏ với nét kiên nghị lạnh lẽo- Erza
Tóc xanh đen với vẻ mặt chán ghét không thèm che giấu- Gray
Và cuối cùng, thân ảnh nhỏ xíu nghiêm khắc lại u buồn nhìn cô...
Hội trưởng Đệ Tam của Fairy Tail- Makarov
Ông nội...
" Kẻ phản bội! Ngươi tại sao không trở lại?!"
" Ngươi bỏ mặc chúng ta! Ngươi biết chúng ta đang phải đương đầu với thứ gì sao?!"
" Tại sao ngươi không nghe thấy lời cầu cứu?!"
" Rất nhiều người đã ngã xuống! Đó là lỗi của ngươi! Là do ngươi!"
" Charlos, ta rất thất vọng về con..."
" Từ giờ, đừng bao giờ mở miệng gọi ta một tiếng ông nào nữa!"
Thân hình Charlos chấn động, trí óc như đột nhiên bị sức mạnh to lớn xâm nhập, một loạt các hình ảnh lần lượt hiện ra...
Là những trận chiến cam go nhất đang diễn ra ở Thiên Lang đảo...
Gajeel... ông... Natsu... Mira... Eflman... Lucy... Cana... Gray....
Từng người từng người ngã xuống... dường như đều nhìn thấu cả không gian, đưa ánh mắt xuyên về phía Charlos...
Phẫn uất
Căm thù
Cầu xin
Tuyệt vọng
Đủ mọi loại sắc thái khiến tâm tình kẻ khác rối loạn, đủ mọi loại tâm trạng... thấm người đau đớn...
Thế nhưng Charlos vẫn đứng im chẳng hề có lấy một động tác, ánh mắt lạnh băng nhìn một màn, rồi lại chuyển ánh mắt về phía bốn người giờ đã bao vây cô trong một vòng tròn
" Sát tinh chết tiệt! Đồ tai ương! Ngươi khiến ta nóng máu rồi này!" Natsu bỗng nhiên nổi giận, cậu ta gầm gừ lao đến, hỏa quyền rực rỡ sự phẫn nộ:" Hãy đỡ lấy sức mạnh của Fairy Tail!"
Nhưng ngay thời điểm Natsu lại gần được Charlos, ánh bạc lóe qua, cậu ta sửng sốt đến không thể tin được nhìn xuống thanh kiếm cắm xuyên qua ngực mình:" Này..."
" Dám dùng miệng ngươi lặp lại cái tên đó một lần nữa, ta sẽ xé rách nó!" Charlos tay cầm chuôi kiếm, ánh mắt lỗ trống tăm tối nhìn kẻ trước mắt, như xuyên qua thân thể ấy thấy được thứ gì
" Biến!" Cô không lưu tình kéo mạnh chuôi kiếm trong tay, máu văng ra, thân thể Natsu rơi xuống mặt đất tan biến
Ánh mắt vẫn là không dám tin vào sự thật
Charlos không có chút nào dao động, vẫn một ánh mắt lạnh băng nhìn những kẻ còn lại
Không gian yên tĩnh trong chốc lát
Rồi như vừa nhận được một tiếng còi kíƈɦ ŧɦíƈɦ, những kẻ đó đồng loạt đỏ mắt lao đến
" Mày dám động vào Natsu! Mày phải chết!" Gray gầm gừ:" Đồ sâu mọt!"
" Ngươi là kẻ thù của Fairy Tail! Ngày hôm nay trong hai chúng ta, chỉ có thể có một người tồn tại!" Erza hoán phục, ánh mắt rét căm lạnh lẽo
" Ta thật không ngờ ngươi đã đồi bại đến mức này! Dám ra tay cả với đồng đội!" Makarov lập tức hóa thành người khổng lồ:" Ta hối hận vì đã nuôi lớn ngươi!"
