Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3908: Long tranh hổ đấu




Ngao ngao.

Nghịch Thiên Tà Long càng giãy dụa mạnh hơn, gào thét cũng thảm thiết hơn.

Ầm ầm.

Nghịch Thiên Tà Long vặn vẹo giữa không gian, sinh sinh đυ.ng nát vô số không gian, nhưng nó không cách nào hất thân thể Lục Lâm Thiên bay ra ngoài..

- Lục Lâm Thiên, cút xuống cho ta!

Nghịch Thiên Tà Long hét lớn, nó không cách nào thoát khỏi Lục Lâm Thiên, thân hình khổng lồ không ngừng đâm loạn vào quảng trường màu vàng.

Nhưng lúc này Lục Lâm Thiên vẫn không ngừng áp chế Nghịch Thiên Tà Long, thậm chí há to miệng cắn xé nhiều huyết nhục Tà Long, hắn đã hạ quyết tâm phải cắn nuốt sạch sẽ thân thể Nghịch Thiên Tà Long.

Ngao!

Nghịch Thiên Tà Long không ngừng gào thét, nộ khí trùng thiên, kêu thảm thiết như sấm, thân hình khổng lồ va chạm vào quảng trường thật mạnh hòng hất Lục Lâm Thiên xuống.

Bành bành.

Lục Lâm Thiên toàn thân đẫm máu, hắn vẫn không ngừng há miệng cắn xé huyết nhục.

Ngao ngao...

Rầm rầm rầm...

Khói đen lan tràn, thân thể Nghịch Thiên Tà Long vượt qua hư không, không ngừng vùng thoát Lục Lâm Thiên, nó không ngừng va chạm thật mạnh với quảng trường màu vàng.

PHỤT...

Lục Lâm Thiên phun máu tươi, trên lưng vết thương chồng chất, máu chảy xuống như mưa, chảy ướt lưng Nghịch Thiên Tà Long, nhưng hắn vẫn không ngừng cắn xé huyết nhục.

Xì xào...

- Lục Lâm Thiên thật độc ác, phòng ngự thật cường hãn!

- Lục Lâm Thiên quá biếи ŧɦái.

- Lục Lâm Thiên muốn cắn Tà Long thành mãnh vỡ.

- Tà Long cũng đủ bi kịch, đυ.ng phải kẻ điên như Lục Lâm Thiên.

Lúc này mọi người mới cảm nhận được sự dã man của hai con quái vật trên quảng trường, càng đồng tình với bi kịch của Tà Long.

Nhưng đám người không có chú ý tới, sắc mặt bản thể Hoài Linh Ngọc càng ngày càng khó coi, ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng.

- Lục Lâm Thiên, ngoan độc ah.

- Lực phòng ngự đủ biếи ŧɦái, quá mạnh mẽ!

Các trưởng thượng trên bệ đá không ngừng nghị luận và đánh giá trận đấu.

..................

Rống.

Hổ gầm trùng thiên, Lục Lâm Thiên toàn thân đẫm máu, máu chảy đầm đìa, nhưng hắn vẫn không ngừng cắn xé Nghịch Thiên Tà Long, trực tiếp thôn phệ biến thành năng lượng của bản thân.

Xùy.

Bỗng dưng thân thể Nghịch Thiên Tà Long đang giãy dụa đau đớn nhưng dừng lại giữa không trung, đôi mắt đỏ như đèn l*иg nhắm chặt.

- Xảy ra chuyện gì?

Biến hóa này làm cho tất cả mọi người nghi hoặc quan sát, chuyện này làm cho mọi người khó tránh khỏi ngạc nhiên.

- Chẳng lẽ...

Giờ phút này Lục Lâm Thiên cảm giác được biến hóa trên người Nghịch Thiên Tà Long, trong nháy mắt này khí tức chấn động trên người Nghịch Thiên Tà Long cực kỳ quỷ dị, giống như có biến hóa thật lớn, thân thể Nghịch Thiên Tà Long thân chấn động mãnh liệkt, khói đen bộc phát đáng sợ.

- Không, không, không...a.

Ở xa xa, đột nhiên gương mặt của Hoài Linh Ngọc vặn vẹo dữ tợn, đôi mắt mang theo sát ý với Lục Lâm Thiên biến thành hoảng sợ, nhưng cuối cùng lại biến thành không thể làm gì, vô lực phản kháng.

PHỤT.

Trong khoảng thời gian ngắn, Hoài Linh Ngọc há miệng phun máu tươi, ngũ quan vặn vẹo dữ tợn, sắc mặt tái nhợt như tro tàn, trong mắt ánh mang theo sợ hãi.

Xuy xuy...

Cùng một thời gian, hai mắt Nghịch Thiên Tà Long mở ra lần nữa, tà quang trong mắt bắn ra khϊếp người. Lập tức thân thể sinh ra khí tức âm tà đáng sợ, trong lúc mơ hồ âm thanh dâʍ ɭσạи vang vọng hư không.

- Con sâu cái kiến nhân loại bình thường kia muốn luyện hóa dung hợp bản Long, chỉ tiếc bản Long cố ý cho ngươi luyện hóa, ngươi cũng không cách nào dung hợp, còn không cách phát huy ra thực lực của bản Long, quả thực chính là phế vật.

