Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3496: Uy phong ngập trời




- Thời không lao ngục.  

- Quỷ Mộc Hồn Đao.  

Dùng Lục Lâm Thiên làm trung tâm, thổ thuộc tính thời không lao ngục đột nhiên phóng thích bao phủ không gian, không gian mất đi trọng lượng, linh hồn áo nghĩa, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, ngũ hành tương khắc các áo nghĩa giao thoa, lập tức nhốt ba tên Ngộ Chân Cảnh sơ giai không thể giãy dụa được.  

XIU....XIU... XÍU...UU!!  

Cùng lúc đó, một đao quang màu xanh lá chém đứt tất cả sinh cơ bộc phát, đao mang cém thẳng vào tên Ngộ Chân Cảnh sơ giai đầu tiên, lập tức là thứ hai, tiếp theo là thứ ba.  

Phanh! Phanh! Phanh!.  

Thân ảnh ba người rạn nứt, ánh sáng màu xanh đậm bộc phát, ánh mắt ba người kinh hãi, đồng tử khuếch tán, lập tức thân hình nổ tung giữa không trung, ba Ngộ Chân Cảnh sơ giai bị chém gϊếŧ trong một đao.  

- Người tới thực lực quá mạnh mẽ, chúng ta không cản nổi, mau lui lại.  

Đám người che mặt chung quanh nhìn thấy ba Ngộ Chân Cảnh bị chém gϊếŧ, làm sao dám tái chiến, nhanh chóng bỏ chạy.  

- Lâm Thiên huynh đệ, những người này là ai, chúng ta chọc ai, gây ai?  

Kim Viên tức giận không nhẹ.  

- Mặc kệ là người nào, dù sao cũng phải tìm người bồi thường tổn thất cho chúng ta, đi thử xem.  

Lục Lâm Thiên cầm mấy nhẫn trữ vật vào tay, lập tức không khách khí thu vào trong ngực, thân ảnh lóe lên đuổi theo.  

Lại nói nếu trước kia có phiền toái, Lục Lâm Thiên tự nhiên sẽ trốn tránh, nhưng bây giờ đến Ngộ Chân Cảnh, Lục Lâm Thiên không sợ phiền phức, tọa giá khôi lỗi nổ tung, vô duyên vô cớ ra tay với mình, chuyện này phải tính toán.  

Bành bành!  

Thời điểm Lục Lâm Thiên xuất hiện lần nữa, giữa không trung trước mặt có một đám người đánh nhau, không dưới năm trăm người đang vây công hơn mười người, trong đó có nhiều người tu vị Phá Giới Cảnh, thậm chí còn có Ngộ Chân Cảnh ở trong đó, từng đạo lực công kích đánh nát hư không.  

- Chưởng môn, những người này chắc không cố ý tập kích chúng ta.  

Thời điểm Phạm Thống và Kim Viên đi tới bên cạnh Lục Lâm Thiên, Phạm Thống ngẩng đầu nhìn qua trước mặt, nói với Lục Lâm Thiên.  

- Gϊếŧ.  

Nhưng thời điểm Phạm Thống vừa dứt lời, lần nữa mấy đạo thân ảnh trực tiếp ra tay công kích, thủy thuộc tính áo nghĩa, hỏa thuộc tính áo nghĩa, phong thuộc tính áo nghĩa đều bao phủ bọn họ.  

- Ngộ Chân Cảnh trung giai.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên âm trầm, mấy người ra tay đều có tu vị Ngộ Chân Cảnh trung giai, vừa ra tay chính là sát chiêu, mỗi người đều mang khăn che mặt, không muốn người ta nhìn thấy.  

- Ta chọc ai chứ?  

Vô duyên vô cớ bị cuốn vào trong đó, chưa nói gì đã bị công kích, còn là sát chiêu, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thấp giọng thầm mắng một tiếng, dùng bản thân làm trung tâm, lập tức ánh sáng màu xanh đậm tuôn ra, mộc thuộc tính thời không lao ngục tỏa ra bao phủ không gian chung quanh.  

Oanh!  

Ánh sáng xan đậm bao phủ các nơi, cả không gian run lên, sinh cơ trong không gian bị ảnh hưởng lớn, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, thuộc tính tương khắc, linh hồn áo nghĩa dung hợp vào trong đó, công kích của đám người Ngộ Chân Cảnh trung giai còn chưa tới gần đã biến mất.  

- Linh Vũ Quyết!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, phất tay đánh ra mấy chưởng, công kích ẩn chứa linh hồn bao phủ trong đó, công kích vật chất và linh hồn kết hợp hoàn mỹ, mấy quyền ấn đánh thẳng vào bọn người kia.  

Sắc mặt ba người Ngộ Chân Cảnh trung giai đại biến, không gian quỷ dị này ảnh hưởng lớn tới ba người, nhưng thực lực ba người không phải tầm thường, so với Ngộ Chân Cảnh sơ giai còn mạnh hơn nhiều, ảnh hưởng nhưng không có nghĩa không có lực chống lại.  