Charlos thấy tất cả, chỉ có cười nhạt, ánh bạc lóe lên, khiêu vũ theo giai điệu của riêng mình
Không hoa lệ phù phiếm, không có ảo ảnh xinh đẹp, một lần Ngân Linh vung xuống, tất sẽ thấy huyết ảnh ngập trời
Từng người từng người ngã xuống, ánh mắt không cam lòng và phẫn nộ đâm vào đáy mắt Charlos, cô lại chỉ cong khóe môi nở một nụ cười rợn người
Người cuối cùng bị treo lơ lửng bằng mũi kiếm trước mặt cô... là Makarov
" Nghiệt chủng! Ngươi quả nhiên là sát tinh!" Ông ấy đay nghiến nói ra câu cuối cùng
Charlos vẫn chỉ cười nhạt lắc đầu, thong thả rút ra thanh kiếm của mình
Một nhân ảnh nữa biến mất
Rồi bỗng nhiên, như có cảm ứng được gì, Charlos xoay phắt người lại
Đằng sau cô ấy... mái tóc bạch kim rối bời và khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt...
Là Mira...
" Không... Charlos... tại sao?" Giọng cô ấy nức nở van nài, cả cơ thể run rẩy không dám tin:" Tại sao cậu lại làm thế?"
Charlos nhấp môi nhìn xuống chân mình... thi thể đẫm máu của Lisanna đang bị cô đạp dưới chân...
" Không! Đây không phải sự thật..." Mira điên cuồng lắc đầu, những giọt nước mắt long lanh không ngừng rơi xuống:" Nói với tớ đây không phải sự thật đi.."
Ánh mắt Charlos lại ngày càng lạnh lẽo, cô nâng chân đạp bộ đi về phía trước:" Thật biết chơi..."
" Cậu... cậu nói gì..." Mira không thể tin được ngẩng đầu nhìn người đã đến bên cạnh mình, run rẩy đưa tay muốn chạm vào khuôn mặt đó:" Cậu thay đổi... đã có chuyện gì xảy ra...?"
" Là chuyện gì đã khiến cậu trở thành như vậy...?"
Nhưng Charlos chẳng nói gì cả, cô giơ tay cứng rắn bóp chặt lấy cổ tay mảnh khảnh đang vươn về phía mình:" Ta nói, ngươi cũng thật biết chơi"
Giọng nói không hề có lấy một chút cảm tình
" Charlos... đừng..." Mira nhăn mày mím môi lẩm bẩm:" Cậu làm tớ đau..."
" À thế à?" Charlos nhếch nhếch khóe môi, trên tay dùng sức càng mạnh đay nghiến
Răng rắc!
Cổ tay mảnh khảnh bị cô ấy ngạnh sinh sinh bóp nát
Mira trước mặt Charlos dường như bị chết máy mất một giây, thế rồi khi được nạp điện lại, cô ấy dùng sức giãy giụa
Đôi mắt đỏ bừng phủ kín thất vọng bàng hoàng chạm vào đáy mắt, những giọt nước long lanh lần nữa tràn lan khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp:" Ngươi không phải Charlos! Ta không tin! Charlos chắc chắn sẽ không bao giờ làm vậy!"
" Buông ta ra!"
Phập!
Lại một lần nữa, Mira sững sờ nhìn xuống thanh kiếm đã cắm ngập chuôi trong ngực mình, rồi ngẩng đầu nhìn lên khuôn mặt băng lãnh cứng rắn như điêu khắc, mím môi:" Cậu... không còn là Charlos nữa rồi..."
" Ta và ngươi chưa từng quen biết" Charlos nheo mắt:" Đừng dùng đôi mắt thuộc về cô ấy từ trí nhớ của ta làm những thứ như vậy, đừng có nhuốm bẩn nó!"
" Thật kinh tởm! Việc duy nhất ta muốn làm là moi chúng ra khỏi người ngươi!"
Xoẹt!
Charlos vung kiếm, tiếp tục cắt đôi thân ảnh trước mặt
" Cút!"
