[ĐN Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 110: Wendy vs Sherria: Thiên Sát!




"Ô... Ôi, thật là đáng tiếc thưa quý vị, tôi chỉ vừa nhận được tin! Và e là chúng tôi phải đưa ra một thông báo không được hay cho lắm..." Giữa tiếng reo hò nhiệt huyết đầy chờ mong của đấu trường Domus Flau lúc này, giọng của Chapati vang lên quả thật không khác gì một xô nước lạnh: "Ấy là, cuộc chiến cuối cùng của ngày hôm nay cần phải bị hoãn lại!"

"..." Cả khu vực yên lặng mất một thoáng, rồi nhanh chóng bùng nổ trong những câu hỏi

"Hả?"

"Gì?"

"Nói đùa sao?" Fairy Tail A là những người phản ứng có phần hài hước nhất đám. Đang hào hứng và tự hào khôn xiết, cái tin này bổ xuống như lập tức diệt sạch niềm vui của tất cả, môi họ chảy xệ xuống một cách kỳ cục.

"Nhưng trận sau chính là trận đấu của chúng tôi mà!!!" Natsu vung loạn cả tay và chân không phục, còn phải hỏi, nhỡ đâu đây là trận của cậu thì sao? Ngứa tay quá nè được không?!


"Ban tổ chức! Mấy người làm ăn cái kiểu gì thế?!" 

"Xin lỗi mọi người, mong mọi người thông cảm. Chúng tôi cũng không muốn chuyện này đâu..." Chapati liên tục dùng khăn tay lau đi mớ mồ hôi giàn giụa trên khuôn mặt, trước lời trách vấn của mọi người, anh cũng không biết phải làm thế nào nữa: "Nhưng chúng tôi cũng cần thời gian mà..."

"Cho việc sửa chữa."

"..." Yên tĩnh hẳn

Không ai la ó nữa, cũng không ai náo động tiếp

Tất cả ngơ ra mất một giây, rồi quay đầu nhìn cái con người đang đứng như trời trồng giữa sân

"..."

Lập tức có ý định nhấn chìm cô gái ấy trong biển nước bọt

"CHARLOS!!!"

"A?" Nghe được tên của mình, cái đích của sự chỉ trích mờ mịt ngẩng đầu

"...haizz." Silvia và Laxus đồng thời đập trán thở dài

"Ara ara~" Kể cả Mira, tạm thời cũng chỉ biết ôm má cười trừ trước độ ngờ nghệch to lớn và khả năng kéo thù hận đã sắp đạt mức max cấp của bạn gái nhà mình mà thôi


"A CÁI GÌ MÀ A?!" Đám đông chẳng cần phải nói, đương nhiên là phản ứng lại với sự nghễnh ngãng này của đương sự bằng sự phật lòng siêu siêu khổng lồ

"...?" Charlos như vừa sực tỉnh khỏi một cái- gì- đó, lúng túng gãi má ngẩng đầu nhìn họ: "Sao mọi người lại tức giận thế? Đã có chuyện gì sao?"

"..."

"Charlos ngốc ơi là ngốcccc!!" Juvia cuối cùng cũng không chịu đựng được khung cảnh đàn gảy tai trâu hiện tại, liền bắt tay làm loa gọi vọng xuống: "Cô mau nhìn xuống dưới chân mình đi kiàaaa!"

"?" Tóc đen đang mờ mịt đương nhiên rất biết nghe lời phải mà làm theo

Dưới chân tôi ấy hả? Có cái gì ngoài...?

À...

Charlos có đủ sự thông minh để ngay lập tức nhận ra vấn đề. Cô tặc lưỡi ngẩng đầu nhìn lướt qua mấy dãy khán đài một cái, rồi lại ngượng nghịu cúi xuống, vô cùng thành khẩn: "Xin lỗi mọi người!"


"Xin lỗi mà có tác dụng thì quân đội treo nồi hết à?!" 

