Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 529: Tông chủ Vạn Thú Tông




– Mạnh, rất mạnh.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, những người nổi bật trong Tam tông Tứ môn cũng không phải là hạng người chỉ có hư danh, từ khí tức trên người đám đệ tử nam nữ này là có thể nhìn ra được.  

Trong lúc Lục Lâm Thiên đánh giá đánh thanh niên kia, thì những đệ tử trẻ tuổi cũng đánh giá nhau, trong lòng mọi người vô cùng rõ ràng, những đệ tử trẻ tuổi ở đây rất có thể sẽ trở thành đối thủ của mình.  

Hai huynh đệ luôn kiêu ngạo như Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên lúc này cũng không còn kiêu ngạo nữa. Dường như bọn họ cũng cảm giác được, lúc này ở đây người có tu vi không kém bọn họ cũng không phải là ít.  

– Ha ha, các ngươi đến thật là sớm.  

Trong lúc mọi người đang hàn huyên, một tiếng cười sang sảng truyền tới, lập tức trên bậc thang có hơn mười đạo thân ảnh đi tới.  

Người dẫn đầu mặc trường bào màu vàng, dáng người tục tằng, thân cao hai thước có thừa, ánh mắt sắn bén, mái tóc dài màu đen ở sau đầu, tuổi chừng hơn bốn mươi, có một cỗ khí thế vô hình tỏa ra chung quanh. Phía sau hắn có mấy lão giả, khí tức cũng cường giả không kém.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn vào cũng nhanh chóng phát hiện ra hai người quen, một người trong đó là Lam Linh ăn mặc nóng bỏng kia, một người khác chính là thanh niên mặc hoa phục gặp ở ngoại thành ngày hôm trước.  

– Vạn Thú Tông.  

Nhìn thấy Lam Linh trong đó, Lục Lâm Thiên không cần đoán cũng biết là người của Vạn Thú Tông đã tới.  

– Duẫn tông chủ, ngươi đến chậm.  

– Ha ha, ta tới không muộn, vừa kịp lúc.  

Đại hán tục tằn kia cười, nhanh chóng tiến về phía trước.  

– Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc.  

Lục Lâm Thiên không khỏi quan sát đại hán này một chút, người này cũng là một trong thập đại cường giả, tu vi đã tới một bước kia rồi.  

Tông chủ Vạn Thú Tông tới, đám người đại lão lại hàn huyên thêm một phen.  

Lúc này, ánh mắt của thanh niên bạch y trong Vạn Thú Tông cũng rơi vào trên người Lục Lâm Thiên, dù sao hiện tại Lục Lâm Thiên đang đứng giữa Vân Hồng Lăng và Lục Vô Song, cũng khiến cho người ta chú ý.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, sắc mặt nam thanh niên mặc bạch y này nhanh chóng trở nên xấu xí, tức giận liếc nhìn Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn lại, đối với người như thế cũng không đặt vào trong lòng. Ánh mắt hắn quét qua đám người Vạn Thú Tông, lúc này cũng thấy Lam Linh, lúc này nàng ta cũng đang nhìn về phía hắn.  

– Tiểu tặc, không được nhìn nữa.  

Thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên trong tai Lục Lâm Thiên, cánh tay ngọc của nàng cũng đè lên tay Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên nhanh chóng quay đầu lại nhìn nữ nhân điêu ngoa này, quả thực hắn không muốn chịu sự đau đớn kia nữa.  

– Ta nào có nhìn.  

Lục Lâm Thiên nhẹ giọng nói.  

– Tất cả mọi người ngồi đi, đại hội Tam tông Tứ môn sắp bắt đầu rồi.  

Thanh âm của Cổ Kiếm Phong vang lên.  

– Tất cả mọi người ngồi đi.  

Chúng trưởng lão và hộ pháp đều ngồi xuống, mà phía trước có bảy cái ghế lớn, phân biệt do tông chủ và chưởng môn của Tam tông Tứ môn ngồi.  

Lúc này ngồi bên trên vừa vặn có thể nhìn thấy toàn bộ quảng trường, thiết kế quả thực vô cùng tinh tế.  

Mà chúng đệ tử nhu Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể đứng ở phía sau chúng trưởng lão và hộ pháp, cách đó không xa là đệ tử của các sơn môn khác. Đám người này cũng bắt đầu đánh giá lẫn nhau.  

Trong đám đệ tử cũng chỉ có bốn người khiến cho người khác chú ý nhất, đương nhiên chính là Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lam Linh, còn có một nữ đệ tử mặc y phục màu tím của Thiên Kiếm môn, dáng người vô cùng tuyệt mỹ, tuy rằng so với Lục Vô Song yếu hơn một bậc thế nhưng cũng không dưới Lam Linh chút nào, khí chất vô cùng cao nhã.  

