Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3142: Trao đổi Thiên Thư 1




Hai mắt Huyết Kiếm Đại Đế lúc này tràn ngập quang mang đỏ tươi, mùi máu tươi lan tràn khiến cho lòng người rung động.  

- Huyết Kiếm, có bản lĩnh thì động thủ với ta. Thả mẫu tử các nàng ra.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua không trung, ánh mắt nhìn vào huyết trì sau lưng Huyết Kiếm.  

Huyết Trì đỏ tươi này hình kiếm giống như một thanh kiếm lớn ở trong không gian này. Bên trong tràn ngập khí tức ngập trời, khói đen trong không gian chung quanh lượn lờ, khiến cho tim mọi người đập nhanh hơn, đồng thời ánh mắt của Lục Lâm Thiên cũng run rẩy.  

- Muốn người sao? Không dễ như vậy đâu.  

Huyết Kiếm Đại Đế âm trầm nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt tràn ngập sát ý, giờ phút này hắn khẽ mỉm cười. Trong mắt hắn, lúc này Lục Lâm Thiên hẳn phải chết không cần nghi ngờ.  

- Huyết Kiếm, ta cảnh cáo ngươi. Nếu như mẫu tử các nàng thiếu một cọng tóc, thì tất cả đệ tử Thiên Kiếm môn, cho dù là chôn sâu ba thước ta cũng phải nghiền nát bọn chúng thành tro bụi.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, nhìn thấy mẫu tử Du Thược bị cấm chế, ánh mắt hắn đã tràn ngập hàn ý.  

- Hừ.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, Huyết Kiếm Đại Đế khẽ mỉm cười nói:  

- Sợ rằng ngươi không có tư cách này, muốn cứu hai tiện tỳ này sao? Rất đơn giản, thứ nhất là mạnh mẽ đoạt. Nhưng mà đừng nói ngươi đoạt được hay không, huống chi chỉ cần ngươi khẽ động ta lập tức có thể khiến cho hai tiện tỳ này tan thành mây khói.  

Hàn ý trong mắt Lục Lâm Thiên dần dần nồng đậm, hàn ý trong mắt bắn ra.  

Nhìn qua Lục Lâm Thiên, lúc này Huyết Kiếm cũng không để ý tới ánh mắt tràm ngập hàn ý, dường như nhìn thấy Lục Lâm Thiên như vậy trong lòng hắn càng thỏa mãn, hắn thản nhiên nói:  

- Thứ hai, ngươi có thể trao đổi với ta.  

Huyết Kiếm Đại Đế dứt lời đột nhiên phất tay một cái, mùi máu tươi bắt đầu lan tràn, nắm lấy Lăng Thanh Tuyền và Du Thược vào trong tay.  

- Hai tiện tỳ, không ngờ lại có thủ đoạn đυ.ng tới cấm chế của ta, thế nhưng các ngươi còn quá non.  

Ánh mắt Huyết Kiếm Đại Đế trầm xuống, quang mang huyết sắc trong tay lóe lên, hung hăng trút xuống cơ thể nhị nữ.  

Phụt.  

Nhị nữ Lăng Thanh Tuyền và Du Thược đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt lập tức trắng bệch.  

- Huyết Kiếm lão cẩu, dừng tay cho ta.  

Nhìn thấy Du Thược và Lăng Thanh Tuyền phun ra máu tươi, Lục Lâm Thiên biến sắc, thân hình không nhịn được run lên, hàn ý trong mắt ngập trời. Đột nhiên tập trung vào trên người Huyết Kiếm Đại Đế, khí tức bắt đầu khởi động.  

- Lục Lâm Thiên, nếu như ngươi muốn hai tiện tỳ này còn sống, tốt nhất nên thành thật một chút cho ta.  

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh nhạt cười, hai tay đánh ra hai cỗ sương mù đỏ như máu bao phủ thân thể Lăng Thanh Tuyền và Du Thược, chỉ cần tâm niệm hắn khẽ động là có thể đánh chết nhị nữ. Lục Lâm Thiên càng đau lòng, hắn càng vui vẻ.  

- Trao đổi như thế nào?  

Giờ phút này Lục Lâm Thiên nhìn thấy khóe miệng mẫu tử hai nàng tràn ra máu tươi, sát ý trong lòng hắn ngập trời, hai tay nắm chặt. Đầu móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay, có tia máu bắt đầu tràn ra. Thế nhưng lúc này hắn biết mình chỉ có thể tỉnh táo mà thôi.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi nói xem nếu như ta gϊếŧ hai tiện tỳ này ngươi sẽ như thế nào.  

Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lùng cười với Lục Lâm Thiên, ánh mắt lạnh lẽo, tất cả hiện tại đều đang nằm trong lòng bàn tay hắn.  

- Huyết Kiếm lão cẩu, ta nhất định sẽ băm vằm ngươi thành vạn đoạn, nghiền nát ngươi thành tro bụi.  

