Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 611: Linh Vũ song tu




Lục Lâm Thiên nở nụ cười nhàn nhạt, tiếu ý trên mặt khiến cho Triệu Kình Thiên sởn tóc gáy.  

Mà lúc này quả thực Lục Lâm Thiên cũng không giết Triệu Kình Thiên, dùng người sống luyện chế thành khôi lỗi. Khôi lỗi được luyện chế ra, thực lực sẽ tăng lên đáng kể, giống như là Khôi nhất, vốn có tu vi Vũ Phách bát trọng, sau khi luyện chế xong đã thành khôi lỗi tứ giai đỉnh phong, tương đương với Vũ giả Vũ Phách cửu trọng đỉnh phong, thực lực có thể so sánh với Vũ Tướng nhất trọng.  

Mà Khôi Nhất khi trước vẫn còn hôn mê bất tỉnh, rốt cuộc khôi lỗi từ người thực vật luyện chế ra chung quy so với người sống chân chính còn kém hơn không ít.  

Lúc này, Lục Lâm Thiên quyết định luyện chế người sống thành khôi lỗi. Mà Triệu Kình Thiên trước mặt có thực lực Vũ Tướng nhị trọng, hẳn cũng đã tới Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong. Lục Lâm Thiên phỏng đoán, sau khi luyện chế thành khôi lỗi, thực lực có lẽ sẽ đạt tới cấp năm sơ kỳ, đó chính là thực lực Vũ Tướng tứ trọng, hơn nữa chỗ cường hãn của khôi lỗi chính là có thể chống lại Vũ Tướng ngũ trọng.  

Một khôi lỗi có thực lực tương đương Vũ Tướng ngũ trọng, tuyệt đối đáng giá.  

Tới lúc này Lục Lâm Thiên mới cảm thấy vị sư phụ tiện nghi Thánh Thủ Linh Tôn của hắn đáng sợ ra sao. Thảo nào ngay cả Nam thúc cũng phải cảm thán Thánh Thủ Linh Tôn chính là siêu cấp cường giả thế hệ trước, những người được Thiên Linh lục ghi chép đều vô cùng kinh khủng.  

– Ngươi rốt cuộc muốn làm gì, thả ta ra.  

Ánh mắt Triệu Kình Thiên lúc này sợ hãi lên tới đỉnh điểm, run giọng nói. Hắn cảm giác được sự tàn nhẫn trong ánh mắt của Lục Lâm Thiên.  

– Một lát nữa ngươi sẽ biết.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt cười, lập tức thủ ấn biến đổi, một đạo quang mang bao quanh thân thể đang bị cấm chế của Triệu Kình Thiên, trực tiếp quẳng vào trong Hỏa Long đỉnh.  

Xuy Xuy.  

Thân thể Triệu Kình Thiên vừa tiến vào trong Hỏa Long đỉnh, quần áo trên người lập tức hóa thành tro tàn, da mặt dưới hỏa diễm nóng bỏng này phát ra tiếng xèo xèo, máu tươi không ngừng phun ra, cuối cùng bị nhiệt độ cao thiêu đốt hóa thành sương trắng tiêu tán trong Hỏa Long đỉnh.  

– A.  

Một tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Triệu Kình Thiên vang lên, tiếng kêu thảm thiết này giống như quỷ khóc ma gào, vô cùng thê lương. Thế nhưng tiếng kêu thảm thiết này chỉ vang lên một lần rồi im bặt. Khi Triệu Kình Thiên mở miệng ra, hỏa diễm lập tức ào ào tiến vào trong miệng hắn khiến cho hắn không thể kêu lên được nữa.  

Không phát ra tiếng, thế nhưng loại đau đớn này vẫn tồn tại, quả thực sống không bằng chết. Triệu Kình Thiên rốt cuộc đã biết được Lục Lâm Thiên muốn gì, đối phương không ngờ muốn đem hắn luyện chế thành khôi lỗi.  

Triệu Kình Thiên vô cùng hối hận, hối hận vì sao mình lại trêu chọc tới người này. Cũng hối hận vì sao hắn lúc thực lực đối phương còn yếu không dám không từ thủ đoạn nào giết hắn đi.  

Thế nhưng hắn lại không làm vậy, cho nên mới rơi vào tình cảnh này.  

Trong cảm giác đau đớn cực độ này, hận ý tràn ngập trong lòng Triệu Kình Thiên. Lúc này toàn thân bị cấm chế, ngay cả năng lực tự sát cũng không có, chỉ có thể chịu đau đớn mãnh liệt này. Hắn có cảm giác da thịt xương cốt mình đang bị chia lìa, vô cùng thê thảm. Tóc hắn, da hắn, miệng, đều bị hỏa diễm hòa tan, máu tươi không ngừng phát ra tiếng xèo xèo trong hỏa diễm.  

Lục Lâm Thiên cũng vô cùng chăm chú khống chế linh hỏa. Lúc này không thể xảy ra một chút sơ sót nào, linh hỏa quá lớn, đủ để đốt cháy thân thể Triệu Kình Thiên thành tro tàn. Linh hỏa quá nhỏ thì không thể loại trừ tạp chất trong thân thể Triệu Kình Thiên, không đạt được yêu cầu luyện chế khôi lỗi.  