– Cổ tông chủ, ta nghe nói trong Thiên Kiếm môn ngươi xuất hiện một vũ giả tam hệ, thiên phú cực cao, không biết là người nào, để cho chúng ta nhìn xem một chút.  

Khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, tông chủ Địa Linh Tông Âu Dương Huyền Anh nói, thanh âm giống như là thiếu nữ.  

– Ha ha.  

Lúc này Cổ Kiếm Phong ngồi ở giữa cười lớn rồi quay đầu lại nói:  

– Nhược Lan, mau tới ra mắt mấy vị tông chủ và chưởng môn.  

Lúc này trong đám người Thiên Kiếm môn, một nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp mặc y phụ màu tím tiến tới trước mặt chúng cường giả rồi thi lễ, miệng khẽ mở nói:  

– Nguyên Nhược Lan ra mắt chư vị chưởng môn, tông chủ, ra mắt chư vị trưởng lão.  

– Vũ giả tam hệ, không tồi, trong Thiên Kiếm môn thực sự là nhân tài lớp lớp a.  

Âu Dương Huyền Anh nói, những người còn lại cũng chỉ có thể ước ao, trong môn xuất hiện vũ giả tam hệ, đó không phải là chuyện bình thường đâu. Chỉ cần bồi dưỡng cho tốt, tu vi càng cao thực lực sẽ càng mạnh, sau này chính là một cường giả của tông môn.  

– Vân tông chủ, ta nghe nói nữ nhi của ngươi cũng là vũ giả tam hệ, ta còn chưa gặp mặt, không biết là ai đây?  

Âu Dương Huyền Anh lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.  

– Ha ha.  

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói:  

– Tiểu nữ quả thực là vũ giả tam hệ, thế nhưng trong môn chúng ta hiện tại thật ra còn một vũ giả tam hệ khác.  

Nói xong, Vân Khiếu Thiên quay đầu lại nhìn về phía Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên rồi nói:  

– Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên mau tới ra mắt các vị chưởng môn.  

Lục Lâm Thiên rốt cuộc nhìn ra, không ngờ vũ giả tam hệ lại được coi là thứ mà các chưởng môn, tông chủ tranh giành mặt mũi. Hắn lập tức truyền âm thông tri của Tiểu Long và Bạch Linh trên vai đi tới vai của Lục Vô Song.  

– Đệ tử Lục Lâm Thiên (Hồng Lăng), ra mắt chư vị chưởng môn, tông chủ, ra mắt chư vị trưởng lão.  

Lục Lâm Thiên và Vân Hồng Lăng tiến lên phía trước thi lễ với chúng cường giả.  

– Vân Dương Tông từ lúc nào có được hai vũ giả tam hệ vậy?  

Nhìn thấy Vân Dương Tông đột nhiên xuất hiện hai vũ giả tam hệ, những sơn môn khác lập tức có chút kinh ngạc.  

– Mấy năm trước vừa mới nhập môn, mong chư vị chiếu cố bọn chúng nhiều hơn.  

Vân Khiếu Thiên thấy mọi người kinh ngạc, dường như rất thỏa mãn.  

– Vũ giả tam hệ.  

Lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên cũng rơi vào trên người Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn. Không nghĩ tới nàng ta cũng là vũ giả tam hệ. Đại hội Tam tông Tứ môn này quả thực là nơi thiên tài hội tụ, vũ giả tam hệ khó có được không ngờ Thiên Kiếm môn lại xuất hiện một người.  

Nhìn Nguyên Nhược Lan, y phục màu tím, ống tay áo được tơ tằm thêu thành bông hoa, nhìn qua vô cùng thanh nhã, vóc người cao gầy, mang theo vẻ lạnh lùng. Mà khi Lục Lâm Thiên muốn xem xét khí tức của Nguyên Nhược Lan này tức thì khẽ cay mày, bởi vì Lục Lâm Thiên phát hiện ra, hắn căn bản không thể nhìn thấu khí tức của Nguyên Nhược Lan này.  

– Vân tông chủ, không nghĩ tới lần này Vân Dương Tông các người lại xuất hiện hai vũ giả tam hệ, chúc mừng, chúc mừng.  

Mấy chưởng môn khác nhanh chóng nói.  

– Xem ra, lần này Vân Dương Tông hẳn là có thể tiếp vào top ba.  

Duẫn Ngạc mỉm cười nói:  

– Bằng không, Vân tông chủ, chúng ta cũng sẽ không khách khí.  

– Ta còn nhớ Vân Dương Tông đã bốn lần không tiến vào top ba, nếu như lần này không có người tiến vào top ba, vậy thì Vân tông chủ phải chảy máu một chút rồi