Lục Lâm Thiên nhìn thẳng vào mắt Huyết Kiếm, âm thanh có chút run rẩy, sát ý cùng với hàn ý ngập trời giờ phút này lấy thân thể hắn làm trung tâm hung hăng khuếch tán. Cả không gian bắt đầu rung động, có dấu hiệu phong vân biến sắc.  

Hàn ý cùng với sát khí ngập trời bắt đầu khởi động khiến cho ánh mắt Lăng Thanh Tuyền và Du Thược biến hóa. Có lẽ nhị nữ thật không ngờ Lục Lâm Thiên lại tức giận như vậy.  

- Đừng quá khẩn trương, ngươi còn có cơ hội a.  

Huyết Kiếm Đại Đế không quan tâm tới Lục Lâm Thiên đang tức giận, một mình Lục Lâm Thiên tới đây, hắn không đặt vào trong mắt. Ở trong không gian này, lúc này cho dù Dương Đỉnh Thiên có tới, tuyệt đối cũng không tiến vào trong không gian này được.  

Huyết Kiếm nhìn Lăng Thanh Tuyền và Du Thược bị cấm chế trong tay mình, nhíu mày, lập tức nhìn Lăng Thanh Tuyền rồi nói:  

- Đây là nữ nhân của ngươi đúng không? Nếu như ngươi muốn nàng ta sống, rất đơn giản, giao ra một vật.  

- Nói, ngươi muốn thứ gì?  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên bắt đầu lạnh lẽo nhìn Huyết Kiếm Đại Đế, âm thanh bắt đầu khàn khàn.  

- Rất đơn giản, Vô Tự Thiên Thư của Lục gia.  

Huyết Kiếm Đại Đế nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt hiện lên sự khác thường, một mùi máu tươi bao phủ Lăng Thanh Tuyền, hắn nói:  

- Ngươi đừng có nói ngươi không có. Lúc trước Độc Cô gia tộc và Linh Vũ giới nhìn chằm chằm vào Lục gia nho nhỏ của ngươi. Vân Dương Tông và Linh Thiên môn cũng tình nguyện dùng nữ nhân để đánh bạc với ngươi. Cho nên ngươi không có Vô Tự Thiên Thư mới là lạ. Huống chi Thiên Kiếm môn ta đã sớm nhận được tin tức Lục gia các ngươi có Vô Tự Thiên Thư.  

Trong sát na, Lăng Thanh Tuyền nghe vậy trên khuôn mặt trắng bệch biến hóa, tự nhiên nàng biết rõ Vô Tự Thiên Thư, cũng biết rõ giá trị của nó.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên giờ phút này cũng trầm xuống, hắn không ngờ Huyết Kiếm Đại Đế này lại muốn Vô Tự Thiên Thư. Xem ra đây mới là mục đích chính thức của Huyết Kiếm Đại Đế. Hắn ta cũng biết sự tồn tại của Vô Tự Thiên Thư. Ngày hôm nay nếu như không đưa cho hắn Vô Tự Thiên Thư, sợ rằng mẫu tử các nàng sẽ mất mạng.  

Thế nhưng Vô Tự Thiên Thư này quá mức quan trọng, trong lòng Lục Lâm Thiên ngưng trọng.  

- Nếu như ngươi không quyết định, hoặc là nói không có, ta sẽ gϊếŧ nữ nhân này.  

Huyết Kiếm Đại Đế nhìn Lục Lâm Thiên, nở nụ cười lạnh lẽo. Cảm giác này rất tốt, tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn, từng bước từng bước.  

- Tốt, thả mẫu tử các nàng ra, Vô Tự Thiên THư này sẽ là của ngươi.  

Lục Lâm Thiên không có bao nhiêu do dự, Vô Tự Thiên Thư quan trọng, thế nhưng coi như mất đi thì ngày sau hắn cũng có cơ hội thu lại. Nếu như mẫu tử hai nàng gặp chuyện không may, về sau hắn sẽ phải hối hận. Một bản Vô Tự Thiên Thư ở trong lòng Lục Lâm Thiên còn xa mới quan trọng bằng mẫu tử hai nàng.  

Dứt lời trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện bản Vô Tự Thiên Thư của Lục gia, không có chân khí và linh lực đưa vào nó chỉ giống như một khối ngọc thạch bình thường. Không có quá thu hút sự chú ý của mọi người.  

- Vô Tự Thiên Thư, thật sự là Vô Tự Thiên Thư.  

Mà nhìn thấy Vô Tự Thiên Thư, Huyết Kiếm Đại Đế lập tức nhận ra, ánh mắt run lên, tràn ngập nóng bỏng nhìn chăm chú vào Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Lâm Thiên.  

- Vô Tự Thiên Thư.  

Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền nhìn vào Vô Tự Thiên Thư trong tay Lục Lâm Thiên, nàng lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:  

- Lục Lâm Thiên, Vô Tự Thiên Thư rất quan trọng, dùng để đối lấy ta, ta sẽ không cảm kích ngươi.