"Ặc, bình tĩnh đừng nóng, tôi sửa nó lại là xong ấy mà!" Charlos đổ mồ hôi hột trước ánh mắt sắc hơn dao cau của đám đông- đã chả phân biệt được ai thù ai bạn vì họ đồng lòng khủng khiếp, đành luống cuống mở ra hai bàn tay trước mặt, lẩm nhẩm lầm nhầm thứ ngôn ngữ mà chả ai hiểu nghĩa

Chỉ một chút lơ đãng thôi mà đã bay tong mất tiêu hình tượng ngầu lòi cách đây ít phút, quả nhiên cũng là chị gái của cái dòng họ tấu hề là giỏi, ngầu không bao giờ quá được 3 giây Fairy Tail mà!

Nhưng mà bọn họ không kịp ngờ tới là, thời điểm màn nói chuyện một mình của Charlos kết thúc... thì bọn họ lại được một phen lác con mắt!?

Chỉ thấy, ánh sáng trắng bạc lấy cô ấy làm trung tâm dần dần lan ra xung quanh, chậm rãi phủ kín cả khoảng không gian rỗng tuếch vốn là sân đấu trước đó
 Cho đến khi cả khu vực chỉ còn lại một mảnh lấp lánh như mặt trăng rơi trên mặt nước, Charlos rất tự nhiên mở mắt, rồi búng tay đánh cái tách: "Vòng cung thời gian."

Hítttttttt hà!!!!

Đơn giản giống như đang giỡn, sân đấu ngay lập tức vẹn nguyên, mọi thứ trông còn mới hơn cả lúc ban đầu

Không có gì để miêu tả cả

"Ôi-Ôi trời ơi!" Bộ tóc giả vừa mới nhặt lại của Chapati lần nữa bay đâu mất tiêu: "Xem ra bất ngờ mà hôm nay cô ấy đưa cho tất cả chúng ta sẽ không kết thúc đơn giản như vậy!" 

Mọi người câm nín. Xin lỗi vì đã nghi ngờ, hơi ngơ ngác một chút nhưng cô hai này vẫn không chọc vào được ạ. Phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi- là chỉ cái tình trạng này đi?

Ultear đang quan sát tất cả qua quả cầu lacrima:"..."

"Cô ấy sao chép ma thuật của chị rồi kìa Ultear." Meredy dựa hẳn vào người cô gái tóc tím đang sửng sốt, khẽ dụi má vào bờ vai trắng nõn, cười khúc khích 
"Aizz, không để người ta bớt lo, rồi này khác gì tung hê với cả thế giới là chúng ta đã từng gặp nhau đâu chứ?" Ultear mệt mỏi bóp trán, một người hai người, hết Jellal thì lại được thêm một người nữa, danh tiếng lẫy lừng một thời của thủ lĩnh Thất Luyện Ngục sắp tan biến trong công việc coi sóc mấy cái tên này mất

"Rồi lần sau chị sẽ đòi tên này tiền bản quyền! Chắc chắn đấy!"

Meredy vẫn tiếp tục híp mắt nhân cơ hội cọ cọ dụi dụi vào người cô nàng đang tức giận, cười hạnh phúc: "Cô ấy sẽ không để tâm đâu, em biết chắc mà, Ultear ơi~"

 "Bí-bí ngô!!!" Người dẫn chương trình quen thuộc của Đại hội chỉ vừa lạch bạch được nửa con đường trở xuống lại vị trí của mình đơ người nhìn một màn, cậu ôm đầu la lên một tiếng kinh hãi khác hẳn với vẻ ngạc nhiên nhưng thật ra đầy hào hứng của mọi người xung quanh
Người- người này có khả năng phục hồi còn mạnh hơn cả đội ngũ gần 100 ma đạo sĩ của hoàng gia nữa!!!

Một số người ngồi cạnh nghe tiếng ngạc nhiên nhìn về phía cậu, đương nhiên là rất nhanh tất cả đã nhận ra linh vật của toàn Đại hội, có vài người còn thiện chí đứng dậy nhường lối để cậu ấy có thể nhanh chóng trở lại sân đấu hơn

Đại hội sẽ mau chóng tiếp diễn nữa mà, có đúng không nào?

