Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2920: Vô Ảnh Minh Tôn 2




Ầm ầm.  

Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, đạo quyền ấn nhìn như đánh vào không gian hư vô này trong khoảnh khắc vang lên thanh âm bạo liệt giống như sấm sét. Kình phong cuồng bạo khuếch tán, không gian chung quanh bị xốc lên tạo thành một cái động sâu.  

Không gian bị phá hủy, mọi người có thể nhìn thấy rõ một mảng lớn không gian bị nứt vỡ từng khúc. Gợn sóng trong không gian hóa thành mảnh vỡ.  

Phụt.  

Ngay ở trong không gian bị nghiền nát, một đạo thân ảnh lập tức bắn ngược ra. Máu tươi trong miệng phun ra, thân ảnh một đường đánh vỡ hư không, sắc mặt trắng bệch.  

- Lại tới một cường giả.  

Mọi người trong không trung ngẩng đầu nhìn lên, một chiêu đả thương Chuẩn Đế, đây cũng là cường giả khủng bố như Lục Lâm Thiên.  

- Nghĩa phụ.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên chăm chú nhìn vào người mới xuất hiện, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng. Người tới không phải là ai khác mà chính là nghĩa phụ Nam thúc của hắn. Nghĩa phụ đột nhiên xuất hiện khiến cho Lục Lâm Thiên có chút ngoài ý muốn.  

- Lão gia hỏa, hóa ra ngươi cũng tới a.  

Thân ảnh Tiểu Long lóe lên, mặc kệ Hổ Lỗ, lập tức đi tới bên người Nam thúc.  

Lúc này tuy rằng bộ dáng của Nam thúc biến hóa, ánh mắt đen nhánh mà thâm thúy khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy linh hồn rung động. Thân thể già nua trở nên cao ngất, trường bào tung bay, thân thể đạp không mà đứng, khí thế kinh nguời.  

- Độc Cô Ngạo Nam.  

Đám người Bắc Cung Chi, Độc Cô Phàm Vân, Thái Công Tố, Công Tôn Kiền Nhũng biến sắc.  

- Độc Cô Ngạo Nam, là hắn tới.  

Cơ hồ tất cả cường giả nhìn nhau, sắc mặt rung động, cũng không có ai dám tiến lên phía trước nửa bước.  

- Sư phụ.  

Một tiếng quát nhẹ vang lên, gợn sóng không gian lóe lên, một thân ảnh màu lam từ tron gợn sóng bước ra, lập tức đi tới trước mặt lão giả tóc bạc.  

Đạo thân ảnh này xuất hiện, trên người mặc trường bào màu lam, mái tóc dài mang theo một cỗ khí tức lạnh lẽo, đúng là Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân.  

Sát Phá Quân nhìn lão giả tóc bạc, toàn thân run lên, trong lòng chua xót, đột nhiên lăng không hành lễ trên không trung, nhìn lão giả tóc bạc cung kính thi lễ:  

- Phá Quân bất hiếu, bái kiến sư phụ.  

- Quả thực chính là Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, thu hồi Thời Không Lao Ngục thả Thái Công Tố và Công Tôn Kiền Nhũng. Xem ra lão giả này quả thực chính là Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thú.  

- Phá Quân.  

Lão giả tóc bạc ngẩng đầu, ánh mắt đỏ hồng run run dường như thanh tỉnh được một chút. Trảo ấn trong tay đột nhiên dùng sức, rốt cuộc cũng nắm đầu phượng hoàng màu trắng vào trong tay.  

Chi Chi..  

Đầu phượng hoàng màu trắng kêu lên mấy tiếng, lập tức hóa thành một khỏa đan dược màu trắng xuất hiện trong lòng bàn tay lão giả tóc bạc.  

- Ah...  

Trong nháy mắt, hai mắt lão giả tóc bạc đỏ hồng hơn, rốt cuộc cũng khó có thể áp chế. Một cỗ khí tức huyết sát ngập trời tuôn ra.  

- Sư huynh cẩn thận, Lãnh sư bá đã bị năng lượng quỷ dị khống chế.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới bên người Sát Phá Quân.  

- Lão gia hỏa, ngươi cần gì phải chống đỡ.  

Ánh mắt Nam thúc chớp động, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, đột nhiên một cái màn sáng bằng năng lượng cực lớn tức thì la tràn, bao phủ không gian chung quanh Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu.  

Dưới màn sáng bao phủ, ánh mắt Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu lần nữa trở nên trong sáng hơn một chút. Lập tức nuốt khỏa đan dược màu trắng trong tay vào bụng.  

- Đan dược Đế phẩm a.  

Mắt thấy Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu nuốt đan dược Đế phẩm vào trong tay, trong nháy mắt này không biết bao nhiêu người run rẩy, vẻ mặt đau lòng.  

