Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 67: Thực lực Lục Vô Song




Trên vách tường còn có thêm tư liệu của những người khác, cũng không biết những người này lấy tư liệu từ đâu, Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, đúng là chuột có đường chuột, rắn có đường rắn, mình ở đây tìm được không ít tư liệu, xem ra đối thủ cạnh tranh của mình không ít.  

Độc Cô Băng Lan, niên kỷ mười tám, thực lực không biết, thuộc tính không biết, một bồi mười.  

Mà tài liệu cuối cùng, Lục Lâm Thiên nhìn thấy tư liệu Độc Cô Băng Lan, tư liệu cũng không tỉ mỉ, cũng đại biểu cho những người này không cách nào tra tư liệu của Độc Cô Băng Lan.  

– Một bồi mười.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, người khác không biết Độc Cô Băng Lan, nhưng mà mình biết rõ, đây không phải là đưa tiền cho mình sao, Độc Cô Băng Lan muốn đi vào top năm, tuyệt đối không có vấn đề.  

– Độc Cô Băng Lan tiến vào top năm, mua một ngàn năm trăm kim tệ.  

Lục Lâm Thiên tới quần trên cửa hàng, móc ngọc tinh tạp ra.  

– Mua một ngàn năm trăm kim tệ.  

Chung quanh lập tức có không ít người kinh ngạc nhìn qua Lục Lâm Thiên, đặt cược này đúng là lớn rồi, trong những năm qua có ít người thua táng gia bại sản cũng không ít, nhưng mà mua một ngàn kim tệ trở lên lại rất ít, cũng xem như tiến vào hàng ngũ đánh bạc lớn, người bình thường làm gì có nhiều kim tệ như thế.  

– Không có vấn đề, đây là bằng chứng, thiếu gia cầm đi.  

Trung niên mập mạp nhìn Lục Lâm Thiên nói, rồi cho Lục Lâm Thiên một tờ bằng chứng, lập tức lấy ra một rương ngọc, thu ngọc tinh tạp của Lục Lâm Thiên ném vào bên trong.  

– Một bồi mười, ba ngày sau chính là một vạn năm nghìn kim tệ a.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức rời khỏi cửa hàng, trong nội tâm không có quá nhiều lo lắng, dùng thực lực Thiên Bảo Môn, Độc Cô Băng Lan không có thực lực tiến vào top năm hắn không tin.  

Một đường trở lại Lục gia cũng không có gặp phải nguy hiểm gì, mà Lục Lâm Thiên lần này cũng trực tiếp đi vào từ cửa chính.  

– Bái kiến Lâm Thiên thiếu gia.  

Hai đại hán ở cửa nhìn thấy là Lục Lâm Thiên, lập tức bối rối hành lễ, khẩn trương run rẩy lên.  

– Hừ.  

Lục Lâm Thiên hừ nhẹ một tiếng, hai đại hán này chính là cẩu nô tài lúc trước mình xuyên việt vào Lục gia không cho mình qua cửa, tuy Lục Lâm Thiên trong lòng không có ý so đo với những người hầu này, nhưng trong nội tâm vẫn mang theo tức giận.  

Lục Lâm Thiên cũng không có làm khó hai tên cẩu nô tài này, lập tức trở lại trong đình viện, mẫu thân đã chuẩn bị cơm tối chờ hắn, chuyện này làm cho Lục Lâm Thiên lập tức cảm giác ấm áp, sau khi ăn xong lại trò chuyện với mẫu thân mới quay về gian phòng của mình.  

Tốc độ làm việc của Lục Tiểu Bạch cũng không chậm, bức tường bị thủng đã sửa xong, trở lại gian phòng, Lục Lâm Thiên lại móc ra một viên Tăng Nguyên Đan ăn vào, lần trước luyện hóa một Tăng Nguyên Đan đột phá đến Vũ Sĩ tứ trọng, hiện tại cũng hoàn toàn tiêu hao hết, có thể lần nữa luyện hóa, thực lực càng cao thì càng có cơ hội tiến vào top năm.  

Đan dược vào miệng lập tức hóa thành năng lượng phân tán khắp toàn thân, Lục Lâm Thiên ngựa quen đường cũ vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, bắt đầu luyện hóa năng lượng này chuyển hóa thành chân khí, sau một lát hào quang sáng ngời quanh quẩn bên thân, thân thể bao phủ trong ánh sáng.  

Sáng sớm hôm sau, hào quang quanh người Lục Lâm Thiên đã thu liễm, hắn phun ra một ngụm trọc khí, mở hai mắt ra, nói nhỏ:  

– Quả là thế, một viên Tăng Nguyên Đan cũng không giúp ta đột phá lên Vũ Sĩ ngũ trọng, càng về sau năng lượng cần đột phá càng nhiều.  

Đi ra khỏi cửa phòng, ăn xong bữa sáng, Lục Vô Song cùng Lục Mị hai nữ đang ở trong đình viện.  