"Rồi xong..." Dường như không hề chú ý đến sự náo động nho nhỏ mình lại vừa gây ra, chủ nhân của tác phẩm vừa hoàn thành khẽ vuốt mớ mồ hôi không tồn tại trên trán rồi nhìn lên khán đài, tươi tỉnh hẳn: "Mira! Silvia! Anh Laxus! Mọi người!" Cô ấy giơ cao cánh tay mang hội ấn về phía bầu trời, đúng với động tác tay họ đã trao cho cô lúc đó

"Tôi thắng rồi!"
Và tất cả dù đang kinh ngạc, đang tức giận, tự hào hay lo lắng, đều không nhịn được nở một nụ cười tươi đáp lại: "Bọn này biết mà!"

"Đứng dậy Raven Tail, các ngươi phải đi với chúng ta!" Cùng lúc mà sân đấu hồi phục nguyên trạng, quân đội hoàng gia cũng tận chức tận trách xuất hiện, áp giải toàn bộ cái hội phá luật ra khỏi Domus Flau

"Gã này... bị làm sao vậy?" Chỉ khi có hai người ôm lấy cơ thể của Obra nâng dậy, mới có một ít sự bất thường xuất hiện. Cả người hắn mềm oặt như cọng bún vậy, sao lại thế này?

Nhân lúc không ai để ý, con vật kỳ quái vốn đứng trên vai Obra và vừa bị Charlos dần cho một trận thoắt cái đã thoát khỏi trói buộc, nhanh như cắt chạy mất. Không ai lưu tâm, hoặc có người lưu tâm nhưng không thể gây ra hỗn loạn để giữ nó lại. Con vật ấy nhẹ như không nhảy lên đỉnh một trong những bức tượng, đứng ở nơi cao nhất đấu trường mà nhìn xuống với một điệu cười quái dị: "Kekeke, chúng ta sẽ còn gặp lại."
"Fairy Tail..."

"Thưa các bạn, sau khi họp bàn, chúng tôi đã đưa ra quyết định! Truất quyền thi đấu của hội Raven Tail! Hội này sẽ bị cấm tham dự Đại Hội trong ba năm liên tiếp!"

"Đó là đương nhiên rồi." Yajima hài lòng gật gù, kẻ phá đám đi rồi, mọi chuyện từ lúc này chắc là sẽ ổn thỏa hơn được một chút

Phòng chờ của Fairy Tail B

"Mừng cậu trở về." Mira quay lại, cười híp mắt nhìn người bước chậm về phía này

"Cha..." Cái nắm nhỏ trong lòng cô là phấn khích hơn ai hết, cô bé nhảy xuống khỏi vòng tay ấm áp, rồi ngay lập tức chạy ùa tới ôm đùi người vừa trở lại: "Cha! Chacha!!!"

"Ui, Sil-chan, cẩn thận một chút." Charlos cười sủng nịnh đón lấy quả đạn thịt bắn về phía này, hắng giọng: "Cái này còn phải nói nữa à? Chacha từ trước đến giờ đều rất giỏi!"

"Hì hì hì! Chacha kiêu kiêu! Hư lắm!" Silvia lập tức cười nắc nẻ, rồi tựa như một con sóc nhỏ, cô bé con nhẹ nhàng luồn qua bên dưới khuỷu tay người lớn, vòng ra phía sau, rồi ôm lấy bả vai gầy mà đu đeo trên đó: "Hư sẽ bị phạt á!"
"Cái con nhóc này, con học ai mấy cái đó vậy hả?" Charlos dở khóc dở cười vươn tay ra đằng sau đỡ lấy nắm nhỏ nghịch ngợm nào đó: "Yên nào Sil-chan, cẩn thận té đó."

"Anh thì thấy cháu anh nói không có sai đâu, ai đó cần phải bị phạt thật đấy." Lúc này, Laxus vốn luôn yên lặng nâng mắt, nhếch môi hài hước: "Cho chừa cái tật làm màu đi tẹo nào hay tẹo ấy."