Máu nhuộm đỏ mắt cô, văng tung tóe lên thân người mảnh khảnh
Nhưng Charlos không ngừng tay, cô giơ cao tay mình, lần nữa chém mạnh Ngân Linh vào khoảng không tối đen trống rỗng
Choang!
Tất cả đều vỡ nát, cô lại trở về vị trí trước khi mọi thứ xảy ra
Nhìn bóng dáng lập thể mờ mờ trước mặt mình, cơn giận dữ của Charlos hiện tại mới bùng nổ
Asmodeus quan sát kẻ đã tìm lại được thanh tỉnh, cảm thấy một cơn rùng mình ớn lạnh
" Ngươi... không thể... sao ngươi có thể dứt khoát như vậy... dù ngươi biết đó là ảo ảnh... nhưng những ảo ảnh đó cũng được hình thành bằng xương bằng thịt bởi ký ức của ngươi...!"
" Chúng giống thật như vậy...!"
" Quả nhiên là chủ nhân của ngươi không hề nói cho ngươi nghe về thất bại của hắn không phải sao?" Charlos nhếch môi, có chút vui vẻ đưa tay vuốt ve sống kiếm của Ngân Linh, vuốt ve dấu hội huy nho nhỏ quen thuộc khắc sâu trên nó:" Không ai rơi vào một cái bẫy hai lần, huống chi khả năng của ngươi nếu so với hắn, còn kém xa lắm"
Là các ngươi hết lần này đến lần khác phá hủy nhân cách và tính người của ta... nhưng cũng hết lần này đến lần khác, là các ngươi không cam lòng nhìn vào kết quả...
Đâu ra vậy?
Tâm trí Asmodeus lạnh mất một nửa, hình như cô ta đã lờ mờ đoán ra được điều gì
" Thiên cơ khả dĩ- tam thiên giới" Charlos không có hứng thú chơi trò thần bí
Cái tên đó thốt ra, nhấn chìm toàn bộ suy nghĩ may mắn còn sót lại của cô ta vào địa ngục, tam thiên giới tam thiên giới...
Người đi vào, oan hồn ra
Thần đặt chân, thần vị mất
Ba ngàn lần vào địa ngục trần gian, ba ngàn lần bị phản bội làm nhục, ba ngàn lần đau thấu tim gan
Cô ta rõ rành rành là huyết quỷ bò dậy từ địa ngục trần gian... trở về báo thù...!!!
" Đó là thứ hắn sử dụng lên ta" Charlos liếc nhìn thân ảnh cứng đờ không dám tin của Asmodeus, mỉm cười đứng thẳng người, ánh mắt trống rỗng
Các ngươi sẽ không bao giờ hiểu được những thứ đó, khi ta lăn lộn trên mặt đất, lê lết quỳ lạy một lần lại một lần van xin giải thích
Khi ta run rẩy không thể điều khiển thân thể mình, lần đầu tiên đâm xuyên qua người họ, nhìn ánh mắt căm phẫn thất vọng của họ
Khi ta đau đớn và sợ hãi đến chết lặng, trải đủ tình người ấm lạnh tuyệt vọng, lừa gạt và giả dối
Ta học được cách thu mọi thứ vào lại tâm trí mình
Ta học được tàn nhẫn và quyết tuyệt, lạnh băng và vô cảm
Những thế giới ấy chân thật như vậy... người ở nơi ấy... thật đến mức khó có thể tin...
Máu nhuộm tay ta đã chảy thành biển, xác chết sau lưng ta đã chất thành núi, đầu người ta tước xuống cũng đã rải thành đồng bằng
Ta không còn là người, cũng đã mất hy vọng làm người... nhưng cô ấy... cô gái ấy lại xuất hiện trước mặt ta... lại lần nữa mang ta trở về thế giới của loài người
Ta có thêm một bài học, gọi là ích kỷ
Ta lại là nhân loại, lại có nhân cách, lại có tình yêu và ý chí...
Có những giới hạn tự đặt ra cho riêng mình
Nhưng nếu các ngươi cứ cố tình phá hủy nó...
