Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2642: Siêu cấp bất tử 2




- Vũ kỹ linh kỹ Thiên cấp ah, đều là trọng bảo.  

Nam thúc cũng ngạc nhiên nhìn về phía Lục Lâm Thiên, Vũ kỹ linh kỹ Thiên cấp, này chẳng khác gì là đạt được một Đế giả truyền thừa lĩnh ngộ, Vũ kỹ linh kỹ Thiên cấp, cũng không phải tất cả Đế giả đều có thể tạo ra.  

Hai bộ Linh kỹ Thiên cấp và vũ kỹ, cuối cùng Nam thúc cầm một bộ Linh kỹ Thiên cấp tu luyện, Thiên Địa Nhị lão thì chỉ có Địa lão thích hợp Hỏa thuộc tính Vũ kỹ Thiên cấp, Thiên lão muốn tu luyện cũng không có cách nào, không có cái nào thích hợp hắn, mà Kim Lang Tôn Giả và Cùng Kỳ Tôn Giả lại không có ý tu luyện, so với tu luyện Vũ kỹ Thiên cấp và linh kỹ, hiện tại bọn hắn để ý nhất là trùng kích Đế cấp.  

Lục Lâm Thiên và chúng cường giả lần nữa thương nghị một ít sự tình ứng phó Thiên Địa Minh xong mới rời đi, đối với Thiên Địa Minh, Lục Lâm Thiên cũng không có quá mức khẩn trương, không biết Thiên Địa Minh đến lúc đó sẽ là quy mô xâm phạm, hay là phái cường giả đến tập kích, cho nên không cách nào an bài cụ thể.  

Cuối cùng Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn đều đề nghị để cho Lục Lâm Thiên sớm luyện hóa Tật Phong tôn giả đột phá, đề cao tu vi, mới là trọng yếu nhất, coi như là Thiên Địa Minh đột kích, Hoàng Đế đạo minh cũng không phải dễ trêu.  

Lục Lâm Thiên cũng có ý định, thừa dịp Tật Phong tôn giả ở trong tay, cũng nên bế quan đột phá lần nữa, từ Thanh Long hoàng tộc đến Độc Cô gia, lại đến Tử Vong Thâm Uyên, cấp độ Vũ giả đã rất lâu không có đột phá.  

Nếu đám Vũ Tôn Lục trọng biết Lục Lâm Thiên bởi vì chút thời gian này không có đột phá, nhất định sẽ vô cùng xấu hổ, đến loại cấp độ này, cho dù cường giả thiên phú vô cùng tốt, dưới tình huống bình thường mà nói, không có mấy trăm năm thời gian, căn bản là đừng nghĩ đột phá, hoặc là một mực kẹt ở tầng thứ này, mà Lục Lâm Thiên lúc này mới bao lâu, không ngờ lại cảm thấy thời gian lâu rồi chưa đột phá, nếu Vũ Tôn Lục trọng khác biết, không biết sẽ có cảm tưởng gì.  

Về phần trong tay Lục Lâm Thiên còn thừa năm khỏa Đế Linh Tấn Thần đan, đều là Chuẩn Đế cấp, không cách nào đề cao tu vi, tác dụng là trùng kích Đế cấp, chỉ có Thiên Địa Nhị lão dùng được, Lục Lâm Thiên cho Thiên Địa Nhị lão hai khỏa, sớm ăn vào, tác dụng sẽ càng lớn.  

Thiên Địa Nhị lão được bảo vậy này, lại có Vũ kỹ Thiên cấp, dùng tâm tình của hai người, cũng kích động đến run rẩy, cũng không có nói lời cảm tạ với Lục Lâm Thiên, chỉ là ánh mắt tràn ngập cảm kích, Đế Linh Tấn Thần đan quý trọng ra sao, hai người tự nhiên là hiểu rõ.  

Thời điểm Lục Lâm Thiên rời núi, đã sắp đến đêm khuya, thân ảnh ở giữa không trung dừng lại một chút, liền hướng Phi Linh môn bay đi.  

- Nam lão đệ, lúc này Kim thuộc tính của Lâm Thiên đã bạo lộ, không lâu về sau tất cả sơn môn sẽ biết rõ, tăng thêm ở Tử Vong Thâm Uyên, Thiên Địa Minh bị tổn thất nặng nề, sợ là Thiên Địa Minh sẽ tăng nhanh hành động.  

Sau khi Lục Lâm Thiên rời đi, Thánh Thủ Linh Tôn nói.  

- Ta nghe nói đại sự kia đã sắp tới, tất cả tông môn vì cơ nghiệp vạn năm, đều sẽ an bài đường lui, Lâm Thiên xuất hiện, tự nhiên là uy hϊếp bọn hắn, hiện tại ta lại sợ một việc.  

Nam thúc khe khẽ thở dài, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng.  

- Ngươi sợ những Siêu cấp bất tử kia sẽ ra ngoài?  

Ánh mắt Thánh Thủ Linh Tôn khẽ nhúc nhích, chuyện kia, hắn cũng đã được nghe nói một ít.  

