Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 4619: Bị âm




Rầm rầm rầm!

Lúc này từng đám lớn năng lượng khủng bố trùng kích vào U Linh, một kích này làm lòng người run động, khí kình khủng bố bùng nổ dữ dội, không gian nhanh chóng chấn động rất mạnh, vết nứt không gian tỏa ra.

Trong nháy mắt đối mặt với biến cố này, mọi người vô cùng sợ hãi, năng lượng hủy diệt bùng phát dữ dội, khí tức hủy diệt này có thể tiêu diệt chúng sinh.

Thương Khung Minh Ma Võ Hồng Tôn lúc này biến sắc, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.

Rầm rầm rầm!

Không gian hỗn loạn giống như con quái vật thôn phệ tất cả, thời điểm hỗn loạn từ từ biến mất, Dạ Xoa chân thân xuất hiện trên bầu trời.

Sát khí âm trầm tỏa ra, U Linh biến thành Dạ Xoa chân thân, thân thể to lớn có vô số hồn anh gào khóc, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện khí tức của hắn cực kỳ hỗn loạn...

Bỗng nhiên Dạ Xoa chân thân vừa xuất hiện, một thân ảnh la hán thật lớn vượt qua không gian, la hán này khổng lồ, điện quang tử kim bao phủ toàn thân, lực lượng hủy diệt bùng nổ rất mạnh.

Xùy!

La hán đánh ra một quyền vào Dạ Xoa chân thân, một quyền này đã chuẩn bị từ sớm, lúc đánh ra một quyền, không gian xuất hiện hư không đen kịt, một quyền mang theo điện quang đánh thẳng vào lưng của Dạ Xoa chân thân.

Oanh!

Trong nháy mắt điện quang ngập trời, dùng Dạ Xoa chân thân làm trung tâm, mảnh vỡ không gian khủng bố bùng phát, điện quang màu tím bùng nổ ngập trời, lập tức âm thanh trầm đυ.c bao phủ thiên địa...

Cả phiến không gian to như vậy bị một quyền phá hủy, điện quang màu tím bao phủ không gian, khí tức hủy diệt bao phủ mọi thứ.

Bang bang!

Thân thể Dạ Xoa chân thân khổng lồ bay đi như diều đứt dây, tảng đá màu vàng bắt đầu nổ tung, đá vụn bắn ra tung tóe, miệng hắn phun máu tươi, khí tức cũng uể oải tới tận cùng.

Vào lúc này những người đứng xem nghẹn họng nhìn trân trối, miệng cứng lưỡi đơ, tận mắt nhìn nhìn thấy cũng không dám tin, U Linh tu vị cửu nguyên đại viên mãn Hóa Hồng đỉnh phong bị đánh bại trong mấy chiêu...

Cảnh tượng này làm người ta rung động quá mức!

Xì xào...

Đám người đứng xem vô cùng khϊếp sợ, lập tức tiếng hít khí lạnh vang lên, từng tiếng nghị luận nương theo tiếng hít khí lạnh sinh ra.

- U Linh bại!

- U Linh bại thật thê thảm.

- Bại này thật biệt khuất, U Linh bị Lục Lâm Thiên âm thật thê thảm.

- Thực lực Lục Lâm Thiên đã khủng bố tới mức này rồi sao, sợ rằng chống lại chính diện thì U Linh cũng không chiếm được tiện nghi gì...

...

Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn đều rung động, Lục Lâm Thiên đã mạnh tới tình trạng như thế, thực lực của U Linh cũng không dưới bọn họ, tuy Lục Lâm Thiên lúc này đánh bại U Linh có hiềm nghi dùng ám chiêu và vô lại, nhưng mà cũng chứng minh thực lực của Lục Lâm Thiên.

- Hảo tiểu tử.

Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn, Phong Hành Thiên Chủ đều mỉm cười hiểu ý.

Vào thời điểm này mọi người hiểu rõ, Lục Lâm Thiên ngay từ đầu cố ý yếu thế, cố ý hấp dẫn U Linh, làm cho U Linh cố ý chủ quan, hai chiêu đầu làm mồi nhử để U Linh tin hắn chỉ có thực lực thất nguyên Hóa Hồng, căn bản không có lực uy hϊếp.

Thời điểm đánh chiêu thứ ba, khác với hai chiêu trước, Lục Lâm Thiên lại chuẩn bị át chủ bài, thời điểm đánh chiêu thứ ba đã làm U Linh chủ quan, cuối cùng ra tay toàn lực giành chiến thắng.

Đáng thương U Linh dù thế nào cũng không ngờ tu vị chính thức của Lục Lâm Thiên đã là cửu nguyên Đại viên mãn.

