Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2739: Ô Song về tộc




Khuôn mặt già nua khẽ thở dài::  

- Thôi, ta thua, theo ước định ngươi có thể đến gần Thiên Mộc Thần Thụ. Hôn sự của ngươi và Vô Song sau này trưởng lão Bắc Cung gia tộc sẽ không ngăn cản.  

Lục Lâm Thiên chắp tay hành lễ:  

- Da tạ Đại trưởng lão thành toàn.  

Lúc này thái độ Lục Lâm Thiên rất khiêm nhường là có nguyên nhân. Đại trưởng lão Bắc Cung Hùng là một trong những trưởng lão hết sức ngăn cản hôn sự của Lục Lâm Thiên và Vô Song, tuy hắn tức giận nhưng đứng trên lập trường Bắc Cung gia tộc thì các trưởng lão không làm sai. Quan trọng nhất là lúc đánh nhau Lục Lâm Thiên cảm giác Đại trưởng lão tức giận nhưng không hề chứa sát ý, làm tất cả chỉ đơn thuần vì ngăn cản hắn.  

Vô Song là người Bắc Cung gia tộc, Lục Lâm Thiên không muốn có quan hệ kém với Bắc Cung gia tộc. Tuy Đại trưởng lão thua nhưng với nội tình Bắc Cung gia tộc, Lục Lâm Thiên không muốn ảnh hưởng quan hệ sau này cùng Bắc Cung gia tộc.  

Bắc Cung Hùng nhìn Lục Lâm Thiên, mắt lóe tia sáng:  

- Ta đã hiểu tại sao Phi Linh môn ho nhỏ lại phát triển nhanh như vậy. Vô Song không nhìn lầm người, ta yên tâm.  

Lục Lâm Thiên ngần ngừ một chút, tay cầm viên Đế Linh Tấn Thần đan đưa tới trước mặt Bắc Cung Hùng:  

- Làm Đại trưởng lão bị thương nhưng tiểu tử chỉ vì bất đắc dĩ. Tu vi của Đại trưởng lão đã một chân bước ra đẳng cấp tôn giai, có lẽ thứ này sẽ giúp ít cho Đại trưởng lão. Xin Đại trưởng lão hãy nhận lấy.  

- Là Đế Linh Tấn Thần đan!  

Nhìn Đế Linh Tấn Thần đan trong tay Lục Lâm Thiên, tất cả trưởng lão Bắc Cung gia tộc ngơ ngẩn ngó. Không ai ngờ Lục Lâm Thiên cho Đại trưởng lão một viên Đế Linh Tấn Thần đan, đây không phải vật tầm thường, ai lại ngốc đi cho người khác báu vật thế này? Báu vật như vậy nếu gặp người cần nó, dùng một thần khí đổi lấy cũng sẽ cam tâm tình nguyện giao dịch.  

Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên, mắt lóe tia sáng.  

Bắc Cung Hùng nhìn chằm chằm Đế Linh Tấn Thần đan trong tay Lục Lâm Thiên xong ngó lên hắn, khuôn mặt giàn ua, mắt lóe tia sáng. Đến tu vi hiện tại của Bắc Cung Hùng thì Đế Linh Tấn Thần đan là thứ lão rất gần. Trong Bắc Cung gia tộc có nội tình cường đại, báu vật ngang ngửa Đế Linh Tấn Thần đan cũng có nhưng không bằng Đế Linh Tấn Thần đan. Từ lúc trong lão thân là Bắc Cung Hùng đã biết hiệu quả Đế Linh Tấn Thần đan rồi.  

Bắc Cung Hùng nhìn Lục Lâm Thiên, mắt hấp háy nhìn thẳng vào mắt hắn, hỏi:  

- Lục Lâm Thiên, Đế Linh Tấn Thần đan không phải vật bình thường, ngươi tặng nó cho ta mà không đau lòng sao?  

- Đau lòng, tất nhiên đau lắm.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:  

- Nhưng tiểu tử thật sự khâm phục con người Đại trưởng lão.  

Bắc Cung Hùng hỏi:  

- Ý là sao? Nói ta nghe. Ta ngăn cản ngươi và Vô Song, không cho ngươi có Mộc Hoàng chi khí mà ngươi còn phục ta? Thế này không xuôi tai.  

Lục Lâm Thiên cười cười, mắt hấp háy:  

- Đại trưởng lão ngăn cản tiểu tử và Vô Song, không cho tiểu tử có Mộc Hoàng chi khí, đứng ở lập trường Bắc Cung gia tộc thì Đại trưởng lão nên làm vậy, tiểu tử nào dám trách móc gì? Bắc Cung gia tộc có Đại trưởng lão ở là phúc của Bắc Cung gia tộc. Đại trưởng lão đấu với tiểu tử, bị tiểu tử xúc phạm bất kính, tuy tức giận nhưng không hề có sát ý với tiểu tử, chỉ muốn dạy tiểu tử một bài học. Nhân phẩm như vậy không uổng là một trong lục đại nhân hoàng tộc, làm tiểu tử khâm phục. Tiểu tử đánh Đại trưởng lão bị thương, một viên Đế Linh Tấn Thần đan không tính là gì.  

Lục Lâm Thiên tạm dừng, nhìn nhiều cường giả Bắc Cung gia tộc quanh quảng trường mắt hấp háy.  

