Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3037: Rèn thể




Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên vẫn có cảm giác, bản thân mình đang ở trong một lò lửa nóng bỏng, loại nhiệt độ vô hình này không thể nhìn thấy, thế nhưng lại giống như hỏa diễm màu xanh da trời đang lan tràn ra trong thân thể, thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, gân cốt cơ thể, muốn thiêu đốt hắn thành tro bụi vậy.  

Dưới nhiệt độ này, trong quang mang màu lam, toàn thân Lục Lâm Thiên từ trong ra ngoài, thậm chí còn xuất hiện hơi nước màu trắng.  

Thân thể xâm nhập vào trong biển lửa màu xanh, trong cơ thể hắn đã bắt đầu xuất hiện hỏa diễm màu xanh da trời giống như thực chất.  

Hỏa diễm màu xanh da trời đốt cháy, lập tức giống như con giòi trong xương cốt, bao phủ lục phủ ngũ tạng cùng với gân cốt, cơ bắp, không thể dẫn dắt nó được. Chân khí vận chuyển lập tức bị chuyển thành hơi nước màu trắng giống như sương mù lan tràn ra.  

Dưới nhiệt độ khủng bố này, trong khoảnh khắc Lục Lâm Thiên liền cảm thấy đau đớn khó nhịn. Trình độ cường hãn của thân thể hắn, tăng thêm đột phá Đế giả, vậy mà không có cách nào ngăn cản Thái Cổ U Minh Viêm.  

Hỏa diễm màu xanh da trời cuồn cuộn giống như nước sôi không ngừng rít gào. Loại bỏng rát giống như tới từ sâu trong xương tủy, Lục Lâm Thiên có xúc động giống như hôn mê, loại tra tấn này thực sự quá kinh khủng.  

Thế nhưng cũng may những năm này Lục Lâm Thiên lúc nào cũng bị tra tấn cùng với rèn luyện mới tạo thành thể chất khủng bố của Lục Lâm Thiên hiện tại, cũng đã khiến cho Lục Lâm Thiên có ý chí cực kỳ kiên cố.  

Loại tra tấn kinh người cùng với thống khổ này nếu như là Đế giả bình thường, bất kể là thân thể và ý chí trong nháy mắt sẽ sụp đổ.  

Mà hiện tại Lục Lâm Thiên còn chưa bị phá hủy, loại thống khổ kinh người này dằn vặt, hắn chỉ có thể vận chuyển chân khí dùng lực ngũ hành tương khắc mới có thể ngăn cản một ít nhiệt độ, tạm thời còn có thể kiên trì.  

Giờ phút này trong cơ thể lan tràn ra hỏa diễm màu xanh da trời, thế nhưng trong khoảnh thời gian ngắn không có cách nào đem thân thể hắn đốt cháy thành tro bụi.  

Mà dưới nhiệt độ khủng bố này, Lục Lâm Thiên còn có một phát hiện kinh người, dường như Thái Cổ U Minh Viêm này còn có thể cường hóa thân thể hắn thêm nữa.  

Cắn răng một cái, Lục Lâm Thiên tiếp tục tiến vào chỗ sâu trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, muốn dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, trước tiên phải đi tới trung tâm thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm mới được.  

Dưới nhiệt độ khủng bố này Lục Lâm Thiên chịu đựng tra tấn đau đớn kịch liệt. Người thường căn bản không có khả năng chống lại, cũng chỉ có tên biếи ŧɦái như Lục Lâm Thiên mới có thể chịu đựng được.  

Theo thời gian trôi qua, thậm chí Lục Lâm Thiên còn cảm giác chết lặng khi bị nhiệt độ khủng bố thiêu đốt.  

Thế nhưng Lục Lâm Thiên vẫn có thể cảm giác được rõ ràng, toàn thân mình nhận được không ít chỗ tốt.  

Nhiệt độ khủng bố tràn vào trong cơ thể, trong người lan tràn hỏa diễm giống như thực chất, nhưng mà gân cốt và cơ bắp giống như thép tinh luyện trong nhiệt độ cao. Dùng tốc độ chậm chạp, đang được rèn giũa ngày càng cường hãn.  

Chỗ tốt bực này chỉ có thể nói là có thể ngộ mà không thể cầu.  

Đương nhiên cũng không có mấy người giống như Lục Lâm Thiên, vừa mới tiến vào Thái Cổ U Minh Viêm tương đương với việc tìm chết. Người bình thường tuyệt đối đã sớm chết rồi. Đế giả bình thường không có ngoại lệ.  

- Nhân loại, ngươi muốn làm gì?  

