Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 467: Nàng là yêu nghiệt




– Mỗi ba năm thánh trì chỉ có khoảng một tháng là có hiệu quả tăng tốc độ tu luyện.  

Hai người đi theo sau lưng Cửu Vĩ Yêu Hồ lại đi vào đại điện. Tiểu Long leo lên vai Lục Lâm Thiên, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao vào đại điện theo.  

Trong đại điện, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh dẫn đường đoàn người vào nội đường, có một gian nhà đá ẩn khuất khác. Trên người Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh toát ra dao động nhẹ, trong nhà đá đột nhiên hiện ra một cái lỗ đường kính hai thước chậm rãi xoay tròn, từng đợt lực lượng không gian kinh người tràn ra.  

Thúy Ngọc thấy lỗ tròn lối vào thì kinh ngạc nói:  

– Trùng động, chỗ này có trùng động?  

Lục Lâm Thiên cũng ngạc nhiên:  

– Trùng động?  

Kiếp trước Lục Lâm Thiên đã nghe nói đến từ này.  

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói:  

– Đây là trùng động, có người gọi nó là đường hầm không gian. Là một cường giả yêu thú tới số chết cho ta biết về nơi này, nó nói trước kia chốn này là lãnh địa của một cường giả nhân loại, trùng động dưới lòng đất này do cường giả đó bày ra. Trùng động này vừa lúc nối với bên dưới thánh quả.  

Thúy Ngọc nhìn chằm chằm vào trùng động:  

– Dường như trùng động này có chút dấu hiệu hỗn loan, chắc bị tổn hại đôi chút nhưng vấn đề không lớn. Tuy nhiên bên trong sẽ bị ảnh hưởng tốc độ đôi chút.  

Lục Lâm Thiên kinh thán:  

– Đây chính là trùng động sao?  

Trùng động này tối đen, cái lỗ đen thui trống trơn tựa như lỗ đen, toát ra lực hút kỳ dị nhè nhẹ. Tập trung nhìn vào có thể thấy một vầng sáng trắng nhạt, luồng năng lượng khuếch tán kèm theo tiếng gào khóc quái dị khϊếp hồn người.  

Thúy Ngọc nói:  

– Trùng động là hai điểm không gian ở hai nơi, mở ra đường hầm không gian nối hai chỗ đó lại. Dường như cường giả Vũ Tôn cũng không tạo ra trùng động được, chỉ có cường giả đẳng cấp Vũ Đế trong truyền thuyết mới có thể. Cường giả Vũ Tôn có thể phá không gian để đi nhưng không cách nào đả thông trùng động.  

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói:  

– Vũ Đế? Trên đời này thật sự có Vũ Đế sao?  

Không ngờ Vũ Đế trong truyền thuyết có thực lực cường đại như vậy, trực tiếp tạo ra trùng động không gian, cái này cần bao nhiêu lực lượng cường đại? Dời núi lấp biển đã không đủ để hình dung.  

Lục Lâm Thiên lại thầm than, chỗ này có trùng động tức là mật địa Vân Dương tông này trước kia là chỗ một cường giả Vũ Đế cư ngụ. Tuy nhiên trong di tích kiến trúc đó không có báu vật nào để lại, cường giả Vũ Đế trong truyền thuyết để lại báu vật tùy tiện một món cũng đã vô cùng cường đại rồi.  

Lục Lâm Thiên thầm nhủ:  

– Không biết có ngày nào ta có thể đạt đến cảnh giới Vũ Đế trong truyền thuyết kia không?  

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói:  

– Chúng ta vào đi.  

Cửu Vĩ Yêu Hồ nhảy vào trùng động trước, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao nhảy theo.  

Lục Lâm Thiên không chút do dự, mang theo hưng phấn cùng Tiểu Long, Thúy Ngọc bước vào trùng động.  

Khoảnh khắc Lục Lâm Thiên bước vào trùng động, dòng không khí đậm đặc như dòng nước phất qua người hắn. Trước mắt Lục Lâm Thiên bỗng tối sầm, thân thể mất thăng bằng, nhưng cảm giác mất trọng lực này chỉ giây lát đã tan biến.  

Khi trước mắt lại sáng lên, đập vào mắt Lục Lâm Thiên là một con đường thần dị, đường kính hai thước, bốn phía là dòng không khí cuồn cuộn. Con đường này nhìn không thấy cuối.  

Xuyên qua dòng không khí xung quanh, trong tầm mắt là một mảnh hắc ám bát ngát không giới hạn, tối đen khiến tim người đập nhanh, cảm giác sâu thẳm. Giờ phút này, trong con đường này không có thanh âm gì, hoàn toàn tĩnh lặng.  

Mặc dù con đường rất yên lặng nhưng Lục Lâm Thiên cảm giác được bên ngoài trùng động, năng lượng cuồng bạo đang dao động chẳng qua đã bị trùng động chặn lại hết. Có thể mở một con đường trong không gian, thực lực siêu khủng.  