Sau khi dùng đan dược, Hàn Băng Tôn giả đột nhiên run lên, vẻ đỏ hồng trong mắt bắt đầu phai nhạt, giống như bị áp chế xuống. Ánh mắt đỏ hồng kia khôi phục lại như bình thường.  

Nhìn thấy ánh mắt Hàn Băng Tôn giả từ từ khôi phục, Nam thúc thu thủ ấn lại, đem màn sáng bằng năng lượng triệt tiêu. Sắc mặt hơi tái nhợt, dường như cái màn sáng bằng năng lượng thoạt nhìn không có tác dụng nhiều lắm đã khiến cho Nam thúc tiêu hao khá lớn.  

- Lão quái vật, làm sao ngươi tới đây?  

Màn sáng được thu hồi, Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu nhìn thấy Nam thúc trước mắt, trong mắt hiện lên sự sợ hãi và vui mừng.  

- Khá tốt, may ta không tới muộn. Ta biết ngay ngươi chưa chết mà. Ngươi còn sống là tốt rồi. Còn sống là tốt rồi.  

Trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy của Nam thúc hiện lên chút chua xót khi nhìn lão giả tóc bạc trước mắt. Chỉ là trong lòng lúc này cũng tuyệt đối cao hứng.  

- Đệ tử tới chậm, Phá Quân bất hiếu, mong sư phụ tha thứ.  

Thân ảnh Sát Phá Quân lóe lên đi tới bên người sư phụ Hàn Băng Tôn giả. Sau khi biết rõ sư phụ bị nhốt trong Hư Không Bí Cảnh. Cũng không biết sư phụ còn sống hay chết, cũng không thể đi cứu, lúc này có thể nhìn thấy sư phụ bình yên vô sự, trong lòng hắn kích động không thôi.  

- Đồ nhi ngoan của ta. Tu vi những năm này không những không rớt xuống mà còn có tiến bộ không tệ. Chắc rằng là nhờ có Nam thúc ngươi chỉ điểm a.  

Hàn Băng Tôn giả nhìn Sát Phá Quân, nắm chặt vai Sát Phá Quân, trong mắt có chút thỏa mãn.  

- Đệ tử bái kiến Lãnh Sư bá.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới trước người Lãnh Thiên Thu rồi cung kính hành lễ, đối với vị cường giả có thể nổi danh cùng với nghĩa phụ khi trước hắn cũng vô cùng hiếu kỳ. Vừa rồi hắn cũng nhìn ra Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu dựa vào thần khí thượng cổ mà có thể đẩy lui công kích của chúng cường giả. Đại trưởng lão Độc Cô gia tộc Độc Cô Phàm Vân có tu vi Chuẩn Đế cũng bị áp chế, thực lực bực này tuyệt đối Chuẩn Đế bình thường không thể chống lại.  

- Đây là?  

Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt có chút nghi hoặc.  

- Sư phụ, đây là đệ tử Nam thúc, cũng là nghĩa tử của Nam thúc, gọi là Lục Lâm Thiên, hiện tại chính là minh chủ Đế Đạo minh phong vân nhất trên đại lục.  

Sát Phá Quân mỉm cười nói.  

- Ah, hóa ra lão quái vật ngươi lại thu đệ tử a, thoạt nhìn không tồi chút nào.  

Hàn Băng Tôn giả nhìn Nam thúc, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên, ánh mắt ngày càng nghi hoặc, hắn phát hiện ra mình căn bản không thể nhìn thấu thực lực của Lục Lâm Thiên.  

- Đệ tử đa tạ Lãnh sư bá khích lệ.  

Lục Lâm Thiên nói.  

- Lão gia hỏa nhà ngươi còn sống là tốt rồi, không ngờ ngươi cũng tới Chuẩn Đế, xem ra ngươi cũng nhận được không ít cơ duyên.  

Nam thúc có chút vui vẻ nói, tu vi của Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu hiện tại so với lúc trước rõ ràng mạnh hơn không ít.  

- Ta dùng đan dược Đế phẩm chỉ có thể áp chế trong cơ thể một hồi, cần tìm địa phương trị tận gốc.  

Hàn Băng Tôn giả nói.  

- Tốt, ngươi chờ ta một lát, ta giải quyết một ít chuyện trước.  

Nam thúc gật đầu nói với Hàn Băng Tôn giả, ánh mắt lập tức nhìn vào trong đám người Linh Vũ giới, tập trung lên trên người Vô Ảnh Minh Tôn kia.  

- Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?  

Mắt nhìn Nam thúc, toàn thân Vô Ảnh Minh Tôn run rẩy, cũng không có thời gian bận tâm vết máu nơi khóe miệng, thực lực đối phương hắn biết rõ, hắn làm sao có thể là đối thủ của Đế giả, sợ rằng ngay cả trốn cũng không thoát.