- Cũng không phải, đám lão bất tử kia căn bản là không dám ra, từ trong miệng Tật Phong tôn giả, ta càng thêm khẳng định tin tức là thực, bọn hắn đều bị cấm lệnh, không thể ra tay.  

Nam thúc nói, ánh mắt vẫn rất ngưng trọng.  

- Trên đời này, thực sự có tồn tại vượt qua Siêu cấp bất tử, lệnh cấm kia thực có thể làm cho những Siêu cấp bất tử kia cố kỵ sao?  

Thánh Thủ Linh Tôn nói, ánh mắt cảm thán, có một số việc, thậm chí là gần đây hắn mới được biết.  

- Có hay không, cái này cũng khó nói, bất quá lệnh cấm kia là tuyệt đối tồn tại, ta lo lắng là Lâm Thiên đột phá.  

Nam thúc nói.  

- Lâm Thiên đột phá, hẳn là không có vấn đề.  

Thánh Thủ Linh Tôn thấp giọng nói, đột nhiên ánh mắt biến đổi nói:  

- Chẳng lẽ ngươi lo lắng chuyện kia, này... này thật đúng là có chút phiền toái.  

- Tình huống bây giờ, tu vi của Lâm Thiên không đủ, sẽ có không ít phiền toái, thiếu lực bảo vệ mình.  

Nam thúc nói:  

- Mà đột phá quá nhanh, vạn nhất trước khi chuyện kia đến đột phá, vậy thì,… đây cũng là sự tình mà hiện tại tất cả tông môn lo lắng nhất.  

- Việc này tuy phiền toái, bất quá tình huống bây giờ, vẫn là tăng cường tu vi mới tốt, muốn tới tầng kia, cũng không phải sự tình dễ dàng.  

Thánh Thủ Linh Tôn nói.  

- Ta chỉ sợ đến lúc đó tiểu tử kia ngăn không nổi đột phá, ngươi cũng nhìn thấy, tiểu tử này đột phá, quả thực là bay a, nếu là người khác muốn đột phá, ta tự nhiên sẽ không cho là có hi vọng, thế nhưng mà tiểu tử này quá tà.  

Nam thúc nói nhỏ.  

Dưới màn đêm bao phủ, trong Phi Linh Sơn Mạch một mảnh mông lung, tinh quang lóe ra hào quang yếu ớt, gió đêm từ từ thổi qua, mang theo một tia mát lạnh, vì sao xuyết đầy bầu trời đêm, có cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.  

Dưới ánh sao, bầu trời cũng không quá tối đen, ngược lại là trong đêm đen lộ ra một mảnh xanh đậm bao la bát ngát, trên một ngọn núi, có một đạo thân ảnh xuất hiện, đó chính là Lục Lâm Thiên.  

Nhìn bốn phía một chút, hào quang trong tay Lục Lâm Thiên lóe lên, Thiên Trụ giới hiển hiện ở trên mu bàn tay, không gian phát ra gợn sóng, một bóng hình màu xanh da trời xinh đẹp, từ trên Trụ giới xuất hiện ở bên ngoài không gian gợn sóng.  

Bóng hình xinh đẹp này dáng người bay bổng hấp dẫn, hai chân thon dài, bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên, đôi mắt dễ thương dịu dàng, vừa hiện ra đã đến trước mắt nam tử áo bào xanh.  

Mắt thấy nam tử áo bào xanh trước mắt, ánh mắt dễ thương của nàng có chút lấp lánh, ở trong không gian quỷ dị kia, nàng không biết thời gian đã qua bao lâu, bất quá cảm giác, là đã qua hơn một năm a, không chỉ thương thế của nàng khôi phục, thậm chí tu vi còn đột phá một trọng, còn tưởng rằng thân ảnh trước mắt đã xảy ra chuyện, một mực không cách nào từ trong không gian quỷ dị kia đi ra.  

Đôi mắt dễ thương nhúc nhích, Lam Linh muốn nói cái gì, nhưng không nói ra miệng, liếc nhìn bốn phía, sắc mặt khẽ biến nói:  

- Chúng ta không còn ở trong Tử Vong Thâm Uyên sao?  

- Chúng ta đã đi ra, Tử Vong Thâm Uyên đã đóng cửa.  

Lục Lâm Thiên nói, nhìn nữ tử nóng bỏng hấp dẫn trước mắt, khí chất dã tính, lại có thêm một loại thành thục vũ mị, để cho Lục Lâm Thiên có chút loạn tâm.  

- Ta còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện.  

Lam Linh không có hỏi nhiều, nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Đúng rồi, chúng ta đi ra Tử Vong Thâm Uyên đã bao lâu?  

- Mới vài ngày mà thôi.  

Lục Lâm Thiên trả lời, muốn nói gì đó, lại nói không nên lời, dùng quan hệ hiện tại của Vạn Thú tông cùng Đế Đạo Minh, có lẽ về sau hai người còn có thể xung đột vũ trang lần nữa, đến lúc đó sẽ là tràng cảnh ra sao.