Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3433: Khu trừ độc thư 1




Trong Phi Linh Môn, ở hậu sơn, Thiên Mộc Thần Thụ đã lớn hơn trước rất nhiều, năng lượng bao phủ mỗi phiến lá.  

Đại lục Linh Vũ lên, thiên địa vạn vật cảm giác như được thiên địa ban tặng chỗ tốt cực lớn.  

Lục Lâm Thiên vẫn bảo trì tư thế hôn mê, khí tức chung quanh cũng bình thường trở lại, đôi mắt của hắn từ từ run run, sau đó mở ra.  

Xùy!  

Khi Lục Lâm Thiên mở mát ra, khí tức man hoang tỏa ra, kim quang trong mắt như hóa thành thực chất bắn ra ngoài, trực tiếp xuyên thủng không gian, lập tức kim quang từ từ tiêu tán, sau đó Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm trọc khí.  

- Ta vừa đột phá sao?  

Đột phá mà bản thân không rõ khi nào, Lục Lâm Thiên cảm thấy mê man, nhưng hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, Lục Lâm Thiên chỉ nhớ bản thân mình tiến vào trong không gian hỗn độn, trong không gian kia có các loại áo nghĩa tồn tại, chúng vô cùng thân cận với mình, do đó đạt được chỗ tốt khó nói nên lời.  

Trong không gian đó, hắn càng hiểu rõ hơn về các loại áo nghĩa của bản thân, chỗ tốt này cực lớn, giờ phút này Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được mình đã có lĩnh ngộ kinh người ở phương diện áo nghĩa.  

- Phá Giới Cảnh trung giai, hẳn là Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong.  

Cảm giác khí tức và biến hóa trong người, hai mắt Lục Lâm Thiên kinh ngạc, hắn há hốc mồm, đan điền khí hải được mở rộng và nguyên lực cực kỳ dồi dào, trong cùng cảnh giới, mình đã đạt tới Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong, sợ rằng cách đột phá Phá Giới Cảnh cao giai cũng không còn xa.  

Hô!  

Nguyên lực bao quanh thân thể, quanh người Lục Lâm Thiên vết xuất hiện các vết nứt không gian, khí thế khủng bố tản ra, khí thế kia không thể nghi ngờ mạnh hơn hắn quá nhiều.  

- Tốt. Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong.  

Cảm thụ khí thế của mình hiện tại, cộng thêm nguyên lực bành trướng trong đan điền khí hải, khóe miệng Lục Lâm Thiên mỉm cười thật tà dị, sau khi đột phá, toàn thân đều có cảm giác thoải mái nói không nên lời  

Khí thế vừa thu lại, ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ nhúc nhích, từ Phá Giới Cảnh sơ giai đến Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong chỉ tăng một giai, nhưng tới Phá Giới Cảnh sơ giai trung kỳ và tiếp cận hậu kỳ, so sánh ra không khác gì Võ Đế nhị trọng có thể trực tiếp đột phá Võ Đế lục trọng đỉnh phong.  

Mà ở Phá Giới Cảnh, Phá Giới Cảnh sơ giai đến Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong trên thực chất càng lớn hơn Võ Đế nhị trọng trực tiếp đột phá đến Võ Đế lục trọng đỉnh phong nhiều.  

Bởi vì khoảng cách quá lớn, Lục Lâm Thiên mơ hồ suy nghĩ không biết căn cơ có bị ảnh hưởng gì không, nhưng mà khí tức trước mắt của mình vững vàng, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, chỉ có cảm giác thoải mái sau khi đột phá.  

- Tử Linh Thánh Dịch, thật sự không tệ.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên rất hài lòng, Tử Linh Thánh Dịch hiệu quả quá tốt, trên thực lực có thể làm cho chính mình kéo dài qua khoảng cách dài như thế, trên phương diện lĩnh ngộ lại giúp mình tiến bộ lớn, bảo vật có thể tăng cường lĩnh ngộ đúng là bất phàm.  

Vào thời điểm này đột phá, Lục Lâm Thiên rất thoả mãn, đây là công lao của Tử Linh Thánh Dịch, nhưng lập tức Lục Lâm Thiên suy nghĩ không rõ lúc nào mới có thể đột phá đến Phá Giới Cảnh cao giai, thậm chí là Ngộ Chân Cảnh, tu vị cấp độ tăng lên quá khủng bố, năng lượng cần thiết quá lớn, còn yêu cầu lĩnh ngộ quá hà khắc, cho nên muốn tiếp tục đột phá, con đường này càng ngày càng gian nan.  

- Con đường cường giả, lại xuất phát lần nữa.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên kiên nghị, tình huống hiện tại tuy không tốt, nhưng so với lúc ở trấn Thanh Vân vẫn tốt hơn rất nhiều, ít nhất, hiện tại chính mình có kinh nghiệm lúc đó không có, còn có một đống thủ đoạn và hỗn độn chi nguyên.  

Hít sâu một hơi, Lục Lâm Thiên nhớ tới tiểu Long cùng Mẫu Đan, hai người đều tiến vào khe hở thế giới, bên trong lại hỗn loạn không chịu nỏi.  

Có huyết khê trên người tiểu Long, Lục Lâm Thiên còn có thể có liên hệ trong mơ hồ, tiểu Long hẳn là không có nguy hiểm tánh mạng, mà Mẫu Đan thế nào Lục Lâm Thiên lại không biết.  

Mẫu Đan thân là linh vật trời sinh, thực lực chỉ là Hậu Thiên, trong ba ngàn đại thế giới này, Lục Lâm Thiên không thể không lo lắng cho an nguy của Mẫu Đan, linh vật trời sinh cấp độ Hậu Thiên chính là trọng bảo mà tu luyện giả ước mơ.  

Thực lực, nếu có đầy đủ thực lực, lúc này dù có xảy ra chuyện gì cũng có thể ứng phó, lúc này Lục Lâm Thiên vừa vặn đột phá, nhưng hắn vẫn bức thiết với thực lực chỉ tăng không giảm, Phá Giới Cảnh trung giai đỉnh phong, Lục Lâm Thiên biết rõ cấp độ này còn xa mới đủ.  

- Nên thanh lý Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến thành ngưng trọng, vừa mới đột phá, mình bây giờ cần làm là giải trừ Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, có thứ đồ vật khủng khϊếp kia nằm trong người, Lục Lâm Thiên khó bình tĩnh được.  

Muốn lấy Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra, Lục Lâm Thiên đã sớm thử qua, các biện pháp này căn bản vô dụng, ngay cả Tử Kim Huyền lôi cũng không thể làm gì Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, nguyên lực cũng không được, những Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư kia thậm chí có thể thôn phệ cả nguyên lực, căn bản không cách nào làm gì chúng.  

Thời điểm tìm các tin tức trong Thải Hồng điện, Lục Lâm Thiên cũng cố ý tìm kiếm tin tức liên quan tới Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, chỉ tiếc không thể tìm được, ngay cả Phương Thải Y cũng không biết.  

Mà Lục Lâm Thiên muốn thanh lý Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, ngược lại cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, thứ nhất, có thể dùng thái cổ U Minh Viêm trực tiếp đốt cháy, nhưng trong quá trình này lại đốt thân thể bản thân.  

Tuy thân thể Lục Lâm Thiên đã quen với nhiệt độ của thái cổ U Minh Viêm, chắc chắn cũng có phương pháp bảo hộ của mình, nhưng nếu thật sự dùng thái cổ U Minh Viêm thiêu cháy, đây tuyệt đối không phải chuyện nhẹ nhõm.  

Lục Lâm Thiên cũng suy nghĩ ra phương pháp thứ hai, nhưng phương pháp thứ hai quá ác với mình, nếu những Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư này thật sự không thể bức ra bên ngoài, có bất diệt huyền thể, Lục Lâm Thiên có ý định tự bạo thân hình, phá rồi lại lập, bởi như vậy bất kể như thế nào, đám Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư kia cũng phải bay ra khỏi người.  

Nhưng phương pháp phá rồi lại lập này vô cùng cực đoan, cho nên Lục Lâm Thiên vẫn ý định lựa chọn phương pháp đầu tiên, thái cổ U Minh Viêm có thể đốt cháy tất cả, cũng không tin không làm gì được đám Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, nói không chừng có thể trực tiếp đốt sạch.  

Sau một lát, trong mi tâm Lục Lâm Thiên có hào quang lóe lên, một khí tức nóng bỏng âm hàn cổ xưa sinh ra, chính là linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm.  

Cả hai bản vốn là nhất thể, càng không tồn tại bài xích, vốn chính là một người, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm xuất hiện, mặc dù đang ở trong không gian kín, hắn vẫn hóa hóa thành một hỏa diễm cự nhân màu xanh cao ngàn mét, khí tức khủng bố tràn ra bao phủ không gian, nhiệt độ kinh người bạo phát ra ngoài.  

Vèo.