"Ơ kìa?" Charlos thộn mặt ngó anh

"Đúng đó, Charlos-san làm bọn tôi một trận hú hồn luôn á, tim Juvia vẫn đang đập bình bịch đây này." Juvia cũng nhân cơ hội góp giọng góp vui

"Không oan uổng đâu, ít nhất là với quả thiên thạch vừa nãy là không thấy oan miếng nào cả." Cana giờ lên chai rượu của mình, cười từ thiện

"Gehehehehe! Ủng hộ cả hai tay hai chân luôn nha Mirajane, giao cho cô cả đó!" Gajeel khoanh tay nhe răng hào hứng ra mặt
"...Ờ..." Charlos ngốc như thế nào đi nữa thì lúc này cũng nên hiểu, số phận của cô hôm nay lại một lần nữa rơi vào tay của người mà ai cũng biết là ai rồi đấy

"Ara ara, xong trận này rồi chúng ta nói chuyện nhé?" Mira ôm má, nghiêng đầu mỉm cười dịu dàng... hoàn toàn không cho cơ hội đàm phán

Thôi rồi

Và thế là, Charlos không còn cách nào khác ngoài nuốt ngược mớ nước mắt cá sấu của mình vào trong, dậm chân, đứng nghiêm, giơ tay chào: "Vâng."

Giọng thông báo của Bí Ngô lại vang lên, hòa lẫn vào tiếng reo hò đầy nhiệt huyết và sức sống của toàn trường: "Xin lỗi mọi người vì một số vấn đề không đáng có đã kéo dài thời gian! Nhưng không sao! Chúng ta sẽ đến với trận đấu thứ tư- trận đấu cuối cùng của ngày hôm nay ngay bây giờ!"

"Đây sẽ là trận đấu của Wendy Marvell- đại diện đội A Fairy Tail!"
"Em đã thay đồng phục của đội mình rồi!" Wendy đã khỏe mạnh và trở lại từ ban sáng hiện tại vô cùng quyết tâm. Nhất là khi ngay trước cô bé hôm nay, Fairy Tail đã có phần trình diễn hoành tráng của ba cô gái khác, vậy nên nói gì thì gì, chúng ta cũng sẽ có một kết thúc hoàn hảo cho hôm nay! Thiên Long tuyệt đối sẽ không để thua trận này! Hôm nay chính là ngày của Fairy Tail đó!

"Và Sherria Blendy của Lamia Scale!" Giọng Chapati bây giờ... hình như hào hứng quá mức rồi phải không? Âm điệu của anh ta nó cứ sai sai chỗ nào...

"Em sẽ cố gắng hết sức!" Sherria vẫy tay, tự tin chạy về phía trước

"Là Wendy sao?" Doranbalt tuyệt đối không hề ngờ tới là vận may của anh cũng sẽ tốt đến như thế, ngày duy nhất anh đến đây coi thi đấu, và anh được nhìn thấy Wendy ra sân

May mắn... chỉ cần là như thế này mà thôi, em ấy trông vẫn không khác gì cả
Bên phía Lamia Scale hiện giờ cũng hào hứng không kém nơi nào: "Tôi đoán chắc là họ không biết gì về sức mạnh của Sherria, tôi đã tưởng tượng ra được khuôn mặt há hốc kinh ngạc của tên Gray rồi đó." Lyon mỉm cười, nhắm mắt mơ màng suy nghĩ

Nhưng cái vẻ mặt hoài xuân này của cậu ta thì liên quan đến Gray miếng nào mới lạ đó, Yuka nhăn mặt nhìn tên từng là đội trưởng anh tôn sùng nhất, lầm bầm bất lực: "Nhầm tiệm rồi cha nội."

