Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3776: Kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hướng Hầu Minh 1




Phía đối diện, khuôn mặt Hoài Linh Hổ lúc này đỏ bừng, cái giá này đã khiến cho hắn đâm lao phải theo lao.  

- Hừ, hai vạn năm ngàn ức. Có bản lĩnh cứ thêm, ta sẽ chơi đùa chết ngươi.  

Hoài Linh Hổ trực tiếp đứng dậy, hăng hăng nhìn Lục Lâm Thiên phía xa rồi nói.  

- Hai vạn năm ngàn một trăm ức. Như vậy đi, mặc kệ ngươi ra giá bao nhiêu ta đều ra giá lớn hơn ngươi một trăm ức.  

Lục Lâm Thiên thản nhiên nói, thanh âm quanh quẩn trong phòng đấu giá.  

- Đây chính là khiêu chiến trần trụi với Kỳ Phong thương hội a.  

- Tiểu tử kia rốt cuộc có địa vị gì?  

- Hình như là ở cùng Hoàng Sa, chẳng lẽ là người Hoàng gia? Hay là có quan hệ với Hoàng gia?  

Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy, không ít người thích xem náo nhiệt lập tức có chút hứng thú. Ý tứ trong lời nói của Lục Lâm Thiên rõ ràng là khiêu chiến với Kỳ Phong thương hội, căn bản không đặt Kỳ Phong thương hội vào trong mắt.  

- Tiểu tử, ngươi cố ý đối đầu với Kỳ Phong thương hội ta hay sao?  

Phía đối diện, Hoài Linh Hổ rốt cuộc không nhịn được mà lớn tiếng nói với Lục Lâm Thiên ở phía xa.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đảo, nhìn Hoài Linh Hổ, nói:  

- Đây là đấu giá hội, nếu như Kỳ Phong thương hội không theo nổi thì có thể rời khỏi. Chẳng lẽ như vậy cũng là đối đầu với Kỳ Phong thương hội sao? Không mua nổi thì lui ra đi, không có ai sẽ cảm thấy ngươi mất mặt đâu, đừng lo. Cái giá này cũng không phải người bình thường có thể chịu được.  

- Thiếu gia, giá cả đã rất cao, giá tiền này vượt quá dự toán. Cũng không có lợi, chúng ta rút lui thôi.  

Sau lưng Hoài Linh Hổ, một lão giả thấp giọng nói.  

- Hừ, muốn chơi cùng ta sao? Ta chơi đùa chết hắn, cho dù ta không chiếm được ta cũng phải khiến cho hắn chảy máu nhiều.  

Hoài Linh Hổ trầm thấp nói, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên, lạnh nhạt nói:  

- Tiểu tử, ngươi tính là cái thứ gì chứ. Cũng dám so với ta, có phải ta ra giá bao nhiêu ngươi sẽ ra giá nhiều hơn một trăm ức đúng không?  

- Có bản lĩnh thì cứ ra giá đi, chỉ sợ ngươi không mở miệng nổi mà thôi.  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, ánh mắt dưới hai hàng lông mày trong lúc mơ hồ âm trầm hơn một chút.  

Tinh thạch thế giới Lục Lâm Thiên cũng không quá để ý, thế nhưng cũng chỉ có một lần mà thôi.  

- Tốt, tiểu tử, năm vạn ức, có gan thì ngươi ra giá tiếp đi?  

Hoài Linh Hổ cười lạnh nhìn Lục Lâm Thiên, âm thầm nghĩ, hôm nay nhất định bổn đại gia phải âm tiểu tử này một lần, cho tiểu tử này tàn phế. Đây chính là Vô Sắc tiểu thế giới, về phần cuối cùng áo nghĩa linh hồn bổn nguyên này rơi vào trong tay ai còn không nhất định.  

- Năm vạn ức..  

Đám người chung quanh lập tức xôn xao, giá tiền này quá lớn, ánh mắt tất cả mọi người chăm chú nhìn về phía Lục Lâm Thiên, cái giá năm vạn ức này không biết người thanh niên áo xanh kia có thể ra giá nữa hay không. Thậm chí trong đám người có không ít khí tức mịt mờ dao động, tập trung vào người Lục Lâm Thiên.  

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, ngẩng đầu nói với Hoài Linh Hổ:  

- Kỳ Phong thương hội quả nhiên giàu có, vô danh tiểu tốt như ta cam bái hạ phong a. Năm vạn ức, áo nghĩa linh hồn bổn nguyên này là của các hạ. Ngàn vàng khó mua được thứ tốt, bội phục, bội phục.  

- Tiểu tử ngươi không lên giá sao?  

Hoài Linh Hổ nghe vậy lập tức biến sắc.  

= Ta cũng không nói ta nhất định sẽ ra giá a. Huống chi ta đã cam bái hạ phong rồi.  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng.  

- Năm vạn ức lần một, năm vạn ức lần hai, năm vạn ức lần ba, thành giao.  