Lục Lâm Thiên tiếp tục bảo:  

- Đại trưởng lão đã đồng ý hôn sự của tiểu tử và Vô Song, trong lòng ta thì Vô Song không phải một viên Đế Linh Tấn Thần đan có thể so sánh, nên tiểu tử đã được lợi. Nếu tới lúc đó tiểu tử may mắn được một Mộc Hoàng chi khí trên Thiên Mộc Thần Thụ phục hồi cho gia sư thì càng có lợ lớn hơn. Huống chi mới rồi tiểu tử hủy một vũ linh khí phòng ngự địa giai của Đại trưởng lão, nên một viên Đế Linh Tấn Thần đan không là gì, xin Đại trưởng lão hãy nhận lấy.  

Nghe Lục Lâm Thiên nói, toàn trường yên lặng, các cặp măt ngạc nhiên nhìn hắn.  

Bắc Cung Hùng nghe Lục Lâm Thiên nói, con ngươi co rút rồi cười phá lên:  

- Ha ha ha!  

Bắc Cung Hùng ngừng cười, mắt lộ ý cười nói:  

- Thì ra tiểu tử nhà ngươi muốn Đế Linh Tấn Thần đan làm sính lễ đưa đi sao?  

Bắc Cung Hùng nhìn Bắc Cung Kình Thương phía bên cạnh:  

- Tộc trưởng, có thể từ lão phu nhận sính lễ của tiểu tử này không?  

Bắc Cung Kình Thươnge mắt lóe tia sáng mỉm cười nói:  

- Nếu Đại trưởng lão cũng đồng ý thì đương nhiên có thể nhận lấy.  

Bắc Cung Hùng xoay người nhìn Lục Lâm Thiên, mắt nóng cháy nhận Đế Linh Tấn Thần đan vào tay:  

- Tốt, ta nhận Đế Linh Tấn Thần đan này.  

Bắc Cung Hùng nhìn toàn trường:  

- Các vị tử đệ Bắc Cung gia tộc, tuy Lục Lâm Thiên không phải người của Bắc Cung gia tộc ta nhưng đủ chuẩn trở thành nữ tế của Bắc Cung gia tộc ta. Sau này có người nào phản đối thì đừng trách ta là người thứ nhất không khách sáo với hắn!  

- Chúng ta lĩnh mệnh!  

Trên quảng trường bốn phía các tử đệ Bắc Cung gia tộc cung kính đám. Trưởng lão Bắc Cung gia tộc không dám phản đối, lúc này làm gì có ai nói gì?  

Bắc Cung Diễn Siêu đứng cạnh Bắc Cung Kình Thương mắt hấp háy:  

- Tiểu tử này không chỉ mạnh về thực lực, hèn gì nhỏ tuổi đã ngồi trên chức minh chủ Đế Đạo Minh. Tuy vì một số nhân tố nhưng cũng không đơn giản.  

Bắc Cung Nhất nói:  

- Phi Linh môn tụ tập nhiều cường giả không phải ngẫu nhiên.  

Bắc Cung Kình Thương không lên tiếng, khoanh tay đứng, khóe môi cong lên.  

Ngay lúc này, Bắc Cung Kình Thương nhìn chằm chằm không gian đằng trước, ánh mắt rung động.  

Bắc Cung Hùng nói:  

- Lục Lâm Thiên, ánh mắt của Vô Song rất tốt, tiếp tục cố gắng đi. Thuộc tính mới của ngươi siêu mạnh, hãy chăm chỉ lĩnh ngộ. Lão phu chờ ngươi giống như Bắc Cung gia tộc lão tổ đại thành thuộc tính, một hơi thành đế khiến Lục gia đặt chân đệ thất nhân hoàng tộc.  

Lục Lâm Thiên cười cười, tuy hắn đau lòng một viên Đế Linh Tấn Thần đan nhưng có thể hòa giải quan hệ với Bắc Cung gia tộc thì rất đáng giá. Dù Đế Linh Tấn Thần đan quý giá đến mấy thì Lục Lâm Thiên có cơ hội luyện chế lại.  

Ngay lúc này, không trung phía trước vang lên thanh âm:  

- Vô Song đa tạ đại trường lão thành toàn!  

Một bóng dáng màu lục thướt tha như tia sáng xẹt qua không gian.  

Khi thanh âm cuối cùng dứt, bóng dáng thướt tha đã xuất hiện trên quảng trường. Thân hình nhấp nhô linh lung, váy màu lục bay phấp phới, sợi tóca bay bay, toàn thân toát ra khí chất cao quý trang nhã hồn nhiên. Khuôn mặt tuyệt đệp tựa như tiên giáng trần, giống tiên nữ không ăn khói lửa trần gian, vô hình trung có khí chất khiến người Bắc Cung gia tộc rung động toàn thân.  

Con ngươi Bắc Cung Hùng co rút, kích động nhìn chằm chằm:  

- Thần nữ!  

Bóng dáng thướt tha xuất hiện, bình tĩnh đứng trên quảng trường. Nàng chỉ đứng lặng lại kéo theo trái tim tất cả cường giả Bắc Cung gia tộc. Các cặp mắt ngạc nhiên sau đó chuyển sang sợ hãi lẫn vui mừng, rất nhiều người kích động.