Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 513: Kim đao đột biến




Trong túi trữ vật, khi trước vốn có hơn mười khỏa yêu đan chiếm được trong mật địa, Lục Lâm Thiên còn chưa kịp dùng đều ném vào trong túi trữ vật, hắn muốn dùng đám yêu đan này đột phá tới Vũ Tướng thế như hiện tại hắn đã đột phá tới Vũ Tướng rồi, mà những yêu đan trong mật địa này phần lớn đều là tứ giai, hiệu quả dùng hiện tại cũng không quá lớn.  

Mà thứ khiến cho Lục Lâm Thiên kinh ngạc nhất là lúc thu thập túi không gian hắn lại nhìn thấy tiểu đao màu vàng lấy trong di chỉ ở mật địa kia.  

Tiểu đao này vốn chỉ như ngón tay cái, cả vật thể um ám, thế nhưng lúc này cũng không biết vì sao lại tràn ngập vẻ đỏ sậm, màu sắc này có chút giống màu máu tươi khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy tim đập nhanh hơn.  

– Tại sao lại có thể như vậy?  

Lục Lâm Thiên cầm lấy tiểu đao đặt vào trong tay mình, trên tiểu đao lúc này không ngờ là mơ hồ tỏa ra năng lượng.  

Khẽ nhướng mày, Lục Lâm Thiên cảm giác được tiểu đao này dường như không tầm thường, lập tức dùng tâm thần quét ra.  

Xuy!  

Ngay trong nháy mắt tâm thần quét qua, trên tiểu đao màu vàng này, màu đỏ sậm trên thân đao khẽ lưu chuyển rồi đột nhiên hóa thành một đạo hồng quang nhanh như thiểm điện bắn vào mi tâm Lục Lâm Thiên.  

– Không tốt.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ một tiếng không tốt, thế nhưng lúc này đã không còn kịp rồi. Tiểu đao này hóa thành một đạo hồng quang giống như là phá vỡ mi tâm Lục Lâm Thiên tiến vào trong đầu hắn.  

– Tại sao lại có thể như vậy?  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên đại biến, lúc này Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được rõ ràng trong đầu hắn, cái tiểu đao màu vàng kia lúc này lại ngưng tụ thành hình, trực tiếp nhắm vào hồn đan trong người hắn mà bắn tới.  

Hồn đan, chính là thứ trọng yếu nhất của hắn, nếu như bị bất cứ một tổn hại nào, đều có thể tạo thành thương tổn trí mạng với hắn.  

– Ngăn cản nó.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên kinh hãi, thầm hít sâu một hơi. Thủ ấn được kết, linh lực bàng bạc trong đầu đột nhiên cuồn cuộn, linh lực trong người hóa thành một vòng xoáy lớn, trong nháy mắt ngăn cản trước tiểu đao màu vàng kia.  

Sưu Sưu.  

Mà đúng lúc này, điều khiến cho Lục Lâm Thiên không ngờ tới chính là trên tiểu đao màu vàng này đột nhiên phát ra một mảnh đao mang to lớn, đao mang giờ lên cao rồi ầm ầm hạ xuống, trong nháy mắt đem linh lực đang hóa thành vòng xoáy của Lục Lâm Thiên chém thành hai nửa.  

Khục Khục..  

Trong miệng Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm máu, linh lực bị tổn thương nặng, trong đầu truyền tới cảm giác đau đớn.  

– Chết tiệt.  

Lúc này Lục Lâm Thiên căn bản không có thời gian mà để ý tới thương thế của bản thân, thủ ấn lần thứ hai tiếp tục biến hóa, hồn đan trong đầu nhanh chóng xoay tròn, trên hồn đan, linh hồn lực bạo phát ra.  

– Linh Hồn ngưng vật.  

Lục Lâm Thiên khẽ quát lên một tiếng, linh hồn lực trong đầu đột nhiên ngưng tụ thành một đầu cự hổ bạch sắc, một cỗ uy áp vô hình nhanh chóng khuếch tán ra. Cự hổ bạch sắc trong nháy mắt đánh về phía đao mang màu vàng kia, trên lợi trảo lúc này không gian dường như bị xé rách tạo ra một mảnh quang mang chói mắt.  

Linh hồn ngưng vật, Lục Lâm Thiên vốn lúc còn ở Linh Phách không thể làm được, thế nhưng sau khi linh hồn lực được Vũ Linh Thánh Quả tẩm bổ và đột phá tới Vũ Tướng đã có thể thành công dùng linh hồn ngưng vật.  

Mà hiện tại, đầu bạch hổ trong người hắn hiện tại chính là do linh hồn lực của Lục Lâm Thiên ngưng tụ thành một vật thể thực chất hóa, đối với linh hồn lực mà nói tuyệt đối là một loại khảo nghiệm trình độ cường hản của bản thân. Linh Tướng có thể ngưng tụ thành binh khí, hoặc là một số con vật nhỏ, thế nhưng có thể ngưng tụ thành một con hổ lớn như vậy, không phải là thứ mà Linh Tướng nhất trọng có thể làm được.  

