Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3032: Ra tay với U Minh 1




- Thật sự có thể thành công sao?  

Nam thúc hỏi Lục Lâm Thiên.  

- Có lẽ có thể.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, Mẫu Đơn nói hẳn là thật. Tình huống lúc trước Mẫu Đơn sẽ không gạt hắn. Huống chi lúc này trên người Mẫu Đơn còn có ấn ký linh hồn của hắn.  

- Không phải là có lẽ có thể mà là tuyệt đối có thể, thế nhưng quá trình lại cửu tử nhất sinh.  

Mẫu Đơn ngẩng đầu nói với Lục Lâm Thiên:  

- Linh hồn ngươi một khi xuất hiện trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm sẽ tan thành mây khói chứ đừng nói tới chạm vào linh hồn bổn nguyên của U Minh. Nhiệt độ bên trong càng thêm khủng bố. Nếu là thời kỳ toàn thịnh, cho dù là linh hồn phân thân của lão tổ các Hoàng tộc trong nhân loại các ngươi đυ.ng phải linh hồn bổn nguyên của U Minh tuyệt đối chỉ có thể chạy trốn.  

- Lâm Thiên, dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm xem như cơ duyên lớn lao, thế nhưng nguy hiểm cũng cực lớn. Nguy hiểm còn không phải là bình thường, ngươi phải cân nhắc cho kỹ.  

Nam thúc nói.  

- Có nguy hiểm mới có thể đạt được chỗ tốt. Con sẽ thử xem.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, tâm ý đã quyết, dù sao hiện tại hắn cũng không ra được, chỗ tốt bực này đương nhiên hắn phải thử một phen.  

- Lão đại, nguy hiểm có chút lớn, huynh có mấy thành nắm chắc?  

Tiểu Long hỏi Lục Lâm Thiên, nguy hiểm này quá lớn khiến cho Tiểu Long cũng có chút lo lắng. Dưới tình huống bình thường, Tiểu Long sẽ không lo lắng những chuyện này, thế nhưng thực lực của Thái Cổ U Minh Viêm kia khiến cho ngay cả Tiểu Long cũng kiêng kỵ.  

- Không có nắm chắc.  

Lục Lâm Thiên nhún vai, quả thực hắn không có một chút nắm chắc nào, thế nhưng Lục Lâm Thiên vẫn muốn mạo hiểm thử một lần. Hắn cũng không phải là người liều lĩnh, linh hồn tới gần Thái Cổ U Minh Viêm, nếu như bình thường Lục Lâm Thiên cũng không dám, thế nhưng hiện tại Thái Cổ U Minh Viêm tiêu hao cực lớn, đến thời điểm suy yếu nhất, mà linh hồn của hắn đã được Thái Cổ U Minh Viêm rèn qua, cấp độ Địa hồn biến cũng không phải hoàn toàn không có nắm chắc.  

Dung hợp Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này tuyệt đối là cơ hội tuyệt hảo, tuy rằng nguy hiểm cực lớn, thế nhưng Lục Lâm Thiên lại không muốn buông tha cho cơ hội cực lớn này. Mà quan trọng là, Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được địa phương mà Thái Cổ U Minh Viêm ẩn thân, bên trong có Vô Tự Thiên Thư. Cỗ khí tức quen thuộc kia dường như đang dẫn dắt hắn. Lúc trước tiến vào nơi này, Lục Lâm Thiên cũng đã cảm giác được sự tồn tại của Vô Tự Thiên Thư.  

Lúc này Lục Lâm Thiên thậm chí còn có chút hoài nghi, có lẽ sự tồn tại của Thái Cổ U Minh Viêm có quan hệ với Vô Tự Thiên Thư. Giải quyết Thái Cổ U Minh Viêm này mới có thể biết được tin tức của Vô Tự Thiên Thư. Thái Cổ U Minh Viêm tuyệt đối là thứ tốt. Cho nên hắn phải dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi quyết định đi trêu tên U Minh kia sao?  

Mẫu Đơn nhìn Lục Lâm Thiên, hiếm khi nghiêm túc nói.  

- Cho dù bây giờ chúng ta không đối phó với hắn, chúng ta cũng không ra được. Nếu để cho hắn khôi phục, ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?  

Lục Lâm Thiên nỏi với Mẫu Đơn.  

Ánh mắt Mẫu Đơn chớp động, khẽ đảo rồi nói:  

- Ngươi nói đúng, U Minh là người có cừu oán tất báo, ngươi lại diệt linh hồn phân thân của hắn, nếu chờ tới khi hắn khôi phục, đến lúc đó tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Cho dù chúng ta ra khỏi nơi này, chứng minh hắn cũng có thể đi ra ngoài. Hắn sẽ đuổi gϊếŧ chúng ta. Dùng tu vi của hắn, cho dù chúng ta chạy trốn tới chân trời góc bể cũng vô dụng.  

