Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 440: Nhất trọng tầng năm (2)




Một nha hoàn không ngờ cũng có thực lực như vậy, không chút thua kém những đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông, quả thực tuyệt đối là chuyện khiến cho người ta kinh ngạc.  

Vân Khiếu Thiên lúc này cũng mỉm cười, dường như hắn không cảm thấy bất ngờ với chuyện này vậy.  

– Phong Dực Yêu Mãng, không nghĩ tới lại là loại yêu thú này, quả thực phải liều mạng rồi.  

Trên một đỉnh núi, Lục Lâm Thiên nhìn lên bầu trời, trên bầu trời lúc này có một đầu yêu mãng đang bay lượn trọng không trung. Đôi mắt của đầu yêu mãng này như hai cái bánh xe, trên thân thể to lớn có từng lớp lân phiến lóe ra hàn mang, đôi cánh lớn chừng trăm thước, đang không ngừng quạt.  

Phong Dực Yêu Mãng, yêu thú phong hệ. Nhìn đầu Phong Dực Yêu Mãng trước mắt này, Lục Lâm Thiên cảm nhận được nó đã tới tứ giai hậu kỳ, chỉ sợ đã tiếp cận đỉnh phong rồi cũng nên.  

– Sau khi đánh chết đầu Phong Dực Yêu Mãng này có lẽ có thể tiến vào nhất trọng tầng năm.  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, trong cửu trọng tầng bốn này dọc đường hắn gặp không ít khó khăn. Vừa rồi trong một pháp trận thiếu chút nữa thất bại, may thay có Phù Quang Lược Ảnh, trong Vũ Linh ảo cảnh này quả thực không dễ dàng vượt qua như trước đó.  

Lúc này Lục Lâm Thiên hầu như có thể kết luận, những người vượt qua cửu trọng tầng bốn tuyệt đối có đủ thực lực chống lại Vũ Tướng nhất trọng.  

Sưu.  

Phong Dực Yêu Mãng không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi, đôi cánh càng vỗ mạnh hơn đem theo một cỗ uy áp kinh khủng phát tán ra chung quanh, kình khí tán loạn bay tới trước người Lục Lâm Thiên khiến cho bụi bặm bốc lên.  

Sưu.  

Ngay trong sát na này, trên người Phong Dực Yêu Mãng xuất hiện một đạo phong nhận, đạo phong nhận này chừng mười thước, trực tiếp phá vỡ không trung bắn về phía Lục Lâm Thiên.  

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, chân khí dưới chân chợt lóe, thân thể nhanh chóng tránh khỏi đạo phong nhận này.  

Phanh.  

Đạo phong nhận của Phong Dực Yêu Mãng rơi vào ngọn núi nơi Lục Lâm Thiên đặt chân khiến cho mặt đất bị cày xới, đất đá bay tứng tung, bụi mù tràn ngập.  

– Không có thời gian chơi với ngươi nữa.  

Ngay lúc này vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thủ ấn biến đổi, đột nhiên trong tay xuất hiện quang mang bảy màu, một cỗ năng lượng kinh khủng khiến cho không gian chấn động.  

Trong khoảnh khắc, cỗ năng lượng này ngưng tụ thành hình, hóa thành một đầu phượng thể đỏ rực, hai cánh mang theo hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lúc này chấn động, lắc lư.  

– Chu Tước Quyết. Đi.  

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, chân khí cuồng bạo nhanh chóng tiến vào trong cơ thể đầu hỏa phương này. Đầu hỏa phượng trong nháy mắt biến thành vài chục thước, quanh thân tràn ngập hỏa diễm, khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh, không khí chấn động. Lúc này tu vi của Lục Lâm Thiên đã là Vũ Phách tứ trọng khi thi triển ra Chu Tước Quyết đã tới tình trạng vô cùng kinh khủng.  

Tê.  

Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, trong mắt đầu Phong Dực Yêu Mãng kia nhất thời cảm nhận được sự nguy hiểm. Hai cánh khổng lồ trên thân thể nhanh chóng quạt ra, trong miệng phun ra một đám phong nhận, cắt vỡ không gian mang theo lực lượng phô thiên cái địa đánh về phía Lục Lâm Thiên.  

Trong nháy mắt, hai cỗ năng lượng va chạm với nhau khiến cho quang mang bắn tứ tung, cuồng phong bao phủ hỏa diễm, bầu trời rung động.  

Trong khoảnh khắc, hư ảnh phượng hoàng biến mất, cuối cùng hóa thành một hỏa cầu khổng lồ, hỏa cầu xoay trong không khí lập tức bành trướng. Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên giữa không trung.  

Phanh….  