Chỉ cần có thể gặp lại họ, ở bên họ, việc gì ta cũng có thể làm
Chỉ cần là kẻ làm tổn thương họ, ai ta cũng có thể gϊếŧ!
" Ngươi còn hai lần cơ hội, dành tâm huyết còn lại suy nghĩ cho số phận của mình đi"
Charlos vung tay, không gian trắng xóa nho nhỏ chấn động, một bức tường lửa khổng lồ màu đen tuyền bỗng nhiên vụt lên từ mặt đất, bao phủ lấy Asmodeus vào bên trong
" AGHHH!!!"
Kẻ xâm nhập vào không gian tiềm thức của kẻ khác và bị chủ nhân nơi đó khóa chặt, nếu tấn công thất bại, vậy phải tự chịu lấy hậu quả
Đòn tấn công đáp trả sẽ tùy thuộc vào thứ được chủ nhân nơi đó dung nhập vào tinh thần của mình, độ mạnh yếu xác định trên chênh lệch tinh thần lực của hai bên
Kẻ được tôi rèn trong "thiên cơ khả dĩ- tam thiên giới"... so với mình, chỉ có cao hơn, không thể thấp...!
" Quên không nói với ngươi" Đúng lúc này, giọng nói du dương chết người của Charlos lại vang lên:" Thứ được ta dung nhập vào tinh thần... là Hắc Linh Hỏa của Hắc Thần Ankh"
Lửa đốt linh hồn của Sinh Mệnh Thần!
Asmodeus co rụt ánh mắt kinh hoàng
" AGHH!!!"
" Hoặc là đánh bại ta... hoặc là ôm lấy thương tích ngàn vạn năm mà rời khỏi" Âm thanh ngân nga như lời nguyền rủa:" Ngươi chỉ còn hai lần cơ hội..."
" Asmodeus"
Nhẹ nhàng âm vang trong tĩnh lặng chết người
_____________________________
" Nhóc con, ngươi đến đây là vì Makarov phải không?" Hades chớp mắt nhìn kẻ vừa xuất hiện, kẻ dường như vừa mang đến một niềm tin mới, một chỗ dựa mới cho đám nhóc đã kiệt quệ
Hắn ta không thích điều này
" Thật đáng thương cho ngươi, nhìn quần áo của ngươi rách rưới như một dẻ lau vậy" Laxus nhìn chằm chằm vào Hades, nhưng lại không buồn trả lời câu hỏi mà chỉ hỏi với cậu nhóc ở phía sau
Natsu chớp chớp mắt rồi mỉm cười tươi rói với âm điệu hỏi thăm vừa nghe được:" Yub!"
" Laxus, sao cậu lại ở đây?" Erza cũng ngạc nhiên nhìn người vừa xuất hiện, vừa ngạc nhiên lại cảm thán, thật tiếc vì cô ngốc đó không ở đây...
Cô ấy sẽ mừng lắm đấy, nếu lại được nhìn thấy anh ấy...
" Thì tôi đến đây để thăm mộ của tổ tiên, dù sao đi nữa tôi cũng là một thành viên của Fairy Tail mà" Laxus bâng quơ đáp lại, anh cũng có chút không tin nổi rồi đây này:" Con bé lại gặp rắc rối ở bên ngoài đấy à?"
Ai cũng biết người mà Laxus nhắc đến là ai, thế nên họ chỉ biết cười trừ
Anh liếc mắt nhìn nhìn Hades, giọng phiền phức:" Quả nhiên là thế, nếu em gái ta có mặt, ngươi đã sớm không còn đứng được ở chỗ này"
" Không sao, ta sẽ giúp con bé đưa luôn một phần tức giận của nó vào mặt ngươi!"