Bên cạnh họ, anh chàng cẩu vẫn không thôi khóc thương cho chiếc vớ tội nghiệp bị xé nát ngày hôm qua của mình, sau đó liên tục cảm tạ Charlos đã giúp anh ta trả thù cho chiếc vớ, còn nhân tiện gán thêm cho cô một cái mác người tốt

Yuka thật sự đau đầu: "Cậu có thể ra chợ mua một đôi mới ngày mai mà! À không, chiều nay cũng được nữa!" Fairy Tail thì thôi không nói, sao hội mình cũng không có ai bình thường vậy nè trời?
"Gắng hết sức nhé!" Người trầm tĩnh nhất nơi này vẫn luôn là Jura Neekis 

"Vângggggg!" Sherria giơ tay chào hóm hỉnh với vị Thập Thánh, rồi rất tự tin chạy ra khỏi phòng chờ... để rồi vấp cục đá, vồ ếch ngay tức khắc

"Kyaaaa!" Tóc hồng thân mật trao cho mặt đất một cái ôm, đất cát bay mịt mù

"Ôi này, bạn có sao không?" Thiên Long lúc này cũng vừa bước ra khỏi phòng chờ nhà mình, trông thấy một màn, cũng muốn nhanh chóng chạy lên đỡ cô bạn dễ thương đằng đó

Nhưng mà, nội tại của cô bé lại đúng lúc này tích cực phát huy

"Kyaaaa!" Vấp, ngã

Trên sân đấu hiện tại là hai đấu thủ chào nhau bằng cách ụp mặt vô lòng đất mẹ

"Hahahahahahaha!" Tràng cười thoải mái bộc phát trên khán đài như đã xua tan đi tất cả sự âm trầm trước đó, khiến không khí nơi này dịu mát hẳn đi. Sự dễ thương đang xâm chiếm toàn thế giới! 
"Rất vui được biết bạn! Mong được chỉ giáo." Wendy nhấc người bò dậy, xoa xoa cái trán hơi nhức một chút, Wendy vẫn cười vô cùng tươi tắn

"Ừ! Tớ cũng vậy! Mong được chỉ giáo!" Sherria rất tự nhiên đáp lời trong tình trạng tương tự

Hai cô bé cùng lúc đứng dậy, nhìn nhau, cười càng rực rỡ

"Cùng nhau cố gắng nhé!"

"Ừ!"

"Họ sẽ không sao chứ?" Carla khoanh tay trông xuống, không nhịn được thở dài

"Không việc gì phải lo hết! Cô ấy là Wendy cơ mà!" Happy ngay lập tức vung tay đính chính lại sự lo lắng không đâu. Dù sao thì Wendy cũng là một Dragon Slayer! Cô ấy mạnh lắm à nghen!

"Chị ấy sẽ ổn thôi!" Romeo chắc mẩm gật đầu

"Dù sao cũng phải tin tưởng cô ấy chứ đúng không?" Celty nhún vai cười khúc khích

Nhóm Thiên Lang vừa trở về này, có thật nhiều người thú vị quá chừng!

"Ngồi ở đây có thể giúp mình nhìn rõ Wendy hơn, nhưng mà..." Doranbalt bất chợt nhíu mày, anh cảm nhận được một vài thứ- khá- kỳ- cục- ở đây
"Ma thuật của cô bé Sherria đó khiến cho ta lo lắng..." Mavis hơi trầm ngâm thì thầm

Không hiểu sao, nó có chút giống với khí tức tỏa ra trên người Charlos, vào lúc đó...

"Heh? Lại thêm một người nữa à?" Charlos chống một tay trên lan can, tay còn lại vòng ôm lấy Silvia đang ngồi trên đó. Cặp lông mi dày khẽ chớp động, đôi mắt đen sâu thẳm chăm chú ngắm nhìn bên dưới sân đấu, cảm thấy có một chút thú vị, cùng với một chút lo âu cho đứa em gái lướt qua trong tâm trí

Nhưng trái với nỗi lòng phức tạp của một số người, sự hưng phấn trong tâm trí Chapati hiện tại đủ để anh ta quên sạch bách thế giới xung quanh: "Trận chiến này đã trở nên thật sự là quá quá quá dễ thương!!!"

Chapati nhổm hẳn người dậy khỏi chiếc ghế dựa, uốn éo quắn quéo các kiểu khiến hai người ngồi bên chỉ muốn che mặt ngại giùm luôn, giá như có thể đá thẳng anh ta xuống dưới cho xong thì họ đã làm rồi: "Này các bạn nam ở đây ơi! Bạn sẽ tin tưởng cô gái nào vậy?"
"Hành động gì vậy?" Lahar liếc sang bằng nửa con mắt

"Tự nhiên cậu phát bệnh rồi sao?" Yajima khoanh tay trầm ngâm

Nhưng cũng chính thời điểm này

"!!!"

