Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3145: Phát triển kinh người 1




Âm thanh vang vọng, quanh thân Du Thược có thuộc tính kim phô thiên cái địa tuôn ra, khí tức sắc bén vô cùng, thân ảnh như thiểm điện, một đạo chưởng ấn được ngưng tụ, lập tức đánh về phía Huyết Kiếm Đại Đế.  

Chưởng ấn bao phủ không gian, bao phủ Huyết Kiếm Đại Đế vào bên trong, dùng tu vi Vũ Tôn bát trọng đỉnh phong của Du Thược hiện tại, tăng thêm bản thân bất phàm, tuy rằng bản thân bị thương, thế nhưng uy thế cũng không bình thường.  

- Du Thược, dừng tay. Con không phải là đối thủ của Huyết Kiếm đâu.  

Lăng Thanh Tuyền biến sắc, thực lực của Du Thược sao lại là đối thủ của Huyết Kiếm. Thân ảnh xinh đẹp lập tức phóng về phía trước, nàng không thể để cho nữ nhi mình xảy ra bất kỳ chuyện gì.  

Phanh.  

Chưởng ấn của Du Thược mang theo khí tức sắc bén khuếch tán, đánh nát không gian chung quanh Huyết Kiếm Đại Đế thành mảnh vỡ. Một mảng lớn không gian hư vô đen kịt. Nhưng mà thân ảnh Huyết Kiếm Đại Đế kia đã sớm biến mất không thấy gì nữa.  

- Du Thược, mau lui lại. Nhanh.  

Trong sát na này, thân ảnh Lăng Thanh Tuyền dừng lại.  

- Hừ tự mình muốn chết, không thể trách ta được.  

Cũng tại thời điểm này, thân ảnh Huyết Kiếm Đại đế xuất hiện sau lưng mẫu tử Lăng Thanh Tuyền, dưới ánh mắt âm trầm có sát ý lan tràn, khẽ phất tay dẫn động năng lượng thiên địa bàng bạc, bao phủ mẫu tử Lăng Thanh Tuyền vào bên trong.  

Dưới lực lượng trói buộc của không gian, Lăng Thanh Tuyền cùng với Du Thược cảm thấy chân khí, linh lực đình trệ, ngay cả lùi lại cũng khó khăn. Tu vi cách biệt quá xa, thực lực hơn kém quá lớn, căn bản khó có thể chống lại.  

- Các ngươi lui ra phía sau.  

Thân thể hồn anh của Lục Lâm Thiên đột nhiên xuất hiện bên người nhị nữ, năng lượng bàng bạc lan tràn bao phủ nhị nữ. Lúc này áp lực trên người Lăng Thanh Tuyền và Du Thược mới biến mất.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi chỉ là thân thể linh hồn còn dám đi lên sao? Cái gọi là Linh Vũ song tu, thuộc tính đại thành, trở thành Hoàng tộc cũng chỉ có thế. Ngày hôm nay ngươi khó tránh khỏi bàn tay của Huyết Kiếm ta.  

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lùng quát, thân ảnh trong sát na lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên, mùi máu tươi lan tràn, dẫn động năng lượng thuộc tính phong bàng bạc, hội tụ tạo thành một chưởng ấn khổng lồ trên không trung.  

Phía trên chưởng ấn do Huyết Kiếm Đại Đế ngưng tụ có uy áp huyết tinh lan tràn ra. Trong nháy mắt bao phủ ba người Lục Lâm Thiên và mẫu tử Lăng Thanh Tuyền.  

Chưởng ấn khổng lồ đánh xuống, bao phủ không gian cực lớn, mang theo một mùi máu tươi ngập trời, khiến cho linh hồn người ta bỡ ngỡ. Lăng Thanh Tuyền cùng Du Thược dưới sự bảo hộ của Lục Lâm Thiên cũng bị ảnh hưởng cực lớn.  

- Phá.  

Lục Lâm Thiên nhìn chưởng ấn trên không trung, trong mắt bắn ra hàn ý, linh hồn lực mênh mông bắt đầu lan tràn, đột nhiên ngưng tụ thành một đầu cự hổ màu trắng bằng linh hồn cực lớn, uy áp linh hồn mênh mông tràn ngập không gian.  

Uy áp linh hồn mênh mông bao phủ, Huyết Kiếm Đại Đế biến sắc, thân là Vũ giả, đương nhiên hắn cực kỳ cố kỵ công kích linh hồn.  

Cự hổ màu trắng lập tức đánh về phía chưởng ấn, một trảo ấn sắc bén xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt trong không gian. Hung hăng đập vào phía trên chưởng ấn khổng lồ kia.  

Chưởng ấn khổng lồ bao phủ cự hổ bằng linh hồn, lập tức va chạm vào một chỗ. Không gian bắt đầu mờ đi, cả không gian bắt đầu bành trướng, trong giây lát bắn ra quang mang mạnh mẽ. Sau đó cả không gian đột nhiên co rút lại, một âm thanh cực lớn quanh quẩn trên không trung.  

Phanh Phanh.  