Sét lại lần nữa gầm rú trên người anh, hung mãnh đầy tự hào
" Để bắt đầu, ta đến đây chỉ với mục đích viếng thăm mộ của ngài Hội Trưởng Mavis thôi, không ngờ lại gặp được Hội Trưởng đời thứ hai ở đây"
" Tìm dịp không bằng gặp dịp, nhân cơ hội này ta sẽ xây cho kẻ đã không đoái hoài gì đến ngài Đệ Nhất, thậm chí không dựng mộ cho ngài ấy như ngươi một ngôi mộ luôn vậy!" Laxus sa sầm khuôn mặt, lôi điện vàng chói bao trùm một góc không gian, ánh sét lóe lên rồi vụt tắt, xé nát cả bầu trời
" Ngươi cũng ghê gớm thật, không ngờ nhóc Makarov còn có một đứa cháu to gan như vậy" Đáp lại lời khiêu khích của anh, cả người Hades cũng được bọc trong thứ ma lực màu tím đen âm u của bóng tối, ma lực của hắn mạnh kinh khủng, nhưng thậm chí không thể khiến cho Laxus nháy mắt lấy một cái:" Ồ em gái ngươi, ta còn cho rằng là do nó đã bị Luyện Ngục Thất Quyến Thuộc hành ra bã nên không thể lết được đến gặp ta nữa chứ?"
Trắng trợn trêu cợt!
Laxus trầm giọng hừ lạnh:" Cái Luyện Ngục Thất chết tiệt gì đó của ngươi, con bé có thể một tay hạ một trăm cái!"
(Đánh dấu nhãn mác: siscon Laxus- em gái ta trên trời dưới đất không ai bằng! ^_^!)
Hai ánh mắt tóe lửa gặp nhau giữa không trung, hỏa hoa bay tán loạn
Một giây sau đó, trận chiến mới thực sự bắt đầu, Laxus nhún người, tựa như một tia chớp vàng vụt sáng lao đến, quyền cước không có hạn chế, tốc độ chóng mặt khiến Hades liên tục trúng đòn
Mặc dù tư thế và giọng điệu của hắn vẫn ung dung như trước, không khó để nhận ra hắn đã không lường trước được sức mạnh cường thế mà Laxus đang sở hữu
" Ông già đã từng nói với ta cho dù gặp bất cứ kẻ mạnh nào, hắn có sức mạnh ra sao cũng mặc kệ, điều quan trọng là phải đối mặt với hắn, không nên vì sức mạnh của hắn mà trốn chạy"
Mọi người có mặt ở đó, đều mím môi nở một nụ cười
Đây mới là Laxus
Đây mới là người anh trai mà không chỉ một lần Charlos mong ước được nhìn thấy một lần nữa
Anh ấy... thực sự đã trở về!
" Ngươi nói hay lắm, lời này cứ như đang biện minh cho kẻ yếu vậy! Ngươi làm nóng người xong rồi chứ, còn chờ gì nữa, tới đi nào nhóc con!" Hades tiếp tục khiêu khích, và điều đó, đương nhiên không thể khiến Laxus có chút lùi bước nào
Anh bẻ các khớp ngón tay, không chần chừ tiếp tục lao đến
Em gái... đợi anh về... anh thề... sẽ không làm em thất vọng, một lần nào nữa...
...
" Thiên Lang! Đừng giấu chúng tôi nữa!" Mira đã nắm chặt tay đến mức các khớp xương nổi lên trắng bệch, cô hơi ngửa đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào cái cây cao lớn có thể nhìn thấy từ khu lều trại, cắn môi:" Rốt cuộc là đang có chuyện gì xảy ra vậy chứ?! Cô ấy sao rồi?!"
" Mira- nee! Chị bình tĩnh lại!" Lisanna hốt hoảng ôm lấy người đã lật choàng đứng dậy, ngạc nhiên vì không biết lý do:" Đã xảy ra chuyện gì?"
Ngay sau khi nhóm Natsu rời khỏi, chị ấy bắt đầu trở nên thật kỳ lạ
" Thiên Lang" Nhưng kể cả Hội trưởng Makarov cũng nghiêm trang nhấn mạnh:" Xin đừng giấu tôi! Sự kiệt quệ yếu đi của ông rõ ràng là do ảnh hưởng từ phía Charlos, tôi là ông nội con bé!"