Theo sự thiêu đốt của linh hỏa, thân thể của Triệu Kình Thiên lúc này huyết nhục mơ hồ, một tia máu từ trong cơ thể hắn bắn ra, thân thể trong hỏa diễm không ngừng thống khổ co lại, thoại nhìn vô cùng tàn nhẫn và máu tanh.  

Đối với việc tàn nhẫn này, Lục Lâm Thiên không có một chút lòng trắc ẩn nào. Điều này không có nghĩa là hắn không phải người lương thiện. Những kẻ trong Hỏa Long đỉnh là kẻ địch của hắn, một người ba bốn lần muốn giết hắn, nếu không phải hắn hóa nguy thành an thì hiện giờ người chết đã là hắn.  

Nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn với bản thân mình. Lục Lâm Thiên không ngốc tới như vậy, thiện lương cũng phải tùy lúc.  

Theo thời gian luyện chế, Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được thân thể Triệu Kình Thiên trải qua luyện chế đã được loại bỏ tạp chất rồi được chậm rãi trở nên mạnh mẽ, gân cốt trong cơ thể nhanh chóng co rút lại, dường như có lực lượng đang ngưng tụ trong đó.  

Cứ như thế luyện chế, trải qua hai ngày ba đêm, lúc này sắc mặt Lục Lâm Thiên cũng có chút tái nhợt, loại tiêu hao như vậy không ít, hiện tại hắn đã có tu vi Linh Tướng nhị trọng thế nhưng muốn luyện chế thành công khôi lỗi cấp năm trung kỳ quả thực tiêu hao vô cùng lớn.  

Lúc này thân thể Triệu Kình Thiên đã cháy thành đen, trên thân thể được bao bọc bởi một màng thịt cháy đen. Cường độ thân thể đã mạnh hơn trước gấp mấy lần, không chỉ cơ thể, ngay cả gân cốt cũng đã trải qua luyện chế.  

Xuyên qua màng thịt nhàn nhạt bao vây chung quanh thân thể của Triệu Kình Thiên, Lục Lâm Thiên có thể thấy lục phủ ngũ tạng của Triệu Kình Thiên dường như đang nhảy lên, cực kỳ quỷ dị. Thế nhưng màu sắc của lục phủ ngũ tạng đã chuyển thành màu đen, không đỏ tươi như ban đầu nữa.  

– Khống hồn.  

Thủ ấn lại tiếp tục biến hóa. Trong mi tâm Lục Lâm Thiên, có một đạo năng lượng vô hình bắn ra, lập tức tiến vào trong mi tâm của Triệu Kình Thiên trong Hỏa Long đỉnh.  

Lục Lâm Thiên đang muốn khống chế linh hồn Triệu Kình Thiên, muốn đem người sống luyện chế thành khôi lỗi thì điều quan trọng nhất chính là linh hồn lực. Để cho khôi lỗi bảo lưu linh hồn ban đầu, giữ lại phản ứng và ý thức, trí tuệ vốn có của mình. Đồng thời giữ lại vũ kỹ lúc còn sống, hơn nữa thêm thân thể cường hãn mới có được sau khi luyện chế, mới chính thức là một bộ khôi lỗi kinh khủng.  

Linh hồn lực của Lục Lâm Thiên nhanh chóng tiến vào trong mi tâm Triệu Kình Thiên, linh hồn lực của hắn nhanh chóng bị linh hồn lực của Triệu Kình Thiên công kích. Cỗ linh hồn lực này giống như là mất đi sự khống chế, hoàn toàn công kích ngoại lực tiến vào theo bản năng.  

Triệu Kình Thiên cũng không phải Linh giả, tuy rằng là Vũ Tướng, thế nên linh hồn lực cũng không mạnh mẽ. Trải qua luyện hóa, linh hồn lực đã sớm bị hao tổn, lúc này cũng không còn bao nhiêu ý thức.  

Đương nhiên linh hồn lực của Triệu Kình Thiên lúc này cũng không thể so sánh với Lục Lâm Thiên, linh hồn lực của hắn dưới sự bao vây của Lục Lâm Thiên, thêm sự trợ giúp của linh hỏa trong Hỏa Long đỉnh, nhanh chóng luyện hóa linh hồn của Triệu Kình Thiên.  

Sau khi luyện hóa linh hồn Triệu Kình Thiên thành một vùng sơn mù, linh hồn Lục Lâm Thiên trong nháy mắt dung nhập vào trong đó, cuối cùng đánh vào chỗ sâu trong cỗ thân thể này.  

– Khôi lỗi bí thuật, ngưng tụ cho ta.  

Trong nháy mắt hai mắt Lục Lâm Thiên mở to. Trong mắt bắn ra tinh mang, theo sự biến hóa của thủ ấn, lúc này dung dịch trong Hỏa Long đỉnh sôi trào lên, lập tức bao phủ lấy thân thể Triệu Kình Thiên.