Hỏa diễm nổ tung, toàn bộ không gian vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, trên thân thể to lớn của đầu Phong Dực Yêu Mãng kia lúc này đã bị hỏa diễm bao trùm, đang không ngừng kêu lên thảm thiết. Lập tức thì trên không trung rơi xuống đập vào mặt đất, trên mặt đất nơi nó rơi xuống lập tức xuất hiện một cái hố sâu vô cùng to lớn.  

Thân thể Phong Dực Yêu Mãng co quắp một lát rồi sau đó tiêu tán trong thiên địa.  

Sưu…  

Hai cánh cửa đá nhanh chóng xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên. Trong đó có một cánh cửa đi tới tầng năng, nhất trọng chi cảnh.  

– Không thể tưởng tượng nổi Thúy Ngọc kia cũng đã tới nhất trọng tầng năm.  

Nhị hộ pháp chăm chú nhìn vào ngọc thạch lóe ra quang mang trong đại điện, lúc này ánh mắt không khỏi kinh hãi.  

– Lục Lâm Thiên cũng đã tới nhất trọng tầng năm.  

Đại hộ pháp kinh ngạc nói, tuyệt đối là chấn động. Lục Lâm Thiên mới đột phá Vũ Phách cách đây mới ba tháng mà thôi. Lúc này lại xông tới nhất trọng tầng năm, nói cách khác, hắn có thực lực tương đương với Vũ Tướng.  

Tu vi căn bản còn xa mới đạt được Vũ Tướng, thế nhưng thực lực lại đạt tới Vũ Tướng, quả thực vô cùng chấn động.  

– Hồng Lăng cũng đã tới nhất trọng tầng năm rồi sao? Lẽ nào gần đây thực lực của nha đầu này tăng lên sao?  

Dương trưởng lão lúc nãy cũng có chút kinh ngạc nói.  

Sưu.  

Cửa đá mở ra, một đệ tử uể oải đi ra khỏi thạch thất.  

– Bạch Đảo, thứ chín Long bảng, hắn cũng thất bại sao?  

Lúc này trong đại điện đã có thêm hơn ba chục đệ tử thất bại đang đứng đó, nhìn vào đệ tử vừa mới xuất hiện không khỏi có chút kinh ngạc.  

– Tông chủ, vừa vặn chỉ còn hai mươi đệ tử trong Vũ Linh ảo cảnh.  

Ngay khi người đệ tử này đi ra, Đại hộ pháp lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.  

– Bây giờ mới là ngày thứ chín đúng không?  

Vân Khiếu Thiên hỏi.  

– Bẩm Tông chủ, đúng là ngày thứ chín.  

Đại hộ pháp nói.  

– Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, ba người này đã tới tam trọng tầng năm. Triệu Kình Thiên, Đổng Phàn, Long Tam đã tới nhị trọng tầng năm. Lăng Phong, Đỗ Tử Thuần, Tằng Sở Hùng, Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng đều tới nhất trọng tầng năm. Đệ tử năm nay dường như mạnh hơn không ít những năm trước.  

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.  

– Xem ra lần này đại hội Tam tông Tứ môn, Vân Dương Tông cũng có chút nắm chắc rồi.  

Dương trưởng lão nói.  

– Được rồi, thông tri cho bọn chúng đi ra đi. Hai mươi đệ tử này, ba ngày sau tiến vào mật địa.  

Vân Khiếu Thiên chậm rãi đứng dậy, dẫn đầu đoàn người rời khỏi đại điện.  

– Liệu có nên vượt qua hay không.  

Lúc này trước mặt Lục Lâm Thiên có một đầu khôi lỗi cao chừng mười thước, đầu thạch khôi lỗi này đã đạt tới ngũ giai sơ kỳ, thực lực vô cùng cường hãn.  

Trên thân thể đầu thạch khôi lỗi này có từng mảng nham thạch vô cùng lớn, khí tức cường hãn, giống như cự nhân vậy.  

Đối mặt với đầu thạch khôi lỗi này, Lục Lâm Thiên vô cùng do dự, coi như thực sự động thủ Lục Lâm Thiên hắn cũng không có nắm chắc hoàn toàn. Đây chính là khôi lỗi ngũ gia thực lực cường hãn đến mức coi như là Vũ Tướng nhất trọng cũng khó có thể thắng nó. Nếu như hắn muốn thẳng thì chỉ còn nước liều mạng với nó.  

– Những đệ tử còn lại đạt đủ yêu cầu, kết thúc.  

Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang do dự trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm của Đại hộ pháp.  

– Ta đã tiến vào top hai mươi sao?  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, trong lòng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn lắm. Nhất trọng tầng năm hầu như là tương đương với tu vi Vũ Tướng, cho nên tiến vào top hai mươi tuyệt đối không thành vấn đề.