" Tôi cho rằng mình có quyền được biết!"
" ..."
Cả khu lều trại lặng ngắt như tờ, dù ngớ ngẩn đến cỡ nào đi nữa, họ cũng đã nhận ra
Cô gái kia gặp chuyện rồi
" ...Haizzz..." Giọng của Thiên Lang thụ run rẩy thở dài, lần này, cái run rẩy đã không thể che giấu nổi nữa, ai ai cũng giật mình:" Ta sẽ chân thành"
Sự khẩn trương và lo lắng bao trùm lấy họ
" Charlos... đứa nhỏ của chúng ta..."
" Nó có lẽ chỉ còn một tia mà thôi..."
" ..."
" Cái gì?!" Không chỉ là Levy, Eflman và Lisanna, kể cả là nhóm Lôi thần tộc cũng đều hốt hoảng la hét
Chỉ còn một tia... chỉ còn một tia là ý gì?!
" Sao... sao chứ?" Mira chỉ cảm thấy trời đất đều quay cuồng, mới vừa có thể đứng dậy, cô ấy lại lảo đảo té ngã
" Mira- nee!" Lisanna luống cuống đỡ lấy chị mình
" Hội trưởng!" Levy cũng hoảng hốt không thôi đỡ lấy người ông đang nằm yên tĩnh bỗng giật mình ho khan thật nặng
" Đã có chuyện gì!!" Giọng Makarov cứng rắn hơn bao giờ hết
"... Đối phương quá mạnh, một đấu ba, con bé đã quá sức..." Thiên Lang cẩn thận giảng giải, vẫn lưu ý không tiết lộ chi tiết cuộc chiến đang tiếp diễn
Ông hiểu rằng, đứa nhỏ và toàn bộ người thân của nó sẽ thấy tốt, hơn họ nếu được tự mình nói chuyện
Quả nhiên...
" Chúng tôi có thể giúp không?" Mira hấp tấp hỏi tiếp, không có ý định truy cứu nhiều hơn, cô hiện tại chỉ quan tâm, cô làm được gì?!
Lần này đến lượt Thiên Lang trầm mặc, ông thở dài chán nản:" Quá khó, quá nhiều điều kiện không thể đáp ứng..."
Mira lại có cảm giác thật khó thở, lồng ngực đau quá, có cái gì đó mắc nghẹn nơi cổ họng, ngăn cản cô tiếp tục nói thành lời
" Có thể nói cho chúng tôi biết không?" Makarov ngẩng đầu khẩn thiết:" Chỉ cần một tia hy vọng, chúng tôi không thể ngồi yên trong tình trạng này!"
" ..."
Mọi người yên lặng chờ đợi
" Đầu tiên..." Thiên Lang thụ cuối cùng cũng cất tiếng:" Bởi vì Charlos ở rất xa, quá xa, chúng ta cần một thứ gì đó có khả năng xác định chính xác vị trí của con bé..."
" Tiếp theo, cần một thứ truyền dẫn, bắt buộc phải có mối liên hệ trực tiếp với tinh thần của Charlos, tốt nhất là khế ước, mới có thể đảm bảo sự trợ giúp được đưa đến có khả năng tiếp cận chính xác mục tiêu và nhẹ nhàng nhất có thể, không gây cản trở cuộc chiến của con bé..."
" Hơn thế nữa, ta xác định qua, Charlos đang ở trong một trận chiến một mất một còn ngay tại tiềm thức của mình, chúng ta còn cần phải dùng một khả năng đặc biệt nào đó có trời biết xác định trạng thái tinh thần của con bé, xác định cảm xúc dao động và một vài thứ khác để tránh thương tổn không đáng có..."
" Cuối cùng, quan trọng nhất, sự trợ giúp đưa đến, hoặc không có tinh thần lực, hoặc phải có tinh thần lực vô cùng mạnh, hơn nữa phải có độ phù hợp tối thiểu và sự cho phép vô thức của Charlos, nếu không, không gian tinh thần của Charlos vốn đã không hoàn chỉnh... sẽ càng nhanh chóng đổ vỡ..."
