Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3817: Tình huống Thái A




Lục Lâm Thiên cầm Huyết Lục, phảng phất như trở thành một bộ phận của thân thể hắn, tương liên cùng huyết mạch, làm cho hắn rõ ràng cảm giác được Huyết Lục đã cường hãn tới tình trạng nào, chỉ sợ còn sắc bén hơn Long Hồn kiếm giáp.  

- Lực lượng Đại Đạo cảnh trung giai!  

Lục Lâm Thiên siết nhẹ nắm tay, không gian xung quanh chao đảo, đây là cảm giác lực lượng.  

- Ngươi không sao chứ?  

Khi Lục Lâm Thiên hạ xuống, Tiếc Mặc Kỳ phục hồi lại tinh thần, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Lâm Thiên.  

- Ta không sao.  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, quay đầu nhìn lại nhóm người Hoàng Sa, ai cũng có không ít thương thế, Kim Viên cùng Tử Viêm càng nặng, nhưng cũng chưa tới nỗi quá mức nghiêm trọng.  

- Lại để cho hắn chạy!  

Lục Lâm Thiên nhíu mày nhìn quanh, Hoài Linh Ngọc đã trốn mất không còn bóng dáng.  

Vào đêm, hoàng hôn trôi qua, màn đêm rơi xuống, cả thiên địa tối đen.  

Trong núi non liên miên, nhất thời biến thành lạnh lẽo, như trở về thời đại nguyên thủy, trăng sáng lên cao, mây đen thoáng qua, ánh trăng lúc sáng lúc tối.  

Bên trong một sơn động cấm chế bí mật, chỉ có đại hồn anh khoanh chân ngồi, trước người là Thiên Trụ giới lo lửng.  

Trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, vài thân ảnh khuôn mặt ngưng trọng, chính là Hoàng Sa, Tử Viêm, Quỷ Oa, Bạch Lang bọn họ, với thực lực tu vi của họ cũng chỉ đi vào được tầng thứ hai, chẳng qua khi họ đi vào vô cùng kinh ngạc, bảo vật thời gian, bút tích bậc này người bình thường không dám mơ tưởng.  

Lục Lâm Thiên nhìn Thái A cùng Tiếc Mặc Kỳ đang khoanh chân ngồi, sắc mặt ngưng trọng.  

Đại phục nguyên áo nghĩa quanh thân Tiết Mặc Kỳ phóng thích, lục mang chói mắt, đôi tay đặt lên lưng Thái A, họ đã ở lại trong Thiên Trụ giới nửa tháng thời gian, sắc mặt Tiết Mặc Kỳ ngày càng tái nhợt, thậm chí lục mang cũng ngày càng mờ nhạt.  

Sau một lát hào quang từ từ thu liễm, sắc mặt Tiết Mặc Kỳ trắng bệch, chậm rãi đứng dậy, đột nhiên phun ra máu tươi.  

- Phốc!  

Nhờ vậy sắc mặt nàng dịu đi không ít.  

- Thế nào rồi?  

Lục Lâm Thiên đưa vài viên đan dược chữa thương cho nàng, vội vàng hỏi.  

Tiết Mặc Kỳ cầm một viên đan dược nuốt vào, đem mấy viên còn lại bỏ vào giới chỉ, nói:  

- Ta đã dùng hết toàn lực, Thái A cũng mạng lớn, thân thể mạnh mẽ hơn nhiều so với người thường như chúng ta, thể chất cực kỳ cường hãn biếи ŧɦái, một kích toàn lực của Hoài Linh Ngọc cũng không có kết quả như hắn muốn, ta đã trị liệu hầu hết, nhưng ta không có cách nào tiến vào linh hồn không gian của Thái A, cho nên khi nào Thái A thức tỉnh thì ta không biết.  

Lục Lâm Thiên biết Tiết Mặc Kỳ đã dùng toàn lực, nói:  

- Đa tạ, ta thiếu ngươi một phần nhân tình.  

Lục Lâm Thiên đã sớm tự mình kiểm tra tình huống của Thái A, Thái A có một nửa là Bất Diệt Huyền Thể, lực phòng ngự cường hãn hơn tu vi đồng cấp.  

Nhưng linh hồn Thái A đã bị ảnh hưởng thật lớn, một kích toàn lực của Hoài Linh Ngọc thế nào có thể nghĩ.  

Trong linh hồn không gian của Thái A ngay cả Lục Lâm Thiên cũng không thể tiến vào, bởi vì có tà khí đến từ Tà Ảnh Hồn Dương kiếm, ngoại lực tiến vào sẽ bị công kích, mạnh mẽ xâm nhập chỉ sợ bất lợi với Thái A.  

- Ngươi khách khí rồi!  

Tiết Mặc Kỳ nói, dung nhan trắng bệch nhưng vẫn động lòng người.  

- Ngươi tiêu hao hầu như cạn kiệt rồi, nhanh điều tức trước đi.  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Vậy bây giờ Thái A có ổn chưa?  

Kim Viên lo lắng hỏi.  

- Hi vọng Thái A không có việc gì, nếu không toàn bộ Kỳ Phong thương hành ta tuyệt không buông tha!  