– Lâm Thiên, còn có hai ngày nữa là thời gian đọ sức, chuẩn bị thế nào rồi.  

Lục Vô Song nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.  

– Không có gì cần chuẩn bị, đến lúc đó lại nhìn a, thích ứng trong mọi tình cảnh.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ.  

– Đệ đúng là nhẹ nhõm, không bằng đệ hôm nay tập luyện với ta đi.  

Lục Vô Song cười nói.  

Lục Lâm Thiên nói:  

– Như thế vừa vặn, vậy phải vất vả Vô Song tỷ.  

Có người luyện tập, Lục Lâm Thiên tự nhiên sẽ không cự tuyệt, Nộ Diễm Quyền của mình cần phải thuần thục và kiểm tra một chút mới được, miễn cho đến lúc đó khi đọ sức với đối thủ lại ăn thiệt thòi.  

Lục gia diễn vũ trường, Lục Lâm Thiên, Lục Vô Song, Lục Mị, Lục Tiểu Bạch bốn người xuất hiện, muốn luyện tay, Lục gia diễn vũ trường mới là nơi thích hợp nhất.  

– Lâm Thiên ca, ca phải cẩn thận một chút, thực lực Vô Song tỷ rất mạnh đấy.  

Lục Mị cười nói, nhìn qua Lục Lâm Thiên, nàng vẫn dính bên người Lục Lâm Thiên.  

– Lâm Thiên, đệ dùng toàn lực đi, không cần cố kỵ, như vậy mới có thể phát huy trạng thái thực lực của đệ lên mức tốt nhất.  

Lục Vô Song nói ra.  

– Vô Song tỷ, đệ sẽ không khách khí.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một tiếng, thực lực Lục Vô Song đã đạt tới cấp Vũ Sư, chính mình dùng toàn lực chỉ sợ cũng không phải là đối thủ, cho nên cũng không cần cố kỵ cái gì.  

Chân khí run run, thân ảnh Lục Lâm Thiên lướt tới, chưởng ảnh trong tay mang theo tiếng xé gió ầm ầm, không khí chung quanh bị xé rách.  

Thần sắc Lục Vô Song biến hóa, thân hình mềm mại uốn éo, cổ ngọc trắng nõn hơi nghiêng, nhưng lại không thể tưởng tượng nổi tránh né một chưởng của Lục Lâm Thiên, có thể cảm nhận được chưởng phong chỉ lướt qua chóp mũi của nàng mà thôi.  

Cũng vào lúc này, thủ ấn trong tay Lục Vô Song ngưng kết lại, bước chân rất nhẹ nhàng, bàn tay ngọc mang theo chân khí dày đặc, quanh người có chân khí màu xanh bao phủ, mười ngón tay mang theo khí kình bén nhọn tấn công Lục Lâm Thiên.  

– Thật mạnh!  

Lục Lâm Thiên không có chút do dự, thân hình lập tức lùi lại thật nhanh, chân khí tuôn ra ngoài, tốc độ của hắn càng nhanh hơn vài phần, cảm giác thực lực Lục Vô Song mạnh hơn mình, nếu ngạnh kháng mình chỉ ăn thiệt thòi mà thôi.  

– Tốc độ nhanh, nhưng mà phải dự phòng đối thủ có chuẩn bị, có thể tính toán phương hướng đối thủ khi lách mình.  

Giọng của Lục Vô Song truyền vào trong tai Lục Lâm Thiên, đồng thời bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp lướt tới trước mặt Lục Lâm Thiên, dường như đã tính ra phương hướng tránh né của Lục Lâm Thiên.  

Lục Vô Song vô cùng xảo diệu xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, mũi chân điểm một cái, thả người bay lên, một cước đá vào Lục Lâm Thiên.  

Phản ứng của Lục Vô Song làm cho ánh mắt Lục Lâm Thiên đầy kinh ngạc, xem ra kinh nghiệm giao thủ của Lục Vô Song còn mạnh hơn mình không ít, thân hình đột nhiên trầm xuống, tay của hắn hơi xoay tròn, trong tay xuất hiện một đám hỏa diễm.  

– Nộ Diễm Quyền.  

Lục Lâm Thiên ngưng tụ một quyền đánh vào mũi chân của Lục Vô Song, lập tức quyền cước va chạm với nhau.  

Phanh!  

Khí kình hung mãnh va chạm với nhau, kình lực bắn ra từ vị trí va chạm của hai người, trong lúc giao thủ, không gian như khuếch tán ra, hỏa diễm bắn ra tứ phía, thân hình Lục Lâm Thiên lảo đảo lui ra sau mấy bước, trên nắm tay xuất hiện từng cơn đau đớn kịch liệt, Lục Vô Song dù không có dùng toàn lực nhưng cũng không phải mình có thể chống lại.  

– Nộ Diễm Quyền mới tu luyện hơn mười ngày đã đạt tới mức này, không tệ.