Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3898: Bị đánh chết sao?




Hỏa cầu này bộc phát khí tức hủy diệt tất cả, khí tức hủy diệt này không ai dám dùng linh hồn dò xét.

Tịnh Vô Ngân và Nhâm Tiêu Diêu chấn động, nhìn cảnh tượng trên không trung, bọn họ cũng tự nhận nếu đổi mình thành Lục Lâm Thiên sẽ không chịu nổi, sợ rằng cuối cùng Hoài Linh Ngọc sẽ đạt được danh hiệu Chiến Thần, ánh mắt cảm thán, mà hiện tại xem ra, sợ rằng Lục Lâm Thiên lúc này không có khả năng chống lại Hoài Linh Ngọc, ánh mắt cũng sinh ra chấn động không nhỏ.

- Đồ đần, tội gì ngạnh kháng, không nên ném mạng nhỏ của mình như vậy chứ.

Huyền Tuyết Ngưng ôm Nguyên Cổ Linh Tinh Thú vào ngực, lúc này ánh mắt nhìn vào hư không xa xa.

- Lục Lâm Thiên lúc này thất bại rồi, có khả năng bị đánh chết!

- Hoàng Lạc Nhan có hận ý không nhỏ với Lục Lâm Thiên, một khi có cơ hội, chắc chắn sẽ không buông tha Lục Lâm Thiên.

Trong hư không, rất nhiều người đổ mồ hôi lạnh thay Lục Lâm Thiên.

- Tốt nhất bị đánh chết."

Thanh niên của Nguyệt Hoàng thé giới bị Lục Lâm Thiên đánh bại lúc này đầy hận ý nói một câu.

- Tiểu tử, đừng gượng chống!

Tam Kỳ lão nhân thì thào, giờ phút này ánh mắt của hắn rất ngưng trọng.

- Lục Lâm Thiên, chịu đựng đi.

Trên quảng trường thành Vô Sắc, rất nhiều người run rẩy, yên lặng cầu nguyện...

Xoẹt.

Sinh tử nghiệp hỏa đốt cháy không gian, thật lâu sau đó hỏa diễm thu liễm, Lục Lâm Thiên bị nhốt trong đó đã sớm không còn động tĩnh.

Thật lâu về sau, Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa bằng bản thể Hoàng Lạc Nhan, dung nham hỏa diễm thả lỏng, bản thể của Hoàng Lạc Nhan hiển hiện ra, Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa vẫn còn tỏa ra khí nóng ngập trời.

- Chỉ còn lại có Hoàng Lạc Nhan, Lục Lâm Thiên bị gϊếŧ.

- Lục Lâm Thiên biến mất, Hoàng Lạc Nhan thật đánh chết Lục Lâm Thiên sao?

Từng ánh mắt nhìn lên không trung, chỉ thấy bản thể của Hoàng Lạc Nhan còn tồn tại, không còn thân ảnh Lục Lâm Thiên đâu nữa.

Tất cả mọi người âm thầm cảm thán, Lục Lâm Thiên là người có thiên phú khủng bố, cuối cùng bị đánh chết trong tay Hoàng Lạc Nhan.

- Sẽ không, đội trưởng không sẽ thua.

Hoàng Sa, Tử Viêm Tôn Tiểu Nhã, Long Bàn Hổ Cứ chấn động, mắt thấy dấu vết quen thuộc biến mất, hai đấm nắm chặt, ánh mắt run run và ẩm ướt.

- Lục Lâm Thiên không thấy, vẫn lạc rồi.

Trên quảng trường thành Vô Sắc, rất nhiều người không thấy thân ảnh Lục Lâm Thiên đâu nữa, vào lúc này rất nhiều người khóc lóc, tinh thần bị đè nén rất đáng sợ.

- Chết tốt, rốt cục chết rồi, chết rồi.

Trên lầu các chỉ có Hoài Viễn Khôi âm thầm cười lạnh.

- Chẳng lẽ thật chết rồi sao?

Trên quảng trường, Mạc Kình Thiên ngưng trọng, vừa rồi hắn còn tin tưởng Lục Lâm Thiên không chết, nhưng thực lực của Hoàng Lạc Nhan quá cường hãn.

- Sư phụ tuyệt đối sẽ không có việc gì.

Ánh mắt Thái A nhìn chằm chằm vào hư không, hắn tin tưởng vững chắc sư phụ không chết trng tay Hoàng Lạc Nhan.

- Khí tức Lục Lâm Thiên không còn, đã chết rồi!

Một đám trưởng thượng vào lúc này rung động, với thực lực của bọn họ phát hiện không còn khí tức của Lục Lâm Thiên đâu cả.