Jellal, Meredy và Ultear đã ngay lập tức nhận ra được mục đích của cuộc hành trình thuộc về riêng họ, cùng lúc ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía một hướng... sẽ là, ngay bây giờ luôn sao?

"Ma lực này...?"

"Là Zeref?"

Ma lực hắc ám của Zeref, đúng, chính hắn! Ultear tuyệt đối sẽ không nhầm lẫn! Con quỷ trong khu rừng cô đã gặp mặt năm đó!

"Là ở đấu trường sao?" Jellal quay phắt lại, âu lo nhìn vào tòa kiến trúc vĩ đại mà anh bị cấm bước vào ngày hôm nay, rồi lập tức vụt chạy đi: "Ultear, Meredy, nghe lệnh! Tạm thời án binh bất động!"

"Đã rõ!"

...

Trở lại bên trong của Domus Flau

"Trận đấu đã bắt đầu!"

"Uwaaaaaaaa!" Khán đài ngập chìm trong những tiếng reo hò phấn khích
"Hãy nhìn và đừng kinh ngạc quá mức về phía sức mạnh mà Sherria sở hữu đó ha, Gray!" Lyon nhìn về phía người đồng môn của mình, nhướn mày khiêu khích

"Wendy của tụi này cũng không dễ bị đánh bại đâu Lyon!" Băng ma đạo sĩ của Fairy Tail không chần chừ độp lại

"Đây quả thật là một trận đấu quá sức dễ thương! Dễ thương không để đâu cho hết! Chú rất thích điều này đó mấy cháu ơi!" Chapati vẫn không ngừng... lúc lắc mông với đôi mắt chỉ có hình trái tim khiến mọi người cạn ngôn toàn tập

"Tư cách của anh đâu?!" Lahar khinh bỉ liếc nhìn tên lolicon đã lộ nguyên hình, đau đầu hết biết

Dù sao, bỏ qua tên bình luận viên trong đầu chỉ còn hai chữ dễ thương kia, đây vẫn là một trận đấu đáng để mong chờ

"Vậy, tớ sẽ tấn công!" Wendy lịch sự nhắc nhở đối thủ rằng đã vào trận đấu. Cô bé nhanh chóng dùng phép cường hóa lên hai cánh tay mình, và mở đầu cuộc đối đầu bằng Thiên Không Ma Pháp của bản thân
"Cú đập cánh của Thiên Long!"

Nhưng không may cho cô, Sherria hoàn toàn không có gì bất ngờ cả. Nhẹ nhàng đọc ra được mọi hướng tấn công, cô gái tóc hồng nhanh nhẹn tránh được tất cả đòn đánh chỉ trong vài cú lách mình, rồi lập tức di chuyển nhanh như chính cơn gió ấy, phản đòn

"Gió Bắc hóa thành hơi thở của thần linh và thổi lên mặt đất!" Bàn tay vung lên của Sherria dần tụ tập một quả cầu đen nhánh, hình dáng ma thuật này, có chút quen thuộc

"Ma thuật đó là...?" Cana trợn tròn mắt

"Sát Thần Ma Pháp." Mira nhấp môi lo âu

"Thiên Thần Bắc Phong!"

Cả Sherria và Wendy đều sử dụng Thiên Không Ma Pháp!!!

"Gió đen sao?!" Natsu có vẻ cũng đã nhận ra

Và đương nhiên là Orga của Sabertooth- người sử dụng ma thuật tương tự cũng không ngoại lệ

"Tuyệt vời! Cô ấy đỡ được đòn đánh đó!" Sherria đỏ ửng mặt cảm thán, rồi lần nữa lao lên
"Ngọn gió len lỏi qua mặt đất và nhảy múa cùng bầu trời." Cơn gió Bắc ban đầu chỉ vừa kịp cuốn Wendy vào một vòng lốc xoáy thì Thiên Long đã thành công phòng thủ, nên tất nhiên là lượt ra đòn này còn chưa kết thúc: "Vũ điệu của Thiên Thần!"