Ba người nhanh chóng hợp kích, lập tức cùng phản công Lục Lâm Thiên.  

Bành bành.  

Mộc thuộc tính thời không lao ngục, Lục Lâm Thiên chiếm hết ưu thế, ba Ngộ Chân Cảnh thực lực cường hãn cũng bị áp chế, âm thanh trầm thấp nổ tung, bốn người tám lạng nửa cân, không ngừng lui ra phía sau.  

Ba Ngộ Chân Cảnh trung giai lui lại, bị mộc thuộc tính thời không lao ngục ảnh hưởng lớn, không thể không toàn lực ngăn cản lực lượng trói buộc không gian.  

Bành!  

Kim Viên cũng ngăn cản một tên Ngộ Chân Cảnh trung giai oanh kích, đánh bất phân thắng bại, hai người lảo đảo lui ra sau.  

- Các ngươi đánh chết đám người khác, người này giao cho ta, tốc chiến tốc thắng.  

Trong đám người đang vây công thanh niên mặc giáp trắng, có một người quan sát bên ngoài, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên cùng Kim Viên, Phạm Thống ba người, lập tức xông ra ngoài.  

Bốn Ngộ Chân Cảnh trung gật đầu kính sợ giãy dụa ra khỏi mộc thuộc tính thời không lao ngục, lập tức tiếp tục vây công đám người kia, lúc này âm thanh trầm thấp vang lên, trong thời gian ngắn ngủi có hồn anh tự bạo, tràng diện cực kỳ thảm liệt.  

- Không xong, Ngộ Chân Cảnh cao giai.  

Cảm giác được người mặc áo dài xuất hiện, Lục Lâm Thiên ánh mắt trầm xuống, lão giả này là cường giả Ngộ Chân Cảnh cao giai, khí tức tương tự Phương Chí Thành.  

- Hai người các ngươi không giốn người Linh Thứu Tháp, nhưng dám đến đây cứu giúp Linh Thứu Tháp, chính là muốn chết.  

Thân ảnh mặc áo dài ánh mắt như độc xà, lời nói lạnh nhạt nhưng khí tức âm lãnh thấu xương, âm thanh xé gió vang lên, thân ảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, hỏa thuộc tính áo nghĩa phóng thích ra ngoài, ngưng tụ thành chưởng đập thẳng vào đầu Lục Lâm Thiên..  

- Móa, thật sự cho rằng bổn công tử dễ khi dễ sao?  

Lục Lâm Thiên phất tay, trong tay hắn ngưng tụ một đám hào quang, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn đạo năng lượng thú thể hội tụ thành hào quang.  

- Tứ Thần Quyết, đi.  

Lúc này hào quang trong tay Lục Lâm Thiên tạo thành gợn sóng không gian mạnh mẽ, trong chớp mắt đã từ thể tích nhỏ bành trướng thật lớn, nhanh chóng bắn thẳng về phía trước.  

Ngao!  

Rống!  

Cô!  

...  

Không gian run rẩy, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn thú hư ảnh hóa thành ngàn mét trên không trung, chúng xé nát hư không, liên tục gào thét, chỉ trong giây lát đánh thẳng vào một kích của lão giả.  

Ầm ầm!  

Lực lượng vô cùng khủng bố, âm thanh nổ tung như sấm sét vang lên, hư không rạn nứt thật lớn, khí kình mạnh mẽ quét qua chung quanh, bỗng nhiên hóa thành hào quang quét qua tất cả, không gian sinh ra nhiều vết nứt đen kịt.  

- Ồ.  

Sắc mặt lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai nghi hoặc, đối với phương rõ ràng là Ngộ Chân Cảnh sơ giai nhưng có lực công kích khủng khϊếp như vậy, hắn không thể không lui ra phía sau.  

Trong không gian hỗn loạn, lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai ngẩng đầu lên, ánh mắt rung động thật lớn.  

Rất nhiều thân ảnh cảm nhận được kí tức lăng lệ, thời điểm nhìn cẩn thận thì nhìn thấy một thân ảnh cực lớn, thể tích của nó hơn năm trăm mét, toàn thân đỏ sậm, bí vân quanh quẩn, chung quanh bong thuyền là tường thành.  

Thuyền lớn póng thích khí tức ngập trời, nó giống như cự thú há miệng cắn nuốt hư không.  

- Chiến hạm, đây là chiến hạm.  

Mắt thấy quái vật khổng lồ, không ái thân ảnh sững sờ, chiến hạm tuy không phải quá khó nhìn thấy, nhưng cũng không dễ dàng vận dụng, đặc biệt trong Thị Hoang Thế Giới càng khó gặp, cả Thị Hoang Thế Giới, chiến hạm không nhiều.  

- Con bà nó, khi dễ ta dễ ức hϊếp sao, ta bắn nát các ngươi.  

Trên Oanh Thiên chiến hạm, ánh mắt Lục Lâm Thiên âm trầm, hắn phất tay, lập tức cái động sâu xuất hiện trên boong thuyền, một cột năng lượng màu đen bắn thẳng tới phía trước.