" Những yêu cầu này chỉ là lý thuyết, chúng đều quá mơ hồ, mà cho dù có đạt được đi chăng nữa, tốt nhất phải tìm được cách tạo ra một quãng lặng ngắn sau vận chuyển, nếu không, dù sự trợ giúp có đến được nơi cần đến, cũng sẽ lập tức bị không gian tinh thần mạt sát tại chỗ..."
Thật sự... quá khó khăn...
Nhưng chẳng lẽ... chúng ta chỉ có thể để yên như vậy sao...
Tất cả đều yên lặng
Mira cắn chặt môi mình đến trắng bệch, gắng sức suy nghĩ
Đầu óc cô quay cuồng tìm tòi trong hàng trăm sự khả thi được đề ra rồi không lưu tình xóa bỏ
Phải có cách gì đó... phải có chứ...!
" Thật ra tôi nghĩ..." Giọng nói nhẹ nhàng rụt rè khiến các thành viên của Fairy Tail giật mình ngẩng đầu nhìn lên
" Chúng tôi có thể thử một lần"
Những kẻ xuất hiện khiến họ chỉ có thể nghi ngờ rồi kinh ngạc
...
" Tôi đã không còn là thành viên của Fairy Tail nữa..."
Erza sửng sốt nghe thấy giọng thì thầm hỏi nhỏ của Laxus
Anh cũng không thể địch lại được một kẻ như Hades khi chỉ có một mình...
" Nếu có chuyện gì xảy ra với ông già...thì tôi vẫn được quyền căm giận có đúng không?" Laxus bỗng dưng cất tiếng hỏi, nét trầm thấp không dám xác định phát ra từ anh khiến những người đồng đội không kìm được nghẹn thở một khoảng khắc
Erza cắn răng, sau đó nhanh chóng nới lỏng, thoáng qua một tia nhẹ nhõm
Cô từng khó chịu với Laxus
Từng không thể chấp nhận cách hành xử của anh
Bởi vì những việc anh đã làm, bởi vì vết thương anh đã gây ra cho cô ấy...
Bởi vì đối với cô, Fairy Tail và đồng đội quá mức quan trọng, thật sự vô cùng quan trọng!
Quan trọng đến mức khiến cho cô không thể ưa nổi bất kỳ một ai làm tổn thương đến nơi đó...
Nhưng vào giờ phút này, tất cả những suy nghĩ trái chiều kia đã biến mất...
Và đứng trước mặt cô, vẫn là người anh cả của gia đình!
" Dĩ nhiên là anh có quyền rồi!" Natsu đỏ mắt nhanh chóng hét lên trả lời
Chỉ cần như vậy, Laxus cảm nhận được từ sâu thẳm, sự chấp thuận và tha thứ của mọi người...
Anh cong môi cười, đứng trước đòn tấn công cường thế của Hades, Laxus thản nhiên điều động toàn bộ ma lực của mình, không lưu giữ bất kỳ một tia nào
Anh đã thấm mệt, nhưng kết quả đạt được lại không tốt lắm, thôi vậy, không cần phải cố chấp cứng chọi cứng
Lôi điện gào thét bùng nổ, nhưng lại không có một giọt nào chạm tới ma thuật của Hades đang bắn tới
Tất cả, đều chạy về hướng ngược lại
Trao thứ cần trao cho người nhận được đúng lúc, tin tưởng họ, sẽ tạo nên một kết quả không thể ngờ
Sấm chớp của Laxus, đã trao lại cho Natsu
Một vụ nổ lớn xảy ra làm cả con tàu nghiêng ngả rung chuyển, Laxus chậm rãi ngã xuống, anh đã trực tiếp đón lấy đòn tấn công mạnh mẽ của Hades hoàn toàn bằng thân thể của mình
Nhưng mọi thứ anh làm... đều có mục đích của nó...