Lục Lâm Thiên dứt lời, hàn ý bắn ra, nếu Thái A xảy ra sự cố, hắn làm sao công đạo với Dạ tỷ.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên cảm thấy hối hận, mình luôn hoài nghi động cơ của Hoài Linh Ngọc, nhưng không sớm giải quyết, bằng không sẽ không xảy ra tình huống này.  

- Hoài Linh Ngọc thật sự quá vô sỉ, chờ sau khi ta rời khỏi đây, Hoàng gia không bỏ qua cho hắn!  

Hoàng Sa trầm giọng nói.  

- Tử Diễm Huyền Xà bộ tộc cũng tuyệt không buông tha hắn!  

Sắc mặt Tử Viêm tái nhợt nói.  

- Việc này chờ sau khi ra ngoài rồi nói sau, hiện tại quan trọng nhất là Thái A có thể khôi phục!  

Tiết Mặc Kỳ lên tiếng.  

Lục Lâm Thiên thoáng do dự, nói:  

- Mọi người điều tức chữa thương đi, sau đó hãy quyết định chuyện về sau.  

Dứt lời, tay áo phất qua, cùng Thái A biến mất trong tầng thứ hai…  

Sau một lát, bên trong tầng thứ bảy, Tam Kỳ lão nhân thu hồi thủ ấn, thì thào nói:  

- Kỳ quái, thật sự kỳ quái!  

- Kỳ lão, Thái A thế nào?  

Lục Lâm Thiên vội vàng hỏi.  

Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân mê hoặc nói:  

- Có chút kỳ quái, linh hồn dao động của Thái A không bình thường, tuy rằng trong linh hồn không gian có áo nghĩa linh khí bảo hộ, nhưng chân khí có chút không đúng, chỉ sợ bị linh hồn công kích hoảng sợ mà gây ra, mà áo nghĩa linh khí lại không phải loại phòng ngự, linh hồn bị thương không nhẹ, nhưng theo tình huống bây giờ mà xem có lẽ chỉ có hai kết quả.  

Lục Lâm Thiên khẩn trương:  

- Kỳ lão, là hai kết quả nào?  

- Thứ nhất, linh hồn bị trọng thương, cuối cùng chậm rãi hỏng mất, sau đó biến mất.  

Tam Kỳ lão nhân ngẩng đầu nói:  

- Một loại kết quả khác, còn là một cơ hội. Niết Bàn trọng sinh, vừa đặt chân Niết Bàn cảnh, nhưng phải xem hắn có thể chịu được hay không, ngoại trừ vận khí còn phải xem ý chí của hắn có thể chống đỡ tới cuối cùng hay không.  

- Đặt chân Niết Bàn cảnh!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên dao động, nói:  

- Thái A nhất định có thể chống đỡ tới cuối cùng, năm xưa còn qua được, hiện tại cũng không thành vấn đề.  

- Ngươi cảm giác thế nào?  

Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân kỳ quái nhìn Lục Lâm Thiên, lần này Lục Lâm Thiên đột phá làm hắn vô cùng khϊếp sợ.  

- Cũng không tệ lắm, thực lực mạnh không ít.  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Lĩnh ngộ áo nghĩa thứ năm, tiểu tử ngươi càng ngày càng làm cho ta ngạc nhiên hơn.  

Tam Kỳ lão nhân than nhẹ một tiếng, trước kia hắn vẫn cho rằng thiên phú của mình không tệ, nhưng gặp được tiểu tử này, hắn có cảm giác bản thân không đáng giá nhắc tới.  

- Áo nghĩa thứ năm!  

Lục Lâm Thiên chỉ biết có thời gian, không gian, linh hồn, vật chất áo nghĩa mà thôi, Tam Kỳ lão nhân nói là áo nghĩa thứ năm, có lẽ là âm dương áo nghĩa.  

- Kỳ đặc áo nghĩa có điều bất đồng với áo nghĩa bình thường, tu luyện giả lĩnh ngộ được rất ít, uy lực dưới tình huống bình thường đều mạnh hơn, cũng có không ít diệu dụng, lần này ngươi lĩnh ngộ kỳ đặc áo nghĩa khiến động tĩnh không ít, chỉ sợ người Thượng Thanh đại thế giới cũng cảm giác được động tĩnh.  

Tam Kỳ lão nhân nói:  

- Điều này đối với ngươi mà nói có lẽ cũng là chuyện tốt.  

- Chuyện tốt gì?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

Tam Kỳ lão nhân nói:  

- Ngươi lĩnh ngộ kỳ đặc áo nghĩa thứ năm, thiên phú như vậy nhất định sẽ được cao tầng hai đại liên minh chú ý, sau này càng nhận được nhiều tài nguyên, tự nhiên là chuyện tốt.  

- Ta cũng không có hứng thú đối với Chiến Thiên liên minh.  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Ta hiểu được, bởi vì Thù Tạ lệnh, ngươi không có hảo cảm với Chiến Thiên liên minh, chỉ sợ sau này những lão gia hỏa kia biết vì việc đó làm họ tổn thất cao thủ trẻ tuổi, nhất định nghẹn tức mà chết!