Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 4557: Đại gia hỏa khủng bố




- Đúng là chí bảo mà!

Lục Lâm Thiên vui mừng như điên, cây đao màu vàng nói bên tai Lục Lâm Thiên.

- Đao thúc, chính là chỗ này hả?

Vừa thu Hỗn Độn Âm Dương Quyết lại, Lục Lâm Thiên hỏi cây đao màu vàng.

Cây đao màu vàng xoay quanh giữa không trung, nó bảo Lục Lâm Thiên nhìn lên trên, nói:

- Chính ngươi ngẩng đầu nhìn thì biết rõ.

Lục Lâm Thiên nghe vậy biến sắc, ánh mắt lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung, kim quang nhàn nhạt bao phủ hư không, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn lên không trung, ánh mắt ngây ngốc, lập tức toàn thân dựng đứng, ngay cả da đầu toàn thân cũng nổ tung.

Ánh mắt nhìn qua, Lục Lâm Thiên nhìn lên hư không bao la, trên đó xuất hiện quái vật khổng lồ.

Quái vật này lớn không cách nào hình dung, nó ở trong hư không có màu vàng nhạt, trong không gian vàng nhạt này làm cho người ta khó mà phát hiện, toàn thân bao trùm trong lân phiến sáng ngời, cảm giác cứng cáp tràn ngập các nơi.

Quái vật khổng lồ này long không phải long, hổ không phải hổ, sư không phải sư, hình thể tứ chi đầy đủ, nó có đuôi hổ, đầu như cự long, cổ có bờm như sư tử...

...

Nhìn quái vật khổng lồ này, Lục Lâm Thiên có thể dò xét phạm vi rất lớn, nhưng Lục Lâm Thiên khó mà dò xét toàn bộ thân thể của nó, đây tuyệt đối là quái vật lớn nhất mà Lục Lâm Thiên từng gặp.

Làm cho Lục Lâm Thiên hoảng sợ là, ánh mắt của quái vật giống như sao trời, nó đang nhìn thẳng vào hắn.

Đối diện với ánh mắt này, Lục Lâm Thiên cảm thấy linh hồn rung động, ánh mắt kia dường như có thể thôn phệ thiên địa, làm cho linh hồn Lục Lâm Thiên hoảng sợ, lông tơ toàn thân dựng đứng.

Từ lúc đi ra khỏi trấn Thanh Vân tới bây giờ, đến Cổ Vực, đến Vân Dương Tông, đến Đông hải, đi tới ba ngàn đại thế giới, mãi cho đến hôm nay Lục Lâm Thiên gặp vô số cường giả, gặp vô số hiển cảnh, nhưng hiện tại đối mặt với ánh mắt này hắn cảm thấy vô cùng chấn động.

- Đây là thứ gì?

Áp chế hoảng sợ, Lục Lâm Thiên lập tức vận chuyển nguyên lực, thân ảnh lùi tới bên cạnh cây đao màu vàng, đến thời điểm này Lục Lâm Thiên mới ý thức được đây là lần đầu tiên hắn không đánh mà chạy.

- Khó trách trên đường đi không gặp nguy hiểm khác, thì ra là vì gia hỏa khủng bố này ở đây, không nghĩ tới trong thiên địa lại xuất hiện tồn tại khủng bố này, ở thời điểm viễn cổ cũng khó gặp, thì ra là gia hỏa nhanh chân chiếm hồng hoang chi khí trước chính là đám quái vật này.

Cây đao màu vàng phóng thích kim quang, lập tức xuất hiện trên đầu vai Lục Lâm Thiên.

- Đao thúc, thứ này là cái gì, cũng là quái vật biến dị sao?

Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, có ai nghĩ tới trong không gian này có quái vật khủng bố như thế chứ?

- Vừa rồi chúng ta gặp đám quái vật biến dị so với gia hỏa này còn không tính là cái rắm gì, căn bản không cách nào so sánh với nhau.

Cây đao màu vàng lúc này hơi run lên, nói với Lục Lâm Thiên.

- Những quái vật kia thật không đơn giản, cũng chỉ có thời điểm viễn cổ mới tồn tại, ta không nghĩ ra vì sao đám gia hỏa kia vẫn tồn tại, có lẽ là vì hồng hoang chi khí ở nơi này mới thai nghén ra quái vật khủng bố như thế.

- Nói như vậy, những quái vật kia không phải là quái vật biến dị, là sinh linh thật thể, chẳng lẽ là linh vật trời sinh?

Lục Lâm Thiên hỏi cây đao màu vàng.

- Có thể nói đám quái vật kia là linh vật trời sinh, nhưng không phải linh vật trời sinh bình thường có thể so sánh, cấp độ của chúng còn kém linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm của ngươi một chút mà thôi.

Cây đao màu vàng nói.

- Mạnh như vậy?

Lục Lâm Thiên đã biết rõ gia hỏa trước mặt bất phàm, bây giờ nghe ra đã khϊếp sọ không nhỏ.

