Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3174: Tính toán riêng của bản thân 2




Dứt lời, ánh mắt Đế giả các sơn môn lớn biến đổi, sắc mặt Vân Khiếu Thiên đen lại, trong lòng của hắn rất rõ. Trước đó Phi Linh môn phái ra Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí, không nói tới việc đoạt địa bàn của Lan Lăng sơn trang, chỉ trên đại lục Linh Vũ, ngay cả Huyền Sơn môn và Địa Linh tông hiện tại cũng là địa bàn của Phi Linh môn.  

Mà đổi lại, lúc trước Phi Linh môn một mình diệt Vạn Thú Tông, địa bàn Vạn Thú Tông tự nhiên đã sớm bị người Phi Linh môn âm thầm tiếp quản. Còn lại Thiên Kiếm môn, lúc trước Huyết Kiếm Đại Đế vẫn còn, địa bàn Thiên Kiếm môn cũng không có ai dám động vào. Huyết Kiếm Đại Đế dù sao cũng không dễ chọc.  

Mà cuối cùng Huyết Kiếm Đại Đế bị giới chủ Linh Vũ giới mang đi. Người Phi Linh môn lập tức tiếp quản cơ hồ tất cả địa bàn của Thiên Kiếm môn. Cho dù Vân Dương Tông và Linh Thiên môn đã sớm sắp xếp cường giả trong môn tùy thời tiếp quản Thiên Kiếm môn, thế nhưng thật không ngờ Phi Linh môn không biết sắp xếp từ lúc nào, đã tiếp quản từng tòa đại thành rồi tiếp quản cả Thiên Kiếm môn.  

Vân Dương Tông và Linh Thiên môn chậm chân hơn một chút, chỉ cướp đoạt được vài tòa đại thành mà thôi.  

Tam tông Tứ môn trên đại lục, Vân Khiếu Thiên còn suy nghĩ, đến lúc đó Vân Dương Tông của hắn có thể độc tôn. Ít nhất có thể chiếm cứ hơn nửa trên đại lục Linh Vũ. Thuận tay còn có thể kiếm được một chút canh trên Đông Hải và Cổ Vực.  

Thế nhưng Vân Khiếu Thiên thật không ngờ, hiện tại Phi Linh môn khống chế bốn sơn môn trên đại lục linh Vũ. Thu hoạch so với Vân Dương Tông còn lớn hơn.  

- Tiểu tử thật là hung ác.  

Vân Khiếu Thiên sững sờ, lập tức nở nụ cười khổ, có chút bất đắc dĩ. Khẩu vị và bản tính của tên con rể này hắn hiểu rõ. Lúc này lời đã nói ra, đồ vật tới trong miệng tiểu tử này làm sao có thể bắt tiểu tử này nhổ ra được. Vốn hắn còn cho rằng mọi người tới đây thương nghị một lát, có thân phận nhạc phụ đại nhân như hắn, còn có sư huynh Vũ Ngọc Tiền, có thể chiếm thêm một chút tiện nghi. Ai ngờ tiểu tử này lại độc tài chiếm trọn a.  

Mọi người nhìn nhau, dường như cũng muốn nhìn xem có ai phản đối hay không. Dù sao địa bàn mà Phi Linh môn chiếm cứ đã tới tình trạng khủng bố. Đông Hải, Cổ Vực, đại lục Linh Vũ. Hiện tại địa bàn của Phi Linh môn vô cùng bao la.  

Những địa bàn này tuy rằng mọi người hâm mộ, ghen ghét, thế nhưng cũng biết đây là do Lục Lâm Thiên dùng thực lực đoạt được. Bọn họ không góp một chút công sức nào. Thế nhưng trong lòng mọi người không khỏi lo lắng, sau này Phi Linh môn phát triển, tăng thêm Lục gia chính là Hoàng tộc, còn có Thánh Linh giáo, Thánh Linh cốc tương trợ, tuyệt đối khủng bố. Có lẽ sau Đế giả triệu hoán, dùng thực lực của Phi Linh môn hiện tại, Phi Linh môn muốn xâm chiếm tất cả các sơn môn cũng không phải là không được.  

Vì sơn môn, cho nên tất cả mọi người không khỏi cân nhắc chuyện sau này. Thế nhưng lại không ai dám làm chim đầu đàn. Tất cả đều muốn nhìn một chút, có người nào đứng ra hay không.  

- Chư vị tiền bối, chưởng môn, mọi người có lẽ không có ý kiến gì chứ? Nếu như có thì có thể nói ra một chút.  

Lục Tâm Đồng nhìn sắc mặt mọi người, bàn tay nắm lấy góc áo, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người. Rõ ràng có ý tứ cảnh cáo, chuyện này khiến cho mọi người đành chịu. Hai huynh muội này kẻ tung người hứng, căn bản không cho mọi người có cơ hội ý kiến, rõ ràng đã quyết định từ trước.  