Thời điểm đạt tới bát nguyên viên mãn Hóa Hồng cảnh, Lục Lâm Thiên đã sớm có thể đánh bại nhiều cửu nguyên đại viên mãn Hóa Hồng, mà lúc này Lục Lâm Thiên đã đạt tới cửu nguyên đại viên mãn Hóa Hồng, thực lực có thể nghĩ, U Linh cũng chỉ có tự nhận bi kịch.

Lục Lâm Thiên không có tiếp tục công kích, vào lúc này muốn đánh chết một cửu nguyên đại viên mãn Hóa Hồng đỉnh phong có phần không thực tế, bên cạnh còn có một Thánh Hồng và Ma Võ Tôn Giả, hắn không thể ra tay, tăng thêm cửu nguyên đại viên mãn đỉnh phong cũng không dễ đánh chết, cho nên Lục Lâm Thiên cũng không cần thiết ra tay lần nữa, thấy tốt thì lấy mới là chính xác.

Thân ảnh la hán đứng trên cao, điện quang quanh quẩn, khí tức bá đạo lăng lệ, uy thế che trời, bao quát U Linh đang ngã xuống, nói:

- Lão thất phu, ngươi bại, mang theo người của mình cút đi!

PHỤT, PHỤT...

Miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, U Linh biến thành Dạ Xoa chân thân đã đứng lên, vết máu loang lổ, ánh mắt âm trầm nhìn qua bầu trời, ánh mắt khinh thường lúc này biến thành sợ hãi, trong lúc mơ hồ đã biến thành kinh hãi gần chết.

Trong ánh mắt rung động và biệt khuất, U Linh tức giận, ở trước mặt nhiều người như thế, hắn bại thê thảm như vậy, lúc này nhìn Lục Lâm Thiên gào lên:

- Lục Lâm Thiên, không tính, ngươi âm ta.

Lục Lâm Thiên đã sớm biết Thương Khung Minh thua sẽ không rời đi, khí tức bắt đầu chấn động, quanh người lôi vân từng hồi, khí thế hủy diệt bộc phát, quát:

- Lão thất phu, ta âm ngươi cái gì, bại chính là bại, nếu không chịu thua, chúng ta tiếp tục là được.

- Ngươi...

U linh nhìn Lục Lâm Thiên, biết rõ chính mình bị âm, nhưng lại không có cách nào nói rõ, vừa rồi là mình ngu xuẩn, lập tức giận dữ không nói được gì, lập tức phun ra mấy ngụm máu tươi.

- Ha ha...

Mắt thấy U Linh như thế, người trong Thương Khung Minh cười vang.

- Đủ rồi, lui ra đi.

Trong Thiên La minh, lão giả già nua đứng trước mặt U Linh, ánh mắt của hắn lại nhìn qua Lục Lâm Thiên biến thành Bất Diệt La Hán Tượng, thần sắc rung động, nói:

- Một ngàn năm trăm năm trước là ngũ nguyên Hóa Hồng, lúc này đã là cửu nguyên Hóa Hồng đại viên mãn, tốc độ đột phá này tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, trong nhân tộc xuất hiện thế hệ tuyệt đỉnh rồi.

- Cảm tạ khích lệ, rốt cuộc các hạ cũng đi ra.

Lục Lâm Thiên nhìn lão giả trước mặt, trong ánh mắt ngưng trọng, dù sao người trước mặt chính là Thánh Hồng Cảnh, Thánh Hồng và cửu nguyên Hóa Hồng đại viên mãn đỉnh phong có chênh lệch quá lớn.

Nghe vậy, ánh mắt lão giả nhìn Lục Lâm Thiên, hắn ngạc nhiên một lúc, nói nhỏ:

- Xem ra ngươi đã sớm cảm giác được, linh hồn lực rất không kém, ta thấy Phong Hành và Độc Tôn, Hải Nhược còn không phát hiện ra tu vị của ta đấy,

- Người này rốt cuộc là ai?

Nghe lão giả già nua nói thế, Phong Hành Thiên Chủ, Hải Nhược Hồng Tôn, Vạn Độc Chí Tôn biến sắc, ánh mắt khó tin.

Lão giả già nua nghe được Phong Hành Thiên Chủ ba người nghị luận, nói nhỏ:

- Tuy ba người các ngươi sống vô số năm, nhưng mà không biết ta cũng bình thường, bản tôn rất ít khi đi ra ngoài, cũng rất ít người biết ta tồn tại, cũng chỉ có số ít người trong tộc mà thôi, không nghĩ tới ba người các ngươi sống lâu như thế vẫn không đột phá bước cuối cùng, mà ta đã sớm đặt chân tới Thánh Hồng.

- Thánh Hồng Cảnh.

Nghe lão giả nói thế, ánh mắt Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn rung rung, bọn họ thật sự không cảm giác được khí tức của lão giả này.

Phong Hành Thiên Chủ âm trầm, nhìn già nua lão giả nói:

- Thánh Hồng Cảnh, sợ rằng cũng không có bước ra một bước cuối cùng.