Lục Lâm Thiên biết rõ cấp độ của Thái Cổ U Minh Viêm, nó là vật sinh ra trong thế giới hỗn độn, hoàn toàn cùng cấp với đám viễn cổ đại năng.

Mà quái vật trước mặt hơi kém Thái Cổ U Minh Viêm một ít mà thôi, trình độ cường hãn có thể nghĩ, nhưng mà khí tức của nó mạnh hơn Thái Cổ U Minh Viêm quá nhiều.

- Đâu chỉ mạnh, miễn dịch linh hồn công kích và vật chất công kích, không gian công kích và thời gian công kích không có bao nhiêu tác dụng, ngươi nói nó có mạnh hay không?

Cây đao màu vàng trả lời Lục Lâm Thiên.

- Móa, đây không phải tiểu Long thứ hai sao?

Lục Lâm Thiên kinh hãi, miễn dịch linh hồn công kích, miễn dịch vật chất công kích, loại biếи ŧɦái này chính là tiểu Long thứ hai, gia hỏa này quá khó đối phó.

- Tiểu Long sau này có lẽ mới sánh bằng gia hỏa trước mặt, nhưng mà bây giờ còn chưa được, ít nhất thực lực hiện tại không được.

Cây đao màu vàng cực kỳ hiểu tiểu Long, thở dài nói:

- Những gia hỏa kia là hồng hoang thần thú, cùng nổi danh với thanh long, bạch hổ, huyền vũ, chu tước, trong đó có một ít còn mạnh hơn thanh long, bạch hổ, huyền vũ, chu tước đấy, là tồn tại khủng bố trong thiên địa, ngay cả viễn cổ đại năng cũng ít dám chọc chúng.

- Hồng hoang thần thú.

Lục Lâm Thiên thì thào, lúc này xem như mở rộng kiến thức, hít sâu một hơi, hắn cố gắng áp chế khϊếp sợ trong lòng, sau đó nói với cây đao màu vàng:

- Đao thúc, thực lực của nó thế nào?

- Từ khí tức mà nhìn, chắc đạt tới cửu nguyên Đại viên mãn đỉnh phong.

Cây đao màu vàng thì thào:

- Nhưng mà với thiên phú và năng lực của nó, tuy là cửu nguyên Đại viên mãn đỉnh phong, nhưng cho dù Đại sư tỷ của ngươi cũng không làm gì được nó, tối đa chỉ đánh bại mà thôi.

- Mả mẹ nó...

Lục Lâm Thiên thật vất vả áp chế khϊếp sợ trong lòng, mà cây đao màu vàng nói xong câu này, Lục Lâm Thiên khϊếp sợ, Đại sư tỷ là Thánh Hồng Cảnh cũng không thể làm gì hồng hoang thần thú, Lục Lâm Thiên khϊếp sợ có thể nghĩ.

Ùm...ụm bò....ò......

Nói rất dài dòng, Lục Lâm Thiên và cây đao màu vàng nói chuyện chỉ mấy hô hấp mà thôi, ánh mắt quái vật hồng hoang thần thú nhìnLục Lâm Thiên, nó như nhìn con kiến, ánh mắt vô cùng hiếu kỳ, lúc này rống một tiếng trầm thấp, nhưng vòi rồng phong bạo sinh ra.

Phong bạo khủng bố quét qua nơi này, lập tức bao phủ toàn thân Lục Lâm Thiên, lực lượng khủng bố đẩy Lục Lâm Thiên ra sau, thân thể chấn động.

Đạp đạp.

Liên tiếp bay ra sau trăm mét, Lục Lâm Thiên đạp mạnh vào hư không mới đứng vững, ánh mắt nhìn qua phiến sương mù trước mặt, ánh mắt kinh ngạc càng lớn, hắn bị một hơi của quái vật kia thổi bay trăm mét, thực lực cỡ này làm Lục Lâm Thiên khϊếp sợ.

- Ngươi cũng quá vô dụng.

Cây đao màu vàng sinh ra đao mang, kéo dài qua không gian đáp lên vai Lục Lâm Thiên.

Ánh mắt của hồng hoang thần thú vẫn nhìn Lục Lâm Thiên, dường như Lục Lâm Thiên có gì hấp dẫn nó.

- Đao thúc, đừng nói lời châm chọc, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?

Lục Lâm Thiên trừng mắt nhìn cây đao màu vàng, hồng hoang thần thú, cửu nguyên Đại viên mãn, miễn dịch linh hồn công kích, miễn dịch vật chất công kích, Đại sư tỷ cũng khó làm gì được nó, cho nên Lục Lâm Thiên hiện tại không sinh ra tâm tư chống cự.

Thực lực chênh lệch quá xa, căn bản không có cách nào chơi, muốn chống lại hồng hoang thần thú, Lục Lâm Thiên tự biết chỉ tìm tai vạ.