Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2614: Tâm Đồng cứu sư!




Đao mang vừa ra cả không gian run rẩy, không gian xung quanh hóa thành tro tàn lộ ra khe không gian thật dài, vô cùng sắc bén khủng bố.  

Phong Vũ Tôn giả cũng không kịp nghĩ nhiều, khe không gian tối đen đã lan tràn tới trước người hắn, tốc độ của Lục Lâm Thiên hoàn toàn áp chế hắn.  

- Oanh!  

Trong khoảnh khắc hoảng sợ, Phong Vũ đánh ra một đạo quyền ấn, bởi vì tốc độ của Lục Lâm Thiên khiến cho hắn không cách nào né tránh.  

Quyền ấn cùng đao mang va chạm vào nhau như vẫn thạch nện xuống, lực va chạm khiến trong lòng mọi người nhảy dựng.  

Xuy!  

Chỉ thấy đao mang bổ xuống quyền ấn, quyền ấn chỉ giằng co trong nháy mắt đã thấy tiêu sát khí thổi quét ngập trời.  

- Ca ca!  

Trong nháy mắt thanh âm không gian xung quanh phá nát truyền tới, kình khí vặn vẹo không gian sau đó vỡ áp xuống, đem quyền ấn hung hăng chém thành hai nửa.  

Hưu!  

Một giây sau, đao mang kim sắc hung hăng chém thẳng xuống dưới, chân khí tiêu sát cùng linh hồn công kích khủng bố nháy mắt bộc phát, linh hồn công kích vỡ áp cả không gian.  

Trong lòng Phong Vũ hoảng hốt, ánh mắt thoáng ngây dại nhưng chỉ tích tắc sau đã lập tức khôi phục trở lại.  

Cường giả đối chiến chỉ nháy mắt đã đủ trí mạng, trong nháy mắt này Phong Vũ muốn ra tay cũng không kịp, kim sắc đao mang thật sự quá mức cường hãn, tiêu sát khí sắc bén làm cho hắn kinh hãi đảm chiến.  

- Không xong!  

Ánh mắt đại biến, giờ khắc này Phong Vũ cảm thấy nhịp tim đập nhanh, hối hận đã không còn kịp nữa, hắn không ngờ Lục Lâm Thiên mạnh như vậy, hắn vốn không biết vì Lục Lâm Thiên sợ bại lộ thân phận cho nên lúc trước giao thủ với hắn luôn áp chế thực lực thật sự của mình.  

Xuy!  

Đao mang chém xuống, ánh mắt Phong Vũ hoảng hốt, chân khí trào ra, hết thảy chỉ trong tích tắc, thân hình hắn cũng né tránh gần thoát ra ngoài.  

Phong Vũ miễn cưỡng ngưng tụ chưởng ấn, đang định đẩy ra đối kháng, nhưng đao mang kinh khủng mang theo khe không gian tối đen hung hăng đánh lên tay của hắn.  

Mặt đất nổ tung, đao mang bổ ra hố sâu cực lớn.  

- A!  

Phong Vũ hét thảm một tiếng, bàn tay bị chém đứt đoạn, cảm giác đau đớn làm sắc mặt hắn trắng bệch.  

- Đao kỹ thật bá đạo!  

Không ít người chứng kiến cảnh tượng này, không nhịn được hít sâu một hơi, đao kỹ bá đạo vượt ngoài dự liệu của họ, không ai nghĩ tới Lục Lâm Thiên có thể chém trọng thương Phong Vũ Tôn giả.  

- Tiếp tục đi!  

Lục Lâm Thiên cười lạnh vung Huyết Lục tiếp tục chém tới.  

Phong Vũ còn chưa hoàn hồn đã thấy đao mang bổ tới, không thể không toàn lực đối kháng, ánh mắt đã biến thành kinh hãi.  

Phanh phanh!  

Từng đạo công kích nổ nát không gian, đã bắt đầu có người vẫn lạc, lúc này thực lực chỉnh thể của Phi Linh môn liền lộ ra ưu thế, một nhóm cường giả yêu thú tung hoành không gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, mà người Thiên Địa minh không ngừng tránh né.  

Nhưng trong những cường giả Tôn Cấp Phi Linh môn, liên tục thi triển hồn khí vũ linh khí địa cấp, còn có vũ kỹ linh kỹ địa cấp, mà kiểu sử dụng này tuyệt đối là không bình thường, chẳng khác gì nhà giàu mới nổi, dù là tu vi Vương Cấp cũng có vũ linh khí cùng hồn khí địa cấp, ít nhất cũng đạt tới huyền cấp.  

Của cải của Phi Linh môn làm những đại sơn môn đều đỏ mắt, dù là họ cũng không có nhiều như thế.  

Oanh long long!  

Cường giả Linh Vũ giới gia nhập, Lăng Thanh Tuyền cùng Lăng Thanh Tuyệt đều không ngoại lệ, mà Lăng Thanh Tuyệt như cố ý nhắm vào Phi Linh môn, không ngừng ra tay, đã có vài Vương Cấp cùng yêu thú linh thú thất giai bị hắn đánh chết, cuối cùng bị Hỏa Sí tôn giả, Bàn Hủy cùng Bàn Vân liên thủ ngăn cản hắn.  

Tuy Lăng Thanh Tuyệt bất phàm nhưng có Hỏa Sí tôn giả, hơn nữa Bàn Hủy Bàn Vân đều hóa thành bản thể vây công, bản thân Lăng Thanh Tuyệt lại trọng thương, hoàn toàn rơi xuống hạ phong.  

- Hồn linh khải giáp, hồn khí địa cấp, kiệt kiệt, đi chết đi!  

Một lão giả Tôn Cấp nhất trọng Linh Vũ giới hung hăng đánh về phía Đông Vô Mệnh, ánh mắt lộ vẻ tham lam, một tu vi linh vương lại có được bảo vật này, làm sao không làm hắn đỏ mắt.  

- Phệ Hồn Ác Anh!  

Ánh mắt Đông Vô Mệnh ngưng trọng, thủ ấn kết xuất, hắc mang lan tràn đồng thời xen lẫn linh hồn lực tràn ra.  

- Ô ô!  

Một tiếng chi chi chói tai vang lên, thanh âm làm linh hồn rùng mình, Phệ Hồn Ác Anh mang theo linh hồn dao động quỷ dị thổi quét, