Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3427: Đào thoát hiểm cảnh




Cả không gian bị hỏa diễm màu xanh da trời bao phủ, chí ít có hơn mười vạn đệ tử hóa thành tro tàn, hồn phi phách tán, trọng yếu nhất là, Lục Lâm Thiên một người trực tiếp đánh chết hơn mười trưởng lão tu vị Phá Giới Cảnh, trong đó còn có Phá Giới Cảnh cao giai.  

- Chạy đi đâu.  

Phương Chí Thành giận dữ, bản thể Lục Lâm Thiên có thể trốn, linh vật trời sinh hỏa viêm có quan hệ với Lục Lâm Thiên, hắn lúc này biết rõ điểm đó, trong tình huống nội tâm đang nhỏ máu, làm sao thả linh hồn phân thân của Lục Lâm Thiên rời đi, phất tay điều động năng lượng thuộc tính mênh mông ngăn cản hỏa diễm bỏ chạy.  

Ngao!  

Hỏa diễm cuồn cuộn lập tức ngưng tụ thành hỏa long cực lớn, tiếng gầm gừ mang theo hỏa diễm nóng bỏng.  

Hỏa long bay trên không, nhiệt độ tỏa ra bốn phía, đôi mắt hung ác và bạo ngược nhìn chằm chằm vào Phương Chí Thành, thân ảnh khổng lồ của hỏa long đâm thẳng vào đối thủ.  

Nhiệt độ nóng bức của hỏa long có thể hòa tan rất nhiều thứ, quan trọng hơn là nó tỏa ra khí tức âm hàn đáng sợ.  

PHÁ...  

Phương Chí Thành quát một tiếng, hắn phất tay sinh ra sóng lửa to lớn ngăn cản hỏa long.  

XIU....XIU...!  

Sóng lửa tiếp xúc với thân thể khổng lồ của hỏa long, trong giây lát một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, hóa thành vô số hỏa viêm trường thương xuyên thủng không gian, lập tức bắn thẳng vào thân thể hỏa long.  

Phanh! Phanh! Phanh!  

Âm thanh trầm đυ.c vang lên, thân thể khổng lồ hỏa long bị xuyên thủng, thân hình chia năm xẻ bảy tách ra như pháo hoa trên không gian, ẩn giấu dưới hào quang rực rỡ là năng lượng hủy diệt.  

Xùy!  

Một thân ảnh hỏa diễm cự nhân phóng thẳng lên trời, thân ảnh khổng lồ lóe lên, một đạo quyền ấn đánh thẳng vào khe hở trận pháp lúc trước.  

Một quyền này đốt cháy không gian thành hư vô, sóng lửa khủng bố hoạt động, một quyền này che kín trận pháp.  

Ầm ầm!  

Khe hở trận pháp rung động mạnh, nhiệt độ khủng bố của hỏa diễm đã hòa tan khe hở một cách nhanh chóng.  

- Chạy đi đâu.  

Phương Chí Thành làm sao chịu thả Lục Lâm Thiên rời đi, ánh mắt giận dữ, thủ ấn biến hóa, hắn điều động nguyên lực trong không gian.  

Trong thiên địa này cuồng phong gào thét, thiểm điện lôi minh, không gian bị ảnh hưởng rất mạnh, trực tiếp sinh ra sóng lớn, một chưởng thật lớn đánh thẳng lên người hỏa diễm cự nhân.  

Xoẹt!  

Dưới chưởng ấn này, hỏa diễm cự nhân bị đánh trúng, hỏa viêm nóng bức bị trùng kích rất mạnh.  

Không gian chung quanh bị nghiền nát, trong không gian nghiền nát này có từng khe hở đen kịt, phiến hư không này bị phá hủy.  

Trong nháy mắt khe hở trận pháp tan vỡ, hỏa diễm cự nhân khổng lồ lập tức thu nhỏ sau đó lướt ra bên ngoài.  

- Lục Lâm Thiên, ta tuyệt đối không tha cho ngươi.  

Phương Chí Thành nhìn lên không trung, thân ảnh của hắn biến mất, nhanh chóng đuổi theo.  

Cách đó thật xa, từng ánh mắt nhìn soi mói, chỉ thấy hai thân ảnh lóe lên trong không trung rồi biến mất.  

- Trong Thải Hồng Cốc sinh ra biến cố kinh thiên.  

- Lục Lâm Thiên này mấy ngày trước chính là đệ tử Phương Chí Thành mới thu, đã xảy ra chuyện gì?  

- Nhiệt độ khủng khϊếp như vậy, hẳn là linh vật trời sinh, chẳng lẽ linh vật trời sinh có quan hệ với Lục Lâm Thiên sao?  

- Hẳn là có quan hệ, chẳng lẽ Lục Lâm Thiên dung hợp hỏa viêm hình linh vật trời sinh đấy chứ?  

- Không có khả năng, dung hợp linh vật trời sinh, cho dù nhân vật đỉnh cấp của các thế lực cũng không có bao nhiêu cơ hội, càng không có bao nhiêu người có thể thành công, Lục Lâm Thiên không giống người tới từ thế lực đỉnh cấp, bằng không cũng không bái Phương Chí Thành làm sư.  

Rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thải Hồng Cốc, bọn họ cảm nhận sự đáng sợ từ nhiệt độ kinh khủng kia, từng âm thanh nghị luận trầm thấp vang lên, tin tức này tuyệt đối là tin tức động trời trên đại lục Vạn Cổ.  

Thải Hồng Cốc thân là thế lực mạnh nhất trên đại lục Vạn Cổ, lúc này phát sinh chuyện lớn như thế, chắc chắn sẽ khϊếp sợ cả đại lục.  

Trong Thải Hồng Cốc, biển lửa màu xanh da trời đã dần dần biến mất không thấy gì nữa, bắt đầu ảm đạm.  

Trong Thải Hồng Cốc, chỉ qua thời gian ngắn ngủi, sơn mạch bị phá hủy, rất nhiều kiến trúc hóa thành hư vô, hơn mười vạn đệ tử hồn phi phách tán, trọng yếu nhất hơn là mười Phá Giới Cảnh đã chết, hơn một nửa cường giả Thải Hồng Cốc đều bị Lục Lâm Thiên đánh chết.  

Sau khi thoát đi thật xa, nhặt về một mạng, các đệ tử Thải Hồng Cốc ngồi liệt trên mặt đất, tim đập chân rung, nhớ tới cảnh tượng khủng bố vừa rồi, tóc gáy dựng đứng, sởn gai ốc, hai chân nhũn ra.  

Người bên ngoài Thải Hồng Cốc cũng không rời đi, ngược lại là tụ tập càng ngày càng nhiều, thấp giọng tiếng nghị luận với nhau, ba chữ Lục Lâm Thiên cũng truyền ra từ đó.  

Thời gian từ từ qua đi, một đêm đã qua, sáng sớm, mặt đất còn phủ một tấm sa y mỏng, trên không có mây mù lượn lờ.  

Sáng sớm vốn làm tâm thần người khác sảng khoái, nhưng lúc này trong Thải Hồng Cốc lại rất nóng, sát khí tràn ngập, khắp nơi cháy đen, mặt đất khô cằn như hạn hán.  

Những nơi thái cổ U Minh Viêm đi qua, ngay cả mặt đất cũng bị phá hủy rất sâu, dù sao đất xốp biến thành khô cần, đạp mạnh một cước cũng có thể lún xuống, vạn vật bị phá hủy thành tro tàn, hủy diệt tất cả sinh cơ.  

Trong không gian xa xa, từng ánh mắt nhìn chằm chằm quan sát động tĩnh trong Thải Hồng Cốc, bọn họ rất rung động.  

Xùy!  

Giữa không trung, thân ảnh Phương Chí Thành lướt qua không trung, hào quang thu liễm, hắn nhìn tất cả mọi việc diễn ra, trên mặt âm trầm đáng sợ, hắn lúc này như già đi mười tuổi.  

Phương Chí Thành chưa đuổi kịp Lục Lâm Thiên, truy đuổi mấy canh giờ, ngay từ đầu còn trực tiếp tập trung thân ảnh nóng bỏng, tập trung lên người linh vật trời sinh, nhưng mà linh hồn phân thân lập tức tiến vào trong hạp cốc, hắn bị ngăn cản một lát, sau khi đuổi theo một lúc hắn mất đi tung tích linh hồn phân thân của Lục Lâm Thiên.  

Thái cổ U Minh Viêm linh hồn phân thân thể đang ở trong lòng đất, một khi tiến vào trong lòng đất, lại có bao nhiêu người đào hắn ra cả, tuy thực lực Phương Chí Thành rất mạnh, nhưng mà thái cổ U Minh Viêm muốn chạy trốn, hắn cũng không thể ngăn cản được.  

Nếu Phương Chí Thành là tu luyện áo nghĩa khác, hắn có thể đối phó thái cổ U Minh Viêm tốt hơn một ít, nhưng hết lần này tới lần khác thái cổ U Minh Viêm lại là hỏa thuộc tính áo nghĩa, có không ít miễn dịch hỏa diễm, cho nên bản thân thái cổ U Minh Viêm không bị áp chế quá nhiều.  

Chính vì Lục Lâm Thiên biết rõ thái cổ U Minh Viêm thể không có nguy hiểm gì, ít nhất trên việc trốn chạy không có vấn đề, cho nên hắn mới cho bản thể rời đi trước, chỉ cần bản thể thoát thân thì hắn sẽ an toàn.  

Phương Chí Thành không đuổi kịp Lục Lâm Thiên, lúc này sắc mặt ngưng trọng, nội tâm đổ máu, hắn làm sao nghĩ tới tất cả lại biến thành tình cảnh hiện tại, vì đối phó một Lục Lâm Thiên tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai đã làm cho Thải Hồng Cốc lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, đả kích cỡ này, tuyệt đối là thảm trọng nhất từ trước tới nay của Thải Hồng Cốc.