Phì!  

Mà ngay khi một trảo của đầu bạch hổ lớn này lăng không đánh xuống thì trên tiểu đao màu vàng kia đột nhiên bộc phát ra một mảnh đao mang khổng lồ, đao mang như thiểm điện đánh xuống, vô thanh vô tức cắt đứt hư không trong nháy mắt bổ vào thân thể đầu bạch hổ khổng lồ.  

Phanh.  

Lục Lâm Thiên đột nhiên cảm giác được đầu mình mê muội, đầu bạch hổ do linh hồn lực của hắn ngưng tụ thành trong khoảnh khắc bị chém thành hai nữa.  

Hưu…  

Đao mang lúc này cũng không tiêu tán, ngược lại còn tiếp tục hung bạo hơn, đột nhiên nhanh chóng bổ vào viên hồn đan đang xoay tròn kia.  

Phanh phanh.  

Viên hồn đan tỏa ra quang mang kia trong nháy mắt bị nghiền nát, hóa thành từng tia linh hồn lực khuếch tán.  

Khục khục.  

Lục Lâm Thiên ôm đầu miệng phun ra một ngụm máu lớn, lập tức ngã xuống giường. Trong đầu hắn lúc này hồn đan bị nghiền nạt, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong đầu Lục Lâm Thiên là mẫu thân, Lục Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng đột nhiên xẹt qua rồi hắn bất tỉnh nhân sự.  

– Lão đại.  

Tiểu Long lớn tiếng rít lên, một đạo quang mang trong nháy mắt bắn vào trong gian phòng, đồng thời một thân ảnh tuyệt mỹ màu trắng cũng tới bên người Lục Lâm Thiên.  

– Bạch Linh tỷ tỷ, đệ có cảm giác lão đại dường như đã bị thương nặng, tỷ mau nhìn xem.  

Tiểu Long quay lại vội vàng nói với Bạch Linh.  

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, lúc này nàng cẩn thận đánh giá Lục Lâm Thiên, thủ ấn khẽ biến hóa, từ trong mi tâm có một đạo quang mang tiến vào mi tâm Lục Lâm Thiên.  

Sưu.  

Trong sát na, không gian kịch liệt ba động, quang mang từ trong mi tâm Bạch Linh vừa mới tiếp xúc với mi tâm của Lục Lâm Thiên thì đột nhiên có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới.  

Khục khục.  

Bằng vào thực lực hiện tại của Bạch Linh cũng trực tiếp lùi về sau mấy bước, thân thể chạm vào bức tường mới có thể đứng vững lại, sắc mặt vô cùng kinh hãi.  

– Sát khí thật nồng đậm.  

Sắc mặt Bạch Linh tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên vô cùng kinh hãi.  

– Bạch Linh tỷ tỷ, thế nào rồi.  

Tiểu Long sốt ruột hỏi.  

– Trong cơ thể hắn có một cỗ lực lượng vô cùng lớn, lực lượng này ngăn cản khiến cho ngay cả ta cũng không thể tiến vào.  

Bạch Linh cả kinh nói:  

– Lực lượng này dường như ta đã gặp ở đâu rồi, nhưng mà hiện tại lại không nhớ.  

– Vậy làm sao bây giờ? Lão đại bị thương rồi, lão đại, huynh không thể bị làm sao nha.  

Tiểu Long ở bên cạnh Lục Lâm Thiên lớn tiếng nói, trong đôi mắt nho nhỏ bắn ra sự lo lắng, sốt ruột.  

– Hắn không sao, ta vừa mới cảm giác được, khí tức của hắn cũng không có biến hóa gì, chúng ta chờ một chút nhìn xem rồi lại tính.  

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, nói với Tiểu Long.  

Lúc này, Lục Lâm Thiên ngất đi cũng không biết mọi việc phát sinh trong đầu hắn hiện tại. Ngay khi Lục Lâm Thiên ngất đi, Lục Lâm Thiên chỉ thấy hồn đan trong đầu mình bị nghiền nát, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Vì vậy Lục Lâm Thiên tuyệt vọng ngất đi, không có gì quan trọng hơn hồn đan, hồn đan bị nghiền nát khiến cho hắn tuyệt vọng.  

Mà trong nháy mắt đó Lục Lâm Thiên cũng không nhìn rõ, ngay khi hồn đan bị nghiền nát, đầu bạch hổ bằng linh hồn lực cũng hóa thành vô số mảnh nhỏ tiêu tán, thế nhưng trong vô hình, trên tiểu đao màu vàng kia xuất hiện một cỗ lực lượng thật lớn như một chiếc lưới ẩn hình, đem hồn đan bị vỡ nát và những mảnh nhỏ linh hồn kia tụ tập lại với nhau.