Nghịch Thiên Tà Long gào thét, âm thanh tục tằng không giống như Hoài Linh Ngọc.

- Dường như linh vật trời sinh không có bị Hoài Linh Ngọc luyện hóa dung hợp, hiện tại bị Lục Lâm Thiên ảnh hưởng, thế cho nên phản công thành công, Hoài Linh Ngọc gặp bi kịch rồi.

Người xem trong hư không ngạc nhiên, rất nhiều trưởng thượng nhìn ra mánh khóe.

Lục Lâm Thiên ngưng trọng, đây chính là điều Lục Lâm Thiên muốn. Trong lúc kịch chiến, Lục Lâm Thiên đã phát hiện khí tức của Nghịch Thiên Tà Long hỗn loạn, sợ là Hoài Linh Ngọc căn bản không thể dung hợp Nghịch Thiên Tà Long.

Lục Lâm Thiên tự biết muốn đối phó Hoài Linh Ngọc cần phải đối phó từ Nghịch Thiên Tà Long. Nhưng mà Nghịch Thiên Tà Long không cách nào đối phó, Lục Lâm Thiên chỉ có biện pháp giúp Nghịch Thiên Tà Long phản công Hoài Linh Ngọc, dùng cách này ứng phó Hoài Linh Ngọc.

Mà giờ khắc này Nghịch Thiên Tà Long đã cắn ngược, Lục Lâm Thiên lại có phần bận tâm, không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu, sau khi cắn ngược, Nghịch Thiên Tà Long càng trở nên mạnh hơn, cũng không phảiHoài Linh Ngọc có thể so sánh.

- Nhân loại chuẩn Niết Bàn, thực lực thật sự không tệ, nhưng hiện tại ngươi chỉ có thể như vậy mà thôi, không có tư cách liều mạng với ta.

Nghịch Thiên Tà Long dùng đôi mắt tà ác nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.

- Ta cảm giác linh hồn phân thân của Hoài Linh Ngọc chưa hoàn toàn dung hợp ngươi, ta giúp ngươi phản công, xem như có ân với ngươi, chỉ cần ngươi diệt Hoài Linh Ngọc, ta sẽ đi xuống, như thế nào?

Lục Lâm Thiên nói với Nghịch Thiên Tà Long.

Nhìn Nghịch Thiên Tà Long, Lục Lâm Thiên cảm giác được Nghịch Thiên Tà Long tuy đã phản công thành công, nhưng trên người vẫn còn khí tức của Hoài Linh Ngọc. Lục Lâm Thiên động tâm gϊếŧ Hoài Linh Ngọc, tự nhiên không muốn cho Hoài Linh Ngọc chút cơ hội nào nữa.

- Buồn cười, nhân loại ngươi giúp ta phản công sao, ngươi cho rằng phế vật kia có thể chính thức luyện hóa ta sao, ha ha ha.

Nghịch Thiên Tà Long cười lớn, không đặt Hoài Linh Ngọc vào mắt.

Nghịch Thiên Tà Long đèn xem thường Hoài Linh Ngọc, lại âm trầm nói với Lục Lâm Thiên:

- Cho dù ta cố ý cho phế vật kia luyện hóa, hắn cũng khó có thể làm được, ta vốn bị thương nặng, ai biết gặp gỡ các ngươi tham gia Vạn Thế đối quyết tiến vào, cho nên muốn thôn phệ tăng cường thực lực thôi.

Hơi dừng lại, Nghịch Thiên Tà Long lạnh nhạt nói:

- Nhưng ta nghĩ tới đối đầu lợi hại kia sẽ không bỏ qua cho ta, cho nên ta mới cải biến chú ý, cố ý cho tiểu tử này dung hợp ta, nói không chừng có thể tránh được thủ đoạn của kẻ thù, đồng thời còn có thể mượn cơ hội khôi phục, thực lực, phế vật này còn tưởng rằng ta muốn phản công, thật tình không biết ta muốn phản công thì hắn không có tư cách sống tới bây giờ.

Lúc này Nghịch Thiên Tà Long cười lạnh, nó há miệng bao phủ thân thể Hoài Linh Ngọc.

- Không...

Giờ phút này ánh mắt Hoài Linh Ngọc hoàn toàn sợ hãi, toàn thân run rẩy, hắn nhanh chóng bị Nghịch Thiên Tà Long nuốt vào trong miệng.

- Không ah...

Hoài Viễn Khôi đang xem hình chiếu, từ thiên đường rơi xuống địa ngục, khi nhìn thấy Tà Long há miệng cắn nuốt Hoài Linh Ngọc thì hắn vô lực phản kháng.

Hoài Viễn Khôi vốn cười lạnh biến thành tuyệt vọng, vừa cao hứng trong nháy mắt biến thành bi kịch, ánh mắt như tro tàn.

- Ai...

Đám người Hoàng Thiên Tứ, Tử Huyền, Tiết Hưng Quốc nhìn Hoài Viễn Khôi, thở dài tiếc hận.

Trong ánh mắt sợ hãi của nhiều người, thân thể Hoài Linh Ngọc bị Nghịch Thiên Tà Long trực tiếp nuốt vào trong miệng, hoàn toàn không đủ nhét kẻ răng.