"Mới chỉ là bắt đầu thôi mà!" Cô gái tóc hồng cười tự tin nhìn đối thủ đã bị hất tung trên bầu trời, nhảy đến. Nhưng bất ngờ lại xảy đến, lần này cơ hội không phải là của Thiên Thần, người phản công là Thiên Long!

"Móng vuốt của Thiên Long!" Wendy tung một cú đạp nảy lửa vào đầu đối thủ, cả hai ma đạo sĩ nhỏ tuổi cùng lúc tiếp đất

Họ giữ chặt chân trên mặt đất, xoay đầu về hướng đối thủ

"Tiếng gầm của..."

"Tiếng rống của..."

"Ma thuật gần như giống hệt của Wendy!" Doranbalt bất ngờ nhướn người về phía trước
"Di Thất Ma Pháp!" Mavis lần này đã khẳng định được suy nghĩ của mình

"Thiên Long!"

"Thiên Thần!"

Ngọn gió xanh của bầu trời và ngọn gió đen của thiên thần...hai ngọn gió hoàn toàn khác nguồn cội va chạm vào nhau tỏa ra hào quang chói mắt. Sự hòa quyện không thể xuất hiện khiến không khí chấn động dữ dội, những ngọn gió mạnh mẽ dạt ra hai bên hung mãnh thổi bay mọi thứ trong tầm mắt

"Sherria sở hữu phép thuật tối thượng của bầu trời." Lyon rất bình tĩnh khoanh tay cười nhếch mép, vẫn vô cùng tự tin về ma đạo sĩ nhỏ tuổi của bọn họ: "Một Thiên Không Sát Thần!"

Vụ va chạm kết thúc, người chịu tổn thương- thật không tốt- lại chính là Wendy, trong khi Sherria hoàn toàn không có lấy một vết xước. Cách biệt, đã được nhìn ra từ đây rồi

"Cùng một đẳng cấp, Sát Thần gần như đứng ở thế bất bại so với những ma đạo sĩ cùng nguyên tố, lúc trước bà cô Charlos đã nói như vậy nhỉ?" Gajeel khoanh tay mà cảm thấy răng mình ngứa tợn. Dù cho họ có thiên vị thế nào đi chăng nữa, sự thật là Wendy đã và đang yếu thế hơn đối thủ của mình
"Tình thế coi bộ không ổn cho lắm." Cana nốc cạn chai rượu, lờ đà lờ đờ đặt cằm lên lan can, nấc một tiếng

"À, Juvia chỉ là đột nhiên tò mò một chút..." Cô gái của nước nhìn nhìn khung cảnh bên dưới sân đấu, rồi lần nữa quay lại, ngại ngùng đặt câu hỏi: "Nhưng Charlos-san, Sát Long Ma Pháp là do rồng dạy cho con người... vậy Sát Thần Ma Pháp cũng là do thần dạy cho người ư? Juvia có chút tò mò."

"Đâu thể nào được! Thần là cái gì nữa thế?" Gajeel là người đầu tiên lập tức nhảy lên không đồng tình: "Cái thứ đó không phải chỉ là truyền thuyết thôi hay sao?"

" Nhưng mà...?"

"Charlos?" Laxus nghe được điều này, cũng cảm thấy hứng thú mà quay sang em gái, cơ mà...

"Charlos? Có chuyện gì sao?" Anh nhìn vẻ mặt đột nhiên trầm hẳn xuống của Charlos, không nhịn được hạ giọng hỏi
"Anh hai, anh cảm nhận được gì không?" Charlos nhíu mày quay lại, trông cô có vẻ vô cùng hoang mang: "Hình như có cái gì đó?"

"Cái gì đó?" Gajeel nghiêng đầu tò mò

"Là ma pháp!" Nhưng đúng lúc Charlos nhấp môi, chưa kịp trả lời, một giọng nói trong trẻo đã vang lên thu hút mọi sự chú ý: "Là hắc ma pháp!"

A.S