Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3385: Thế giới của ta 2




Dùng thân thể Chí Thánh Đại Đế làm trung tâm, khí tức quỷ dị lập tức đồng hóa không gian, khuếch tán không gian, lan tỏa một cách vô thanh vô tức, vây khón Ô Thử vào bên trong.  

Ô Thử đã sớm sợ hãi Chí Thánh Đại Đế, lúc này cảm giác không ổn cho nên muốn chạy trốn.  

Xuy xuy!  

Trong không gian quỷ dị này sinh ra các loại biến hóa, hoặc nhanh hoặc chậm, cả không gian chấn động quỷ dị, chấn động này tạo thành thời gian tɧác ɭoạи, căn bản khó phòng ngự, hoàn toàn không khỏe.  

Xùy!  

Chỉ trong nháy mắt, mi tâm Ô Thử bắn ra một đạo lưu quang thật nhanh, hóa thành một đạo thân ảnh chạy trốn, đây là linh hồn phân thân của Ô Thử.  

Cảm giác không ổn, Ô Thử muốn linh hồn phân thân của mình chạy đi đầu tiên, cho dù thành công hay không, hắn phải thử một lần.  

Trong khu vực thời gian tɧác ɭoạи, Chí Thánh Đại Đế không bị ảnh hưởng gì, thậm chí tốc độ như hổ thêm cánh, thân ảnh nhanh chóng xuất hiện trước mặt Ô Thử.  

- Đi chết đi!  

Chí Thánh Đại Đế phất tay đánh ra một kích như bôn lôi, điều động năng lượng thiên đia và khí tức khủng bố giáng xuống, trực tiếp đánh Ô Thử trọng thương.  

Bành bành!  

Áo giáp hộ thân trên người Ô Thử đã bị tiểu Long hóa thành bản thể đánh tan nát, một chưởng của Chí Thánh Đại Đế đánh thẳng vào người hắn.  

Phụt!  

Thân thể Ô Thử bay xa, miệng phun máu tươi, thân hình hóa thành huyết vụ tan vỡ trong không gian.  

- Còn muốn chạy trốn sao, thuần túy là tìm chết.  

Tiểu Long quát lạnh một tiếng, thân thể Kim Long khổng lồ bộc phát kim quang sáng ngời, hắn lập tức ngăn cản linh hồn phân thân của Ô Thử bỏ chạy, lâp tức há to miệng phun ra một đạo hỏa diễm màu vàng.  

- Ah!  

Hỏa diễm kim sắc quét qua không gian, linh hồn phân thân của Ô Thử gào thét thảm thiết, trực tiếp bị hỏa diễm màu vàng thiêu đốt, không thể giãy giụa thoát ra, qua một lát đã bị tiểu Long đốt thành tro tàn.  

Ở giữa không gian, hai tên Võ Đế cửu trọng đứng ngây ngốc, nhìn thấy tất cả mọi việc xảy ra trước mặt mình, toàn thân run rẩy, linh hồn chấn động dữ dội.  

Sưu sưu!  

Hai người ngây ngốc, sau đó phục hồi tinh thần lại, lập tức nhảy lên lưng con chim màu xám to lớn, muốn rời khỏi nơi đây...  

- Còn muốn chạy trốn sao, thành thật một chút cho ta.  

Tiếng quát của Chí Thánh Đại Đế vang vọng, hai tên Võ Đế cửu trọng đang bỏ chạy cảm giác không gian chung quanh biến hóa, thân thể đang lao đi bị ảnh hưởng, còn chưa phục hồi tinh thần đã cảm thấy thân thể bị cấm chế.  

- Ha ha, đại lục Linh Vũ cũng không phải dễ xông vào như thế.  

Hai tay cầm hai tên Võ Đế cửu trọng, Chí Thánh Đại Đế lập tức cười ha ha, tóc dài màu bạc chớp động, khí thế bá đạo không thôi.  

- Bạch Linh tỷ, lão gia hỏa, Dương Quá lão đại!  

Thân thể khổng lồ của tiểu Long biến mất, hắn khôi phục bản thể, áo bào màu vàng phất phơ, nhìn lão đại đang thôn phệ lão giả Phá Giới Cảnh trung giai, mỉm cười, ánh mắt nhìn Bạch Linh, Nam thúc, Dương Quá.  

Đám người Bạch Linh, Nam thúc, Dương Quá quan sát tiểu Long, cũng rất rung động, tiểu Long vừa biểu hiện thực lực làm mọi người quá rung động.  

- Long Yên a di, ngươi xuất quan sao?  

Thời điểm tiểu Long nhìn thấy Long Yên, ánh mắt thâm thúy mang theo thần sắc vui mừng.  

- Ngươi tiểu gia hỏa này, nương và phụ thân, bà ngoại của ngươi đang thương tâm muốn chết đấy.  

Long Yên nhìn thấy con của tỷ tỷ đã trưởng thành, cười rất vui vẻ.  

- Chẳng phải ta cũng không có việc gì hay sao, ta sẽ quay về tìm họ.  

Tiểu Long vỗ ót, ánh mắt lại nhìn Lục Kinh Vân, cười nói:  

- Lục Kinh Vân, ngươi không nhận ra ta sao?  

