Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 587: Gặp mặt mẹ chồng




– Mạnh hơn với ngươi một chút.  

Lục Lâm Thiên cũng không khách khí, đối với thực lực của Tiểu Bạch hắn cũng đoán được đây là công lao của Nam thúc.  

– Công tử, mọi người chậm rãi đi trước, tiểu nhân chạy trước báo cho phu nhân.  

Lục Tiểu Bạch nói xong lập tức chạy đi trước.  

– Tiểu tặc, ta có chút hồi hộp.  

Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng khẩn trương, tim đập thình thịch, ngay cả bản thân nàng cũng không hiểu vì sao mình lại khẩn trương đến vậy.  

– Không sao, mẫu thân ta không ăn nàng, nàng là một tiểu thư không sợ trời không sợ đất, hôm nay không ngờ lại khẩn trương như vậy.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.  

– Người ta không phải là vì gặp mẹ ngươi sao? Vạn nhất mẫu thân chàng không tích ta thì sao?  

Vân Hồng Lăng quệt miệng nói với Lục Lâm Thiên.  

– Ngay cả cha nàng ta cũng đã gọi một tiếng nhạc phụ, nàng có phải cũng nên đổi giọng rồi không?  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhìn nữ tử này, có đôi khi nàng vô cùng khả ái.  

– Ta…  

Vân Hồng Lăng nói.  

– Ta không nói ra được.  

– Ha ha.  

Lục Lâm Thiên và Lục Vô Song phá lên cười.  

Trong một đình viện đẹp đẽ bên trong Lục gia, thanh âm của Lục Tiểu Bạch nhanh chóng truyền tới.  

– Phu nhân, Phu nhân…  

– Tiểu Bạch, có chuyện gì mà ngươi hét to vậy?  

Trong đình viện, La Lan đi tới trước cửa nói với Tiểu Bạch.  

– Phu nhân, công tử đã trở về.  

Lục Tiểu Bạch chạy tới nhanh chóng nói với La Lan.  

– Nào có nhanh như vậy, tính toán thời gian thì còn một tháng nữa, hiện tại hẳn còn đang trên đường mà.  

La Lan thị mỉm cười nói.  

– Phu nhân công tử thực sự đã trở về. Người đang đi vào.  

Lục Tiểu Bạch không ngờ phu nhân lại không tin, nghiêm túc nói.  

– Thật sao?  

La Lan có chút bán tín bán nghi.  

– Tam a di, bọn con thực sự đã trở về.  

Ba đạo thân ảnh từ bên ngoài đi vào, Lục Vô Song lập tức đi tới bên người La Lan.  

– Vô Song.  

La Lan sửng sốt, lập tức vui vẻ nói:  

– Ba năm trôi qua lại xinh đẹp hơn rồi.  

– Tam a di, người lại trêu con rồi.  

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười, đứng ở bên cạnh La Lan.  

– Mẫu thân.  

Nhìn nữ tử trung niên trước mắt này, Lục Lâm Thiên đi tới trước người mẫu thân mình, chậm rãi đánh giá, ba năm này, không biết mẫu thân hắn còn phải chịu khổ nữa hay không.  

Lúc này Tiểu Long và Bạch Linh đã sớm nhảy khỏi vai Lục Lâm Thiên, đi tới phòng của hắn.  

– Lâm Thiên, con thực sự đã trở về, vừa rồi mẫu thân còn tưởng Tiểu Bạch nói để cho ta vui mà thôi. Nhanh, để mẫu thân nhìn xem có gầy đi tí nào không.  

Nhìn thanh niên trước mặt, trong mắt La Lan có chút nhòe đi, kéo tay Lục Lâm Thiên, không ngừng đánh giá.  

– Mẫu thân, con trở về là thực, không phải con đang đứng trước mặt người sao?  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.  

– Mẫu thân nghe nói con bị rơi xuống vực sâu, hù chết mẫu thân, tiểu tử này…  

Nói xong nước mắt La Lan không nhịn được mà chảy ra, khi trước nàng hầu như ngày nào cũng khóc.  

– Con không sao rồi mẫu thân, nhi tử của mẫu thân mạng cứng không dễ dàng chết như thế đâu.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Hài tử này, để mẫu thân nhìn con thêm một lát.  

La Lan thị nở nụ cười nói:  

– Người đã cao thêm một chút nha.  

– Phu nhân, tiểu nhân đã nói công tử đã trở về, sao người còn không tin.  

Lục Tiểu Bạch cười nói.  

– Vị tiểu thư này là?  

La Lan thị trừng mắt với Lục Tiểu Bạch, ánh mắt lập tức chú ý tới một người khác trong đình viện, nhìn vào Vân Hồng Lăng, tuy rằng La Lan xuất thân bần hàn thế nhưng từ quần áo trên ngươi Vân Hồng Lăng, còn có khí chất cũng có thể nhìn ra Vân Hồng Lăng không phải là người bình thường.  