Có một người khác đã đứng dậy thay thế Laxus, mang theo sức mạnh còn lại của anh, người nhất định sẽ mang hết bản thân mình hoàn thành trận chiến, thân thể cậu ấy rực rỡ ánh lôi điện vàng óng
Lửa, đã lại lần nữa được thắp sáng
" Cám ơn vì bữa ăn!" Natsu đập hai nắm tay vào nhau, ngẩng cao đầu
Tất cả đều bất ngờ trước diễn biến
" Tại sao lại trao sức mạnh này cho tôi... tôi quá yếu so với anh mà! Laxus!" Kể cả là Natsu cũng không hiểu được lý do Laxus làm như vậy, để chính mình phải chịu tổn thương, trong khi đó cậu...quá yếu để có thể so sánh với anh ấy
" Bây giờ không phải là lúc để so ai mạnh ai yếu, phải có người nào đó đứng ra gánh vác trách nhiệm, và đương nhiên đó là một thành viên của Fairy Tail rồi" Laxus trầm trầm cất giọng
" Cậu phải thay mặt tôi bắt Hades phải trả lại những gì hắn gây ra cho hội...gấp 100 lần!"
Anh cũng không thể nói mình làm vậy... là vì hôm đó cậu ấy cũng ở đó, tiếp thêm sức mạnh và đập nát nỗi buồn của em gái anh đi?
Laxus mỉm cười, vẫn còn nhớ như in ngày hôm đó... cả nụ cười và giọt nước mắt của em ấy... coi như... trả nợ đi?
Hơn nữa anh... tin tưởng cậu ấy, Natsu, nhất định sẽ làm được!
Đáp lại sự trông chờ và tín nhiệm của Laxus, cả người Natsu không chỉ phủ kín nguyên tố lửa nóng cháy thuộc về cậu, mà còn sáng rực lên ánh điện hung mãnh chói mắt
Có lẽ là vì thế, Natsu nhẹ nhàng dùng tay che đi đôi mắt của mình, khóe môi vẽ lên một đường cong tuyệt đẹp
Wendy sửng sốt nhận ra khởi phát từ chính Natsu... là sự dung hợp của lửa và điện... đây là cột mốc đánh dấu sự ra đời của Lôi Viêm Long!
" Tất nhiên rồi... Đây là Hỏa Lôi Long Phá..."
" ĐÁP TRẢ GẤP 100 LẦN!" Natsu tiếp nhận sức mạnh mà Laxus trao cho cậu, gánh vác trách nhiệm mà mọi người đã trao cho cậu
Và lần nữa bùng nổ!
________________________________
Nói về chương này thì..."Hiện thân của lương thiện và tàn ác" không phải câu au viết chơi cho đẹp đâu mọi người, Charlos đã nổi cơn điên thì au cũng phải xách dép chạy đó! 🙃
Thật ra Buff kinh khủng nhất của au cho Charlos là về tinh thần á, thấy không? Mạnh hơn cả Asmodeus nổi tiếng không nhất thì nhì cái Thần giới luôn 😅 nhưng cũng không phải cho không đâu, lăn lê bò càng với Bạch Thần mãi mới ổn ổn mà còn xém thì nghẻo luôn ở Edolas, may mà được Mira dắt về đấy ^_^
Rồi, cho những ai hỏi sao nay ra chương chăm: Hai hôm nay tổng cộng thời gian viết truyện là hơn 20 tiếng, tui đang cố chạy xô đó ạ! 🙃 Bởi vì hôm nay là sinh nhật au, cũng là kỷ niệm một năm từ khi tui đăng truyện! ^_^
(Ủa khoan, sao người ta viết thấy nhanh vậy mà đến mình thì nó dài dữ vậy trời 🤔)
Mà thôi thông báo xong, chạy qua chạy lại chúc mừng một câu đi, rồi tui tính xem tuần sau có chương mới không, chứ hai ngày cắm đầu cắm cổ viết mệt vãi~
A.S