Âm thanh Thái Cổ U Minh Viêm rơi vào trong tai Lục Lâm Thiên, hắn bắt đầu có chút sợ hãi. Nếu như người khác hắn còn có thể công kích linh hồn. Thế nhưng nhân loại này thì khác, căn bản không thể công kích linh hồn, trong đầu nhân loại này có bảo vật khiến cho hắn kiêng kỵ, lại bó tay, trong đám người, người duy nhất hắn kiêng kỵ chính là nhân loại này, trên người nhân loại này có quá nhiều bí mật.  

- Không có gì, ta chỉ muốn chơi đùa trong thế giới ngươi một chút mà thôi.  

Lục Lâm Thiên chịu đựng sự tra tấn kinh người trong cơ thể, từng bước tiến vào chỗ sâu trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, chung quy sẽ tìm tới trung tâm.  

- Ngươi muốn làm gì? Có phải tiện tỳ Huyết Linh Mẫu Đơn kia đã nói gì với ngươi đúng không?  

Thái Cổ U Minh Viêm có chút bối rối, nếu như là người khác, nó thu đối phương vào trong cơ thể luyện hóa. Thế nhưng nhân loại trước mặt hắn lại không dám, hắn không quên thời gian hắn gần như sụp đổ kéo dài bảy năm vừa rồi.  

Nếu như tiếp tục đem nhân loại này nuốt vào trong thế giới của hắn chính là một tai họa. Cho nên hắn không dám, lúc này đối phương còn chủ động tiến vào trong thế giới của hắn, chuyện này khiến cho hắn bối rối.  

- Giống như chính là chỗ này.  

Trước mắt Lục Lâm Thiên xuất hiện một bức bình chướng bằng dung nham hỏa diểm màu xanh da trời, phía trên bức bình chướng này nhiệt độ tăng vọt, một cỗ lực cản cực lớn khiến cho Lục Lâm Thiên toàn lực trùng kích cũng không có cách nào tiếp tục đi tới.  

- Nhân loại, ngươi không được làm thế, buông tha cho ta đi. Chúng ta chung sống hòa bình không tốt hơn sao? Chỉ cần ngươi rời khỏi đây ta sẽ cho ngươi một bảo khố.  

Thái Cổ U Minh Viêm thật sự bối rối.  

- Đem bảo khố ra cũng không lừa được ta, đi ra ngoài, chờ sau khi ngươi khôi phục sẽ tiếp tục đuổi gϊếŧ ta, cho nên ta lựa chọn cự tuyệt đề nghị của ngươi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, Thái Cổ U Minh Viêm này giảo hoạt vô cùng, Huyết Lục được giương lên, một đường vòng cung huyền ảo xuất hiện, cả không gian đột nhiên run lên, một cỗ khí tức lạnh lẽo, khủng bố bỗng nhiên lan tràn.  

- Hàn Băng Hồn Đao.  

Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, âm thanh vừa dứt, trong chớp mắt trên Huyết Lục có một đạo quang mang quỷ dị bắn thẳng ra, mang theo một cỗ khí tức lạnh lẽo thấu xương, nương theo công kích linh hồn đánh vào bức bình chướng bằng dung nham khổng lồ kia.  

Ken Két.  

Trong bức bình chướng bằng dung nham màu xanh khổng lồ có mấy đạo đao mang bắn ra, lập tức kết băng, khí tức lạnh lẽo đột nhiên lan tràn, trong khoảnh khắc muốn nổ tung.  

Phanh Phanh.  

Âm thanh trầm thấp bạo liệt vang vọng, bức bình chướng nóng bỏng trong không gian run lên, từng đạo khe nứt giống như mạng nhện từ trên bức bình chướng cấp tốc lan tràn ra, lập tức xuất hiện không ít dấu vết, thế nhưng trong nháy mắt lại khôi phục lại.  

- Khặc khặc, nhân loại, ngươi không có cách nào làm gì được ta đâu, ngươi buông tha ta đi.  

Thái Cổ U Minh Viêm cười nói.  

- Duệ Kim Hồn Đao.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, Huyết Lục lần nữa được giương lên, thuộc tính kim ngập trời cuồn cuộn không dứt xuyên thấu qua biển lửa màu xanh da trời đang hội tụ tới, Huyết Lục trong tay lần nữa được đánh xuống.  

Sưu Sưu.  

Đao mang màu vàng mang theo khí tức sắc bén lạnh lẽo, vết nứt không gian đen kịt xuất hiện lần nữa giống như thiên thạch đánh về phía bức bình chướng bằng dung nham màu xanh da trời kia. Loại va chạm này khiến cho người ta nhịn không được mà nhảy dựng lên.  

Sưu.  

Phía trên đao mang, khí tức sắc bén lạnh lẽo khuếch tán, bức bình chướng bị xé rách một cái khe, dung nham nóng bỏng màu xanh da trời bắn tứ tung, bọt khí không ngừng bị phá vỡ.