Chưởng ấn và cự hổ bằng linh hồn bỗng nhiên hóa thành năng lượng khủng bố bạo tạc, khuếc tán. Kình khí cường hãn vô cùng và lực lượng linh hồn khuếch tán trên không gian. Năng lượng đáng sợ lan tràn phá hủy gợn sóng trong không gian. Không gian chấn động kịch liệt, gợn sóng trong không gian giống như pháo hoa tán loạn.  

Khục khục.  

Thân thể linh hồn của Lục Lâm Thiên lập tức lảo đảo lui lại, lại kéo tay mẫu tử Lăng Thanh Tuyền lảo đảo lui tiếp về phía sau mười bước, lúc này thân thể hắn mới đứng vững được.  

Thân thể linh hồn run lên, dường như mờ ảo đi một chút. Chỉ lạ là trên thân thể hồn anh, kim đao màu vàng vẫn xoay quanh cách đó không xa.  

- Linh hồn Vũ Đế nhị trọng, không ngờ ngươi đã đột phá Vũ Đế nhị trọng.  

Thân thể Huyết Kiếm Đại Đế lảo đảo lui lại mấy bước, dưới công kích linh hồn, hắn cũng bị ảnh hưởng. Mà lúc này Lục Lâm Thiên ra tay, hắn có thể nhận ra không ngờ tu vi của Lục Lâm Thiên đã là Vũ Đế nhị trọng.  

Vũ Đế nhị trọng a, làm sao trong lòng hắn không thể khϊếp sợ cơ chứ. Từ lúc Lục Lâm Thiên đi ra khỏi Hư Không Bí Cảnh mới được bao lâu a. Lúc trước ở Thiên Kiếm môn mới là Vũ Đế nhất trọng, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã là Vũ Đế nhị trọng, quả thực không thể tưởng tượng nổi.  

Có thể đột phá cấp độ Đế giả đều là nhân trung chi long, là tồn tại giống như lông phượng sừng lân. Mà tới Đế giả, người khác đột phá, cho dù thiên phú có mạnh mẽ ra sao, ít cũng phải hơn một ngàn năm, nhiều thì vạn năm. Hoặc là vĩnh viễn không có cách nào đột phá. Thế nhưng Lục Lâm Thiên này trong thời gian ngắn lại đột phá.  

Lúc này dò xét tu vi của Lục Lâm Thiên, Huyết Kiếm Đại Đế mới chính thức ý thức được Lục Lâm Thiên này đáng sợ ra sao. Sắc mặt hắn cứng ngắc, tu vi của Lục Lâm Thiên trong thời gian ngắn đột nhiên tăng mạnh tới tình trạng như vậy.  

Giờ phút này Huyết Kiếm Đại Đế cảm thấy may mắn vì mình đã đối phó với Lục Lâm Thiên này, để cho người này chỉ còn lại thân thể linh hồn. Lúc này Lục Lâm Thiên đã không còn bao nhiêu sự uy hϊếp. Lúc này hắn nhất định phải bắt được thân thể linh hồn này. Chờ sau khi hắn đạt được Thái Cổ U Minh Viêm, nhất định phải đánh chết Lục Lâm Thiên diệt trừ hậu hoạn.  

- Hai người lui về phía sau đi.  

Thân thể Lục Lâm Thiên ổn định lại, quay đầu nhìn Lăng Thanh Tuyền, ánh mắt chăm chú nhìn vào người Du Thược, khẽ nói:  

- Du Thược, có phụ thân ở đây, mẫu tử con tuyệt đối không có việc gì. Phụ thân sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào động vào một sợi tóc của con.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt Lăng Thanh Tuyền giờ phút này cực kỳ phức tạp, âm thanh mang theo chút ân cần, khẽ nói:  

- Ngươi thế nào rồi? Không được cậy mạnh, ngươi chỉ còn lại thân thể hồn anh, nếu như thân thể hồn anh cũng tiêu tán, vậy thì...  

- Yên tâm đi, không ai có thể động tới mẫu tử nàng, ta cam đoan.  

Lục Lâm Thiên trầm giọng nói.  

Nhìn qua ánh mắt Lục Lâm Thiên, giờ phút này trong lòng Lăng Thanh Tuyền cảm thấy ấm áp, khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt thâm thúy, nàng đột nhiên cảm thấy kỳ thực tên vô sỉ này cũng không quá vô sỉ, hạ lưu. Ít nhất vì mẫu tử các nàng ngay cả tính mạng mà hắn cũng không muốn. Có lẽ sâu trong lòng nàng, cho tới bây giờ chưa từng thật sự ghét hắn.  

- Ngươi vẫn nên tự bảo vệ mình thì hơn.  

Du Thược nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt giờ phút này tuyệt đối có quan tâm, thế nhưng lúc mở miệng thì quả thực nói chuyện không dễ tí nào.  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, tiểu nha đầu này có tính tình giống y Lăng Thanh Tuyền, đều quật cường như vậy. Thế nhưng tình tính quật cường này dường như cũng giống hắn.