Dưới đài đấu giá, An Thi Đình nhanh chóng gõ ba búa thành giao, khuôn mặt nở nụ cười vũ mị, lập tức nói:  

- Chúc mừng Hoài thiếu gian hận được áo nghĩa linh hồn bổn nguyên, đến lúc đó Thải Vân thương hội ta sẽ đích thân đem áo nghĩa linh hồn bổn nguyên tới Kỳ Phong thương hội.  

- Năm vạn ức. Tiểu tử Hoài Linh Hổ này lại bị âm, lần này là âm lớn a.  

- Năm vạn ức, sợ rằng cũng đủ để cho phụ thân hắn phun ra máu.  

- Tiểu tử kia có địa vị gì? Sợ rằng cũng sắp thảm rồi. Dám chơi Kỳ Phong thương hội, Kỳ Phong thương hội nhất định sẽ không buông tha cho hắn.  

- Thiếu gia, năm vạn ức, chúng ta bị tiểu tử kia chơi xỏ rồi.  

Sau lưng Hoài Linh Hổ, sắc mặt lão giả này vô cùng khó coi, năm vạn ức, hắn hiểu rõ số tiền này lớn ra sao.  

- Linh Hổ lão đại, bọn họ đã đi rồi.  

Thanh niên mặc cẩm bào ban đầu ra tay với Tôn Oánh Oánh nhìn thấy đám người Lục Lâm Thiên đang rời đi lập tức nhắc nhở Hoài Linh Hổ.  

- Dám chơi ta, ta sẽ không bỏ qua cho tiểu tử này.  

Nhìn đạo thân ảnh màu xanh trước mắt đang rời đi, sắc mặt Hoài Linh Hổ âm trầm tới tận cùng, trầm giọng nói:  

- Buổi tối hôm nay nhất định phải làm thịt tiểu tử kia.  

- Thiếu gia, tiểu tử kia ở cùng Hoàng Sa một chỗ, sợ rằng khó đối phó.  

Một lão giả cau mày nói.  

- Trước tiên điều tra tiểu tử kia có lai lịch gì. Một khi có cơ hội...  

Hoài Linh Hổ là thu thể cắt cổ, sát ý trong mắt bắn ra.  

- Thếu gia, ta hiểu rồi, nhất định phải làm như vậy.  

Lão giả kia gật đầu, phất tay mang theo hai đại hán sau lưng theo đuôi đám người Lục Lâm Thiên.  

- Lục huynh đệ, ngươi quyết định không ở cùng với chúng ta một chỗ sao?  

Ngoài đấu giá hội, Hoàng Sa hỏi Lục Lâm Thiên, ánh mắt như muốn nói gì đó rồi lại thôi.  

- Hoàng thiếu gia cứ về trước đi, ta sẽ không quấy rầy Hoàng thiếu gia nữa. Nếu như có cơ hội ta nhất định sẽ tới Hoàng gia quấy rầy một phen.  

Lục Lâm Thiên nói xong lập tức nói với Tôn Oánh Oánh:  

- Ngươi ở cùng với tỷ tỷ ngươi một chỗ hay là ở cùng với chúng ta?  

- Ta.... Tiểu Nhã tỷ, muội đi cùng Lục đại ca, ngày mai còn phải đi tới Trấn Thế Tháp, phụ thân muội bảo muội phải đi cùng Lục đại ca, cho nên muội sẽ không ở cùng với tỷ một chỗ. Ngày mai gặp lại.  

Tôn Oánh Oánh nói với Tôn Tiểu Nhã xong, thân ảnh xinh đẹp lập tức đi tới bên người Lục Lâm Thiên, nói:  

- Lục đại ca, muội đi cùng huynh.  

- Oánh Oánh...  

Sắc mặt Tôn Tiểu Nhã khẽ biến đổi.  

- Tiểu Nhã cô nương yên tâm đi, Oánh Oánh đi cùng ta, sự an toàn của nàng ta có thể cam đoan. Chỉ có một chút phiền phức nhỏ không cần phải quá lo lắng. Chúng ta đi trước một bước, hẹn ngày mai gặp lại.  

Lục Lâm Thiên nói xong lập tức cùng với đám người Kim Viên, Thái A quay người rời đi.  

- Nhã tỷ yên tâm đi, muội biết tỷ lo lắng cái gì. Thế nhưng muội ở cùng với Lục đại ca nhất định sẽ không có việc gì.  

Tôn Oánh Oánh nháy mắt với Tôn Tiểu Nhã mấy cái, thân ảnh xinh đẹp lập tức quay người, giống như hồ điệp đuổi theo đám người Lục Lâm Thiên.  

- Nha đầu này...  

Tôn Tiểu Nhã hơi nhíu mày nói.  

- Lộ hộ pháp, làm phiền hộ pháp đi theo bọn họ một đoạn. Dùng tính cách của Hoài Linh hổ, hắn sẽ không cho qua chuyện này dễ dàng như vậy đâu.  

Hoàng Sa cúi đầu nói với một đại hán bên người.  

- Được, ta đã biết nên làm thế nào.