- Hắc Sát giáo ta không có bất kỳ ý kiến gì.  

Người của Hắc Sát giáo tới đây chính là Phong Sát Đại Đế, trước đó các sơn môn lớn cướp đoạt chỗ tốt Hắc Sát giáo dường như tự mình biết mình cho nên không có bất kỳ động tác nào. Chỉ trông coi địa bàn của mình mà thôi.  

- Phong Sát tiền bối đồng ý, chẳng lẽ mọi người lại có ý kiến hay sao?  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, từ từ đứng dậy, chậm rãi đi xuống phía dưới. Trên người trong lúc vô hình có khí tức như ẩn như hiện lan tràn ra. Dường như vô tình, lại giống như cố ý khuếch tán.  

Lập tức mọi người trong đại điện đều cảm nhận được uy áp cực lớn. Ánh mắt biến hóa, có lẽ mọi người thật không ngờ lúc này Lục Lâm Thiên lại dùng thủ đoạn mạnh mẽ như vậy.  

- Phong Sát tiền bối, theo ta được biết lần này Hắc Sát giáo cũng không đạt được chỗ tốt gì. Bằng không Phi Linh môn ta sẽ cho Hắc Sát giáo mấy đại thành, được không?  

Lục Lâm Thiên không để ý tới ánh mắt của mọi người, đi qua mọi người rồi đi tới bên cạnh Phong Sát Đại đế.  

- Lục minh chủ khách khí rồi, nếu không phải tiền bối của Hắc Sát giáo ta có quan hệ với sư môn của Lục minh chủ. Hắc Sát giáo ta sợ rằng lúc này đã không còn trên hậu thế. Lục minh chủ lại cho chúng ta mấy đại thành, Hắc Sát giáo xấu hổ không dám nhận.  

Khuôn mặt Phong Sát Đại Đế hơi trắng, người mặc y phục màu trắng giống như Bạch Vô Thường từ cửu u địa ngục. Toàn thân lan tràn ra sát khí nhàn nhạt. Thế nhưng lúc này thấy Lục Lâm Thiên tới trước mặt lại có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, cho nên vội vàng đứng dậy, vẻ mặt cung kính.  

Phong Sát Đại Đế không ngờ tới tiền bối của Hắc Sát giáo lại thật sự có quan hệ với Lục Lâm Thiên cho nên mới giữ được cơ nghiệp ngàn năm của Hắc Sát giáo. Lúc trước hắn còn tưởng rằng muốn châm ngòi ly gián Hắc Sát giáo với Thiên Địa minh. Mà bây giờ hắn mới biết được Lục Lâm Thiên không phải đang lừa gạt hắn, tiền bối trong giáo tích đức a.  

- Thật sao? Nếu xấu hổ không dám nhận thì đi chết đi.  

Trong sát na này, một âm thanh lạnh lẽo như băng đột nhiên vang lên. Dưới vô số ánh mắt, Lục Lâm Thiên phất tay một cái, trong tay có một đạo quang mang màu vàng hóa thành chưởng ấn, tràn ngập Hoàng khí sắc bén, lạnh lẽo mà mênh mông.  

Cùng một thời gian, chưởng ấn màu vàng trong tay Lục Lâm Thiên tựa như sấm sét mang theo khí tức sắc bén khiến cho người ta run rẩy. Tất cả đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, linh hồn run run.  

Phanh Phanh.  

Cùng một thời gian, Phong Sát Đại Đế còn chưa kịp có phản ứng, đạo chưởng ấn này đã đánh xuống, dưới chưởng ấn, không gian bị nghiền nát, lộ ra quang mang đen kịt khiến cho tim đập nhanh.  

Bằng mắt thường có thể thấy được thân thể Phong Sát Đại Đế hóa thành mảnh vỡ, linh hồn phân thân và hồn anh không có cơ hội chạy ra. Thậm chí còn chưa kịp có phản ứng đã tan thành mây khói.  

Dùng thực lực của Lục Lâm Thiên hiện tại, dưới tình huống bất ngờ ra tay, lực lượng thời gian, không gian, giai vị, Kim Hoàng khí áp chế. Phong Sát Đại Đế cho dù có sẵn sàng chuẩn bị thì cũng bị miểu sát, huống chi là dưới tình huống Lục Lâm Thiên ra tay bất ngờ.  

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của tất cả mọi người biến đổi, kinh ngạc không thôi.  

- Nếu như Hắc Sát giáo ngươi thực sự có giao tình với trưởng bối sư môn ta thì tha cho ngươi một mạng cũng không thành vấn đề. Chỉ tiếc Hắc Sát giáo ngươi còn không có cái phúc phận kia.  

Trường bào màu xanh trên người Lục Lâm Thiên run lên, chắp tay lại. Đánh chết Phong Sát Đại Đế xong bộ dáng vẫn vô cùng nhàn nhã, dường như không quá đặt vào trong mắt.