Phù dung sớm nở tối lại tàn
Sao còn giữ mãi nỗi niềm mang
Hoa kia tươi thắm rồi cũng rũ
Ngày qua, đêm đến, ánh đông sang
Phù dung sớm nở tối lại tàn
Trùng phùng tao ngộ hợp rồi tan
Sinh ly tử biệt vui rồi khổ
Thành, trụ, hoại, không chuyện rõ ràng
Quân của Nhạc Thăng Long chia thành hai hàng, tiền quân tiếp tục nã đại pháo vào cổng Bắc đồn Bạch Nhật, hậu quân quay mặt ra ngoài đề phòng Thiên Sơn thất tộc có giao tình với Thiên Địa hội đến giải vây.
Hàng hậu quân nện trường thương xuống đất phát ra âm thanh rầm rầm như tiếng sấm động, hòa với tiếng đại pháo nổ đùng đoàng, phô trương thêm lực lượng.
Nhạc Thăng Long đứng ở giữa hai lữ đoàn này, khoanh đôi tay nhìn vào đồn.
Một thân binh bên cạnh Nhạc Thăng Long thấy sau khi cổng Bắc bị công phá, bên trong đồn Bạch Nhật quân Thiên Địa hội chỉ có đao, thương, chạy tới chạy lui, không biết đối phó với đại pháo ra sao, ngoác miệng cười nói:
- Ha ha! Nhạc tướng quân, ngài nhìn xem, bọn chúng cứ y như là đang lấy trứng chọi đá, đem châu chấu què ra đấu với xe vậy đó!
(còn tiếp).