Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3651: Phát hiện Hắc Thủy ngục giam




- Thông thiên cảnh cao giai, thanh thế như vậy cũng làm người hoảng sợ đi, đại đạo cảnh chỉ sợ cũng không có thanh thế như vậy, ở trong Thị Hoang thế giới mà cũng có thể đột phá, còn biếи ŧɦái như thế, tiểu tử này thật là quái thai a!  

Tam Kỳ lão nhân run rẩy lên.  

Rung động nhìn giữa không trung, Tam Kỳ lão nhân lập tức thì thào nói:  

- Hẳn không bao lâu nữa, tới lúc đó chỉ sợ dù là Thượng Thanh đại thiên thế giới cũng phải khϊếp sợ, những lão gia hỏa kia cứ chờ mà xem đi.  

Hống!  

Hư ảnh cự hổ khổng lồ trên không trung lập tức tiêu tán, năng lượng bàng bạc quay về trong cơ thể Lục Lâm Thiên, hết thảy đều bình tĩnh trở lại, Lục Lâm Thiên mở mắt, trong mắt lóe tinh mang càng thêm thâm thúy.  

Hô!  

Lục Lâm Thiên thở ra một hơi trọc khí, cảm giác lực lượng mang tới, không khỏi thì thào:  

- Đây là lực lượng thông thiên cảnh cao giai sao!  

Hai tay run lên, cảm giác nguyên lực cùng linh hồn lực lượng trong thân thể, Lục Lâm Thiên có một loại cảm giác, cho dù gặp Hỏa Hổ, mình cũng có thể dễ dàng đánh chết, mà không chỉ đánh bại, lực lượng như vậy thật sự làm người ta mê muội.  

- Thông thiên cảnh cao giai cùng trung giai hoàn toàn là hai cấp độ a!  

Lục Lâm Thiên hiện lên ý cười.  

- Tiểu tử, ngươi đột phá cũng quá nhanh đi!  

Tam Kỳ lão nhân phục hồi lại tinh thần, trừng mắt nói, ánh mắt như muốn xem thấu hết bí mật trên người Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên hăng hắc cười nói:  

- Ta cũng không biết vì sao, đột nhiên lại đột phá, hoàn toàn là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi.  

Tam Kỳ lão nhân hung hăng trợn mắt nhìn hắn, nói:  

- Đột phá thì đột phá, còn giả bộ điệu thấp làm gì, ngoài ý muốn thì có thể đột phá, còn cho người khác sống hay không!  

- Việc này…  

Lục Lâm Thiên ngượng ngùng cười, lập tức nhớ ra gì đó, nói:  

- Kỳ lão, ta đã sử dụng trữ vật giới chỉ mà ngươi đưa cho ta.  

- Ta đưa cho ngươi, là dùng Xích Linh liệt hỏa ngưng tụ thành chút thủ đoạn nhỏ, ở trong Thị Hoang thế giới đủ đánh chết bất luận kẻ nào.  

Tam Kỳ lão nhân nói.  

- Nhưng đối phương chỉ bị thương nặng mà thôi, vẫn chưa chết!  

Lục Lâm Thiên nói.  

Tam Kỳ lão nhân kinh ngạc, lập tức lắc đầu nói:  

- Điều đó không có khả năng, Xích Linh liệt hỏa là linh vật trời sinh, cho nên ở trong Thị Hoang thế giới không bị uy áp quá lớn, mà những người khác đều bị áp chế, cho dù niết bàn cảnh đi vào nơi này cũng bị đánh chết, trừ phi…  

Tam Kỳ lão nhân như nhớ ra điều gì đó, liền hỏi:  

- Người kia có phải trình tự đại đạo cảnh?  

Lục Lâm Thiên gật gật đầu, Điêu Thiện Hàn đúng là trình tự đại đạo cảnh.  

- Vậy thì chỉ có một khả năng, đối phương là người Hỗn Độn thế giới, chỉ có người của Hỗn Độn thế giới tu vi đại đạo cảnh mới không bị áp chế!  

Tam Kỳ lão nhân nói xong, lập tức lắc đầu:  

- Nhưng cũng không khả năng này, người Hỗn Độn thế giới tuyệt đối sẽ không đi vào Thị Hoang thế giới, không ai ngu ngốc như vậy, trừ phi nơi này có thứ gì đáng giá cho họ liều mạng đi vào.  

Nghe vậy, Lục Lâm Thiên thoáng do dự, hỏi:  

- Kỳ lão, ngươi có biết Hắc Thủy ngục giam không?  

- Hắc Thủy ngục giam, trước kia là ngục giam trong Thị Hoang thế giới đi, sớm vứt bỏ nhiều năm, từ sau khi Thị Hoang thế giới bị hủy, Hắc Thủy ngục giam đã biến mất, ngươi hỏi việc này làm gì?  

Tam Kỳ lão nhân hỏi.  

- Kỳ lão, vậy ngươi có biết tại sao Thị Hoang thế giới lại bị hủy, mà biến thành như bây giờ là vì nguyên nhân nào không?  

Lục Lâm Thiên tò mò hỏi.  

- Việc này ta cũng không rõ, Thị Hoang thế giới bị hủy thời gian quá dài, so với ta còn lâu hơn nhiều.  