- Cho nên chúng ta phải ra tay, chậm trễ thì sẽ không có cơ hội.  

Lục Lâm Thiên ngưng trọng nói, bất kể như thế nào hiện tại cũng phải đối phó với Thái Cổ U Minh Viêm này.  

- Nói như vậy chúng ta phải động thủ sao?  

Ánh mắt Nam thúc ngưng trọng, cho dù tất cả mọi người đột phá Đế giả, thế nhưng trong lòng của hắn cũng không cho rằng đám người mình có bao nhiêu phần thắng.  

- Hình như là không còn lựa chọn nào khác.  

Mẫu Đơn nói xong, tiếp tục nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Tên U Minh kia quá mạnh, cơ hồ là bất tử bất diệt, cho nên chúng ta chỉ có thể dùng phương pháp lúc trước. Nhưng mà chúng ta nếu muốn chủ động đi vào trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm thì có chút khó khăn, không biết có thể làm được hay không.  

- Chẳng lẽ nhiều người chúng ta liên thủ cũng không có cách nào làm được hay sao?  

Tiểu Long nhíu mày, trong mắt có chút chiến ý, hiện tại có mấy Đế giả có mặt a.  

Mẫu Đơn liếc mắt nhìn Tiểu Long, nói:  

- Thú tộc nhà ngươi rất mạnh, thế nhưng ngươi quá coi thường tên U Minh kia rồi. Hiện tại hắn đang bị phong ấn, lại bị Lục Lâm Thiên diệt linh hồn phân thân mà thôi, cho nên còn chưa có khôi phục, chúng ta liên thủ có lẽ còn có cơ hội áp chế nó, nhưng cũng chỉ là áp chế mà thôi. Tên kia bất tử bất diệt, căn bản không có cách nào triệt để đánh chết hắn. Nếu như hắn ở thời kỳ toàn thịnh, chúng ta có liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể đốt chúng ta thành tro bụi.  

- Thực sự mạnh tới mức đó sao?  

Ánh mắt Tiểu Long khẽ đổi, mặc dù biết Thái Cổ U Minh Viêm lợi hại, thế nhưng lúc này hắn cũng là Đế giả, những lời này khiến cho trong lòng Tiểu Long rất khó chịu, hắn chưa từng chịu phục một ai.  

- Ngươi còn không phục sao, tên U Minh kia từ thời sơ khai đã xuất hiện, so với đám nhân loại, thú tộc các ngươi còn xuất hiện sớm hơn nhiều.  

Mẫu Đơn nói với Tiểu Long:  

- Thú tộc các ngươi đột phá thành Đế, hiện tại cũng chỉ là Đế giả sơ kỳ mà thôi. Nếu ta đoán không sai ngươi hiện tại cũng chỉ tương đương với Đế giả nhất trọng đỉnh phong. Những người khác vừa mới đột phá đều là Đế giả nhất trọng. Thế nhưng trước khi U Minh bị phong ấn đã là Đế giả đỉnh phong, tương đương với Vũ Đế, Linh Đế cửu trọng đỉnh phong. Các ngươi cảm thấy nếu như U Minh khôi phục lại thời điểm toàn thịnh, chúng ta sẽ là đối thủ của hắn sao?  

Hít...  

Nghe Mẫu Đơn nói, Khiên Bách Biến, Nam thúc, Bạch Linh đều hít vào một ngụm khí lạnh. Tiểu Long cũng thè lưỡi, quả thực không phải là đối thủ. Tất cả mọi người đều là người có ngạo khí, đều không phải là người thường, thế nhưng chính bởi vì như vậy mọi người cũng không phải là người tự cao tự đại. Bọn họ hiểu rõ giữa mình và Thái Cổ U Minh Viêm cách xa ra sao. Cấp độ Đế giả, mỗi một trọng đều là một cái hào rộng không thể miêu tả, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.  

Đối với cấp độ Đế giả, hiện tại Lục Lâm Thiên kỳ thực còn không quá hiểu rõ, thế nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc hắn phán đoán sự cách biệt giữa thực lực của mình và Thái Cổ U Minh Viêm hiện tại.  

- Không phải nói Thái Cổ U Minh Viêm hiện tại đang trọng thương sao? Muốn ra tay đối phó, có lẽ càng nhanh thì càng tốt.  

Bạch Linh khẽ nói, y phục trắng như tuyệt, ánh mắt nhìn vào trong hố sâu cực lớn, trong lúc mơ hồ nàng vẫn còn có thể cảm nhận được cỗ khí tức nóng bỏng từ trong lòng đất tràn ra.