(ĐN BnHA) Tôi không muốn trở thành anh hùng

Chương 2: Bài thi thực hành




Trước mặt Yuno giờ là nơi diễn ra bài thi thực hành, khu giả lập. Bên kia có cánh cổng lớn, chắc nó là cửa vào phòng thi.

Bên ngoài các thí sinh đã tụ tập đông đủ, bọn họ hẳn là háo hức lắm.

Bất chợt có người gọi cô: "Miyazaki-san".

Yuno quay lại, "Là cậu bạn tóc rêu xù ở phòng thi bữa trước."

Cô cố gắng nhớ lại tên anh bạn hôm đó. Cái gì Mi... Mido... Midoria! Đúng rồi, Midoria Izuki!

"Midoria Izuki, cậu cũng tới rồi sao." Yuno cười

"Đúng vậy, tớ mới tới." Midoriya trả lời cô, vẻ mặt cậu ấy vẫn lúng túng, nhát gan như 10 ngày trước.

Yuno nhìn thẳng vào mắt Midoriya khiến cậu không khỏi mặt đỏ bừng.

"Miyazaki-san, tớ tên là Midoriya Izuku không phải Midoria Izuki."

Dứt lời, Yuno cảm thấy nhột lòng. Cô không giỏi trong việc nhớ tên nên luống cuống xin lỗi Midoriya vì sai lầm của mình.

.....

Đến 9 giờ kém, thầy Present Mic hướng dẫn cách làm bài thi trên loa. Quả nhiên vẫn ồn ào như thường lệ.

Đúng 9 giờ cánh cửa to lớn mở ra. Tất cả các thí sinh ồ ạt chạy vào bên trong tìm kiếm tội phạm giả, không ngoài Yuno.

Chạy ra hướng tách biệt với mọi người. Trước tòa nhà cao lớn, Yuno nhảy lên.

Yuno bình tĩnh, tập trung các giác quan của mình. Giống như 1 cái radar, Yuno đã tìm thấy vị trí của kẻ địch.

"300m hướng 4 giờ có 2 mục tiêu, 100m cách đó có 3 mục tiêu,..."

Yuno liệt kê các vị trí và mục tiêu kẻ địch. Cô đáp xuống tòa nhà chạy về phía tội phạm giả.

.....

Lũ tội phạm máy móc đang đi xung quanh theo lập trình. Bất chợt thấy có kẻ đã nhanh chóng phá hủy 1 đồng bọn của chúng.

Chúng nó quay lại nhìn xung quanh thì không thấy có người. Chưa kịp nhìn, tất cả tội phạm đã bị tiêu diệt.

Camera được gắn trên tội phạm giả lấp ló bóng dáng cô gái tóc đen cầm cây kiếm. Không ở lại lâu, cô gái liền đi tìm tội phạm giả khác.

.....

"TINHH..." Tiếng còi dài vang lên báo hiệu sự kết thúc bài thi.

Suốt quãng đường, Yuno liên tục xác định vị trí để tránh bị các thí sinh khác nhìn thấy. Cô đang ở chỗ cách xa trung tâm, nơi ban giám sát thả con tội phạm 0 điểm.

Trên đường tới đó theo lời thông báo ở loa, Yuno thấy xung quanh đầy xác tội phạm. Đa số bọn chúng bị cháy xén, hẳn có ai đó sử dụng năng lực hệ hỏa đi.

Đến nơi, Yuno thấy 1 miếng sắt to đùng nằm đè lên đống đổ nát. Có ai đó đã hạ con quái vật này, còn là người có sức công phá kinh khủng. Xung quanh, các thí sinh đều hướng ánh nhìn về 1 nơi bên cạnh xác tội phạm 0 điểm.

Cô nhìn về hướng mà mọi thí sinh đều nhìn, Yuno giật sững người: "Midoriya?"

Cậu trai tóc xù ấy bị thương rất nặng ở cánh tay, có vẻ như bị gãy rồi. Các thí sinh cũng vây quanh đó nhìn Midoriya, họ đã nhận thấy sự dũng cảm của cậu ta và khâm phục cái kẻ trông yếu đuối này.

Đúng là không thể đánh giá cuốn sách qua 1 cuốn bìa.

Recovery Girl đã tới điều trị trấn thương theo nhiệm vụ. Bà ấy cũng rất kinh ngạc khi chứng kiến sức mạnh của Midoriya trên màn hình.

Chưa từng có ai lại bị chấn thương như vậy sau khi sử dụng năng lực chính mình. Như thể cậu bé vừa mới thức tỉnh sức mạnh vậy.