– Hồng Lăng, còn không mau tới đây.  

Lục Vô Song mở miệng cười, trêu Vân Hồng Lăng.  

Vân Hồng Lăng luôn không sợ trời không sợ đất lúc này tay chân có chút luống cuống. Nghe thấy Lục Vô Song nói vậy tức thì trừng mắt nhìn Lục Vô Song, khẽ cắn răng một cái đi tới trước người La Lan thị nói:  

– Ra mắt mẫu thân.  

– Chuyện này…  

La Lan thị lập tức sửng sốt.  

– Mẫu thân, con là hôn thê của Lâm Thiên, người là mẫu thân của Lâm Thiên cho nên cũng là mẫu thân của con.  

Không đợi Lục Lâm Thiên và Lục Vô Song mở miệng, Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn hai người rồi nói với La Lan thị. Sau đó vô cùng thân thiết đi tới bên cạnh La Lan thị.  

Lúc này La Lan thị trực tiếp sửng sốt, có chút kinh ngạc, lại có chút giật mình nhìn về phía Lục Vô Song và Lục Lâm Thiên.  

– Tam a di, đây là Hồng Lăng, là nữ nhi của tông chủ Vân Dương Tông, sau này cũng chính là con dâu của người.  

Lục Vô Song mỉm cười nói với La Lan thị.  

– Ồ.  

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ bên người, lúc này La Lan thị tuyệt đối kinh ngạc. Nàng tuy rằng không phải tu luyện giả, thế nhưng ở Lục gia nhiều năm đương nhiên cũng biết Vân Dương Tông là quái vật ra sao. Lúc này La Lan thị có nằm mơ cũng không ngờ, nữ tử tuyệt mỹ trước mắt nàng lúc này lại là nữ nhi của tông chủ Vân Dương Tông, đó chính là tiểu thư của Vân Dương Tông. Mà hiện tại lại là con dâu nàng.  

– Mẫu thân, nàng chính là con dâu của người, nếu như không hài lòng con lập tức đổi người.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói với La Lan thị.  

– Tiểu tặc chàng dám?  

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên rồi dùng vẻ mặt ủy khuất nói với La Lan thị:  

– Mẫu thân người nhìn xem, chàng suốt ngày khi dễ con.  

Vân Hồng Lăng giả bộ ủy khuất, lại còn than thở khóc lóc, quả thực vô cùng giống khiến cho Lục Lâm Thiên và Lục Vô Song biến sắc.  

– Lâm Thiên, hài tử này, sao con lại khi dễ Hồng Lăng?  

La Lan thị lập tức tin ngay, cũng không thèm để ý tới nhi tử mình ngày đêm mong nhớ nữa. Nàng trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên sao đó nói với Vân Hồng Lăng:  

– Hồng Lăng, sau này tiểu tử thối đó dám khi dễ con, con phải nói cho mẫu thân, mẫu thân giúp con thu thập nó.  

– Cảm ơn mẫu thân.  

Vân Hồng Lăng nhanh chóng nở nụ cười, ánh mắt lén trừng mắt với Lục Lâm Thiên, có vẻ vô cùng đắc ý.  

– Đến đây, bên người mẫu thân cũng không có thứ gì tốt, cái vòng này tuy rằng không đáng tiền, thế nhưng ta vẫn luôn giữ lại để trao cho con dâu, coi như là quà gặp mặt cho con.  

La Lan thị lấy một vòng ngọc trong người ra, đưa cho Vân Hồng Lăng.  

– Cảm ơn mẫu thân.  

Vân Hồng Lăng lập tức vui vẻ. Vòng ngọc này không giống bình thường nha, có ý nghĩa vô cùng lớn, lập tức nàng đeo nó lên tay.  

– Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên mới thấy nàng thục nữ như vậy.  

Lục Lâm Thiên nhìn thấy một màn này cũng mỉm cười.  

– Tiểu thư của Vân Dương Tông, lại là hôn thê của công tử?  

Lục Tiểu Bạch ngạc nhiên, nhìn kỹ Vân Hồng Lăng này, lại nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên. Quả thực hắn vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ trong lòng công tử nhà hắn quả thực không đơn giản.  

– Hài tử nhà con, mang con dâu ta trở về cũng không nói cho ta biết trước.  

La Lan thị trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt nàng tràn ngập vui vẻ.  

Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ cười khổ, xem ra mẫu thân hắn có con dâu lập tức quên nhi tử mình là hắn rồi. Thế nhưng nhìn thấy mẫu thân vui vẻ như vậy, Lục Lâm Thiên cũng đã rất thỏa mãn.