Lần đầu tiên thấy trùng động này, dù Lục Lâm Thiên giỏi giữ bình tĩnh nhưng lúc này cũng rất kinh ngạc, tất cả vượt qua sức tưởng tượng của hắn.  

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói:  

– Chúng ta đi.  

Người Cửu Vĩ Yêu Hồ phát ra một tia sáng, nàng lao nhanh tới trước, tốc độ này bảo là nhanh như sao xẹt cũng không khoa trương.  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc kêu lên:  

– Tốc độ khủng khϊếp thật.  

Thúy Ngọc thấy Lục Lâm Thiên ngạc nhiên thì bảo:  

– Trong trùng động không có sức hút, hơi vận dụng chút chân khí là tốc độ sẽ rất nhanh.  

– Vậy sao?  

Hiện tại Lục Lâm Thiên càng tò mò thân pháp của Thúy Ngọc hơn. Một nữ nhân tuyệt đẹp lại cố ý hóa trang xấu đi, ăn mặc thành nha hoàn, biết nhiều chuyện bí ẩn, lai lịch của Thúy Ngọc tuyệt đối không đơn giản.  

Vận chuyển chân khí dưới chân, Lục Lâm Thiên lao nhanh tới trước. Lục Lâm Thiên cảm giác mình như tia chớp xẹt qua không gian, thoáng chốc vọt tới trước.  

Lục Lâm Thiên cảm thán thốt lên:  

– Nhanh quá!  

Tốc độ này mau hơn lúc Lục Lâm Thiên ở bên ngoài gấp mấy chục lần.  

Tiểu Long cũng trợn to mắt nói:  

– Lão đại, trong này thật kỳ dị.  

Thúy Ngọc theo sau Lục Lâm Thiên, nhắc nhở:  

– Cẩn thận chút, dùng sức quá sẽ bị lực lượng không gian bài xích.  

Lục Lâm Thiên giảm bớt chút tốc độ, thân hình lao nhanh qua trùng động.  

Trong một sơn mạch, không gian lờ mờ, đỉnh núi trập trùng uốn lượn.  

Trong một hiệp cốc giờ chất đống xác bốn con yêu thú khổng lồ, toàn là đẳng cấp tứ giai. Bụng xác yêu thú khổng lồ bị dao nhọn xẹt qua, yêu đan đã bị lấy đi.  

Có chín bóng người xuất hiện trong hiệp cốc, chính là Vân Hồng Lăng, Hàn Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Bá Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần.  

Hàn Phong bề ngoài bất phàm, tuấn tú nói với Vân Hồng Lăng:  

– Sư muội, chúng ta hãy mau đến chỗ thánh quả Vũ Linh đi.  

Trong nguyên Vân Dương tông, mọi người đều biết tông chủ Vân Tiếu Thiên luôn muốn chọn một trong hai đồ đệ Hàn Phong, Đổng Phàn làm nữ tế. Hàn Phong có cơ hội cao hơn sư đệ Đổng Phàn một ít.  

Nên mấy năm nay Hàn Phong xem sư muội này là chuẩn tức phụ của mình. Giữa hai huynh đệ vẫn âm thầm đấu đá nhau, nhưng Vân Hồng Lăng không thèm quan tâm hai người này làm Vân Tiếu Thiên cũng đành chịu thua.  

Vân Hồng Lăng khẽ nói:  

– Chúng ta đi tiếp, chỉ có chín thánh quả Vũ Linh, mọi người hãy chú ý.  

Vân Hồng Lăng vào mật địa đã thay bộ đồ màu lục, đường cong nhấp nhô rất là anh tư hiên ngang.  

Bá Đao Long Tam lên tiếng:  

– Dọc đường đi chúng ta gặp nhiều trắc trở, hình như không thấy ai khác.  

Phi Ưng Lăng Phong mỉm cười nói:  

– Chắc bọn họ gặp càng nhiều khó khăn hơn. Tốt nhất là bọn họ không đến kịp, chín người chúng ta mỗi người một trái thánh quả Vũ Linh, khỏi cần tranh giành.  

Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần luôn âm trầm mở miệng nói:  

– Đây là điều không thể, thực lực của bọn họ không yếu.  

Vân Hồng Lăng nói:  

– Mặc kệ bọn họ, tới lúc đó ai giành với chúng ta thì dùng thực lực nói chuyện.  

Bá Đao Long Tam nói:  

– Trong mật địa này thật là thần dị, tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp năm lần. Gần đây ta cảm thấy lại sắp đột phá.  

Phi Ưng Lăng Phong đả kích Bá Đao Long Tam:  

– Đúng là thần dị nhưng ngươi không khủng bố bằng Vân Hồng Lăng. Mới vào hai tháng Vân Hồng Lăng đã là Vũ Phách lục trọng đột phá đến bát trọng, thế mới gọi là khủng bố.