"Midoriya, có vẻ tôi đã đánh giá sai cậu rồi." Yuno nhìn vào cậu nhóc đang được chữa trị khen ngợi rồi lặng lẽ biến mất.

Midoriya như nhận ra điều gì đó, cậu quay lại nhìn vào hướng Yuno, nhưng đã chẳng còn ai ở đó.

"Mình tưởng tượng ư?"

.....

1 lần nữa bước trên con đường kín nghịt dòng người, nhưng lần này lại là trở về.

Cuối cùng cũng xong bước đầu tiên, Yuno rất tin tưởng vào khả năng của mình. Do vậy, cô đã nghĩ rằng có nên tự thưởng cho mình 1 bữa tiệc nhỏ không.

Sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng, Yuno cũng quyết định tự thưởng cho mình. Yuno đổi hướng về phía siêu thị.

Phần thưởng rất đơn giản, đó là 1 đống đồ ăn vặt tự nhấm.

Nhậm cây kẹo mút bước ra khỏi siêu thị với 2 túi xách tay đầy ự. Xung quanh Yuno xuất hiện không khí phiếm hồng, tươi tắn. Trông cô cứ như đứa trẻ thỏa mãn khát vọng vui chơi vậy.

Đang mải đắm chìm trong túi đồ ăn, Yuno không nhận ra có kẻ đến gần cô. Hắn ta bịt miệng Yuno từ đằng sau rồi kéo cô vào trong ngõ hẻm.

"!!"

Hắn đẩy Yuno vào bức tường và ép sát cô. Bàn tay dơ bẩn định chạm vào cơ thể cô.

Tên háo sắc kia nhìn cô rồi cười dâm như lâu lắm không được thưởng thức "mỹ vị". Cô gái hắn bắt được hôm nay đặc biệt xinh đẹp, là người đẹp nhất hắn từng được nhìn thấy.

Nhưng thật tiếc thương cho kẻ bị dục vọng làm mờ mắt. Hắn ta không để ý sự kì lạ trong đôi mắt Yuno, nhiệt độ đã giảm xuống không phanh.

"Lại là 1 kẻ biến thái!"

"..."

"Room."

"!!"

"Đâu? Đâu mất rồi?" Tên biến thái nhìn thẳng vào bức tường.

Mới đây cô ta còn bị mình khống chế mà?

Đột ngột sau lưng hắn ta truyền 1 cỗ đau đớn. Hắn ngã oài xuống mặt đất nhìn lên: "Là con ả đó?!"

Yuno trong tay cầm con dao không biết từ đâu giơ xuống tên biến thái. Tên khốn này dám làm việc xấu xa với con gái, đổi lại nếu là cô gái khác rất có thể bị hắn ta cưỡng đoạt, mất đi tương lai tươi sáng.

Nghĩ đến vậy, sát khí liền nổi lên: "Tên cặn bã này phải bị trừng trị!"

"Ngươi."

Đối mặt với bá khí lạnh lẽo, tàn khốc của cô gái trước mặt, hắn ta không thể không run sợ. Đôi mắt cô ta như chứa đầy sự hận thù, giận dữ. Chỉ cần làm sai ý 1 chút, cô ta sẵn sàng giết hắn vậy.

Hắn ta... giống như đang đối mặt mới tử thần...

"Muốn chết hay tới đồn cảnh sát?"

Âm thanh trong trẻo phát ra từ chiếc miệng xinh xắn. Vậy mà trong tai hắn cứ như lời nói của ma vương quyết định số phận.

"T-Tới đồn ạ!"

Không muốn chậm trễ, hắn ta liền đưa ra đáp án. Bởi lưỡi dao kia đã kề bên cổ hắn, sợ là chậm trễ nữa thì cổ hắn đã rời lìa khỏi thân xác rồi.

"Room."

1 vòng tròn hiện ra xung quanh tên biến thái và Yuno, là Kosei của cô gái. Ra vậy, hắn ta đã chọc phải người không nên chọc rồi.

"Giam cầm."

.....

Ngày hôm đó, 1 cô gái đã mang đến đồn cảnh sát 1 tên tội phạm cấp E. Tuy là tội phạm cấp thấp nhưng đủ để các cảnh sát ở đó khâm phục 1 cô gái mới chỉ là học sinh.

Cô gái đã bắt được tên tội phạm đang động hành trong những vụ cưỡng hiếp gần đây mà không cần sự tuyên dương hay gì. Cứ như là 1 anh hùng muốn giấu mình trong bóng tối mà không công khai vậy.