- Bái kiến tiểu Long thúc.  

Lục Kinh Vân bất đắc dĩ, nhìn thấy tiểu Long bộ dáng thanh niên giống như hắn, cũng chỉ có thể cung kính hành lễ, xưng hô tiểu Long thúc.  

- Ngoan, lúc này mới nghe lời.  

Tiểu Long cười cười thỏa mãn, vỗ ót Lục Kinh Vân, lập tức ánh mắt quan sát đám tiểu gia hỏa Lục Doanh, Lục Trực, Lục Tượng, Lục Âm, nghiêm trang, bộ dáng trưởng bối nói:  

- Lũ tiểu gia hỏa, các ngươi còn nhớ ta là ai không?  

Đám tiểu gia hỏa Lục Âm, Lục Xảo, Lục Doanh nhìn tiểu Long, nghe đại ca Lục Kinh Vân xưng hô thì nhớ đến điều gì đó, ánh mắt chớp động, cung kính hành lễ:  

- Bái kiến tiểu Long thúc thúc!  

- Lúc này mới nghe lời.  

Tiểu Long thoả mãn gật đầu, trong nội tâm rất khoan khoái dễ chịu, bối phận của mình hiện tại càng ngày càng cao.  

Nhưng thời điểm tiểu Long đắc ý, bảy tiểu gia hỏa lại vây quanh trước mặt tiểu Long, ánh mắt nhìn tiểu Long như chờ mong cái gì đó.  

- Các ngươi có việc?  

Tiểu Long lập tức nghi hoặc.  

- Tiểu Long thúc thúc, ngươi còn chưa đưa lễ gặp mặt cho chúng ta đấy, các trưởng bối khác đều cho chúng ta lễ gặp mặt.  

Lục Xảo dùng gương mặt tinh xảo như búp bê, đôi mắt to tròn nhìn tiểu Long.  

- Ah...  

Nhìn bảy tiểu gia hỏa trước mặt, sắc mặt tiểu Long đen lại, trên người hắn hiện tại làm gì có đồ vật gì, hắn không có mang theo món gì cả, huống chi đồ vật bình thường không lọt mắt đám tiểu gia hỏa này.  

- Lũ tiểu gia hỏa, thúc thúc ta hôm nay không mang theo thứ gì trên người, thiếu nợ đi, thiếu nợ đi...  

Tiểu Long vừa dứt lời, lập tức né đi, lần này hắn mất mặt lớn rồi, hắn không nghĩ tới đám tiểu gia hỏa này lại đòi quà gặp mặt.  

- Tiểu Long thúc thúc, chúng ta tùy tiện thôi mà, cho thứ gì cũng được.  

- Đúng, chúng ta không kém chọn, tùy tiện thứ gì cũng được mà.  

- Tiểu Long thúc thúc, long lân trên người của ngươi rất đẹp, nhất định là tài liệu luyện chế áo giáp thần khí rất tốt, nếu không, trực tiếp cho ta một chút long lân đi...  

- Tiểu Long thúc thúc, ngươi đừng chạy mà...  

Lập tức, mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, bảy tiểu gia hỏa trực tiếp đuổi theo tiểu Long, rất có xu thế không có quà gặp mặt sẽ không bỏ qua.  

- Lũ tiểu gia hỏa, ta cho còn không được sao.  

Tiểu Long bị ép bất đắc dĩ, bảy tiểu gia hỏa này còn khó đối phó hơn Lục Kinh Vân năm đó, đành phải nhịn đau lấy xuống mười khối long lân.  

- Tiểu Long thúc thúc, ngươi thật nhổ long lân sao, như vậy sẽ rất đau đấy, đến lúc đó phụ thân ta biết, chắc chắn sẽ trách phạt chúng ta, hay là không muốn.  

Lục Doanh ngẩng đầu, khí chất tinh xảo nho nhã giống như mẫu thân Bắc Cung Vô Song của mình, nhưng lại là đầu lĩnh của đám tiểu gia hỏa này.  

- Vậy các ngươi muốn thế nào?  

Tiểu Long không vui, mấy tiểu gia hỏa này thật khó dây vào, sớm biết như vậy không lên mặt làm trưởng bối của bọn chúng.  

- Tiểu Long thúc thúc, chúng ta thấy ngươi gϊếŧ tên gia hỏa kia, tên kia không phải người đại lục Linh Vũ, nhưng có lẽ hắn có nhẫn trữ vật đấy, giao nhẫn trữ vật của hắn cho chúng ta là được rồi.  

Đôi mắt dễ thương của Lục Âm khinh động, mỉm cười nói với tiểu Long.  

- Đúng, nhẫn trữ vật.  

Tiểu Long lúc này mới nhớ tới, thôn phệ một tên Phá Giới Cảnh đúng là chiếm được nhẫn trữ vật, lập tức cầm nhẫn trữ vật trong tay, nhìn gương mặt bảy tiểu gia hỏa trước mặt như cười mà không cười, bảy tiểu gia hỏa nhất định đã sớm tính toán tốt, thật sự muốn nhẫn trữ vật trong tay của mình đây mà.  

- Cho các ngươi.  

Tiểu Long bất đắc dĩ, cầm nhẫn trữ vật giao cho Lục Doanh.