Tam Kỳ lão nhân lắc đầu nói.  

Hàn huyên một lát, Lục Lâm Thiên rời khỏi Thiên Trụ giới, tính thời gian cũng đã tới ngày ước hẹn quyết đấu.  

- Kình Thiên huynh đệ, ngươi nghiên cứu thế nào?  

Lục Lâm Thiên đi ra, mang theo Mạc Kình Thiên.  

- Cũng đã xong, ngươi xem đi!  

Ánh mắt Mạc Kình Thiên nghiêm túc, một cỗ năng lượng hiện lên trong tay, năng lượng hình thành quang quyển, bên trong là một đoàn năng lượng thể thu nhỏ bị bao vây ở giữa.  

- Đây là cái gì?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

- Đây là lần trước ta tìm được trong một mật địa, có một tia linh trí yếu ớt, cực kỳ cuồng bạo, loại năng lượng thể này trải qua thời gian đăng đẵng mới có thể hình thành, mà ta tìm thật lâu mới tìm được mật địa kia, còn phá không ít tàn trận, cuối cùng mới phát hiện được thứ này.  

Dứt lời, Mạc Kình Thiên lấy ra thêm một vật, đó là một bản đồ phong cách cổ xưa, bên trên có không ít dấu vết:  

- Trên bản đồ này có cấm chế, trong khoảng thời gian này ta đang bài trừ cấm chế, sau khi cởi bỏ ta cẩn thận nghiên cứu qua, đây là bản đồ bên trong Hắc Thủy ngục giam!  

- Bản đồ Hắc Thủy ngục giam, ngươi tìm được Hắc Thủy ngục giam sao?  

Lục Lâm Thiên nghe vậy, ánh mắt sáng ngời.  

- Bây giờ còn không dám khẳng định, nhưng có năng lượng thể cùng bản đồ này, theo ta phán đoán, ta phát hiện bên dưới mật địa hơn phân nửa là Hắc Thủy ngục giam.  

Mạc Kình Thiên nói.  

- Vậy bây giờ chúng ta làm như thế nào?  

Lục Lâm Thiên hỏi.  

- Hắc Thủy ngục giam biến mất, Thị Hoang thế giới bị hủy, tất cả chuyện này không ai biết vì sao, nghe lời đồn trong Hắc Thủy ngục giam có chôn giấu bảo vật, ngươi thấy thế nào?  

Mạc Kình Thiên cười hỏi.  

- Thế nào cũng phải đi tìm xem!  

Lục Lâm Thiên cười nói.  

- Ta cũng có ý tứ như vậy, ngươi cũng sắp phải đi ước chiến, chúng ta muốn đi mật địa cũng phải đi qua Liệt Hỏa thành!  

- Trước tiên đi giải quyết thất kiếm, sau đó đi tìm mật địa!  

Lục Lâm Thiên gật đầu.  

- Ngươi có nắm chắc đối phó thất kiếm hay không?  

Mạc Kình Thiên hỏi.  

Lục Lâm Thiên khẽ cười:  

- Tới lúc đó ngươi sẽ biết!  

Liệt Hỏa thành, thời gian ước định giữa Tây Phương Cầu Bại cùng thất kiếm đã tới, trong lời nghị luận sôi nổi của mọi người, rốt cục ngày ước hẹn đã tới.  

Ngày này, cả Liệt Hỏa thành người người tấp nập, chiến trường đặt ở ngoài thành, nếu đối chiến trong thành, chỉ sợ không qua vài chiêu là có thể đem trọn tòa thành hủy diệt hơn phân nửa.  

Bên ngoài Liệt Hỏa thành, nơi nơi đều tràn đầy người, trên một ngọn núi có hơn mười thân ảnh xuất hiện, không ai dám tiến lên quấy rầy, có thể nhìn ra đây đều là nhân vật khó trêu chọc.  

Đứng đầu là một đại hán trung niên, toàn thân lộ ra khí thế bá đạo, hai mắt thâm thúy, đứng bên cạnh hắn chính là Ôn Tuấn Hùng.  

- Tây Phương Cầu Bại thật sự có bản lĩnh như thế hay sao, thậm chí cả Điêu Thiện Hàn cũng trọng thương bỏ chạy?  

Linh Thứu tháp Hạ trưởng lão nói.  

- Nghe nói Điêu Thiện Hàn bỏ chạy là vì Tây Phương Cầu Bại mượn dùng ngoại lực, có vài thương hành thầm đồn đãi, tựa hồ là một vật toát ra thiên hỏa, vật này ở trong Thị Hoang thế giới cũng không bị áp chế, nếu trong người Tây Phương Cầu Bại có vật ấy, xem như Điêu Thiện Hàn xui xẻo.  

Đại hán khí phách mỉm cười, nói:  

- Tuy Điêu Thiện Hàn chỉ có đại đạo cảnh sơ giai gần đỉnh, nhưng không phải người Hỗn Độn thế giới, chẳng qua với họ có chút quan hệ, chiếm chút ưu thế của Hỗn Độn thế giới, bởi vậy ở trong tiểu thế giới không bị áp chế, lần này bị thua bại hẳn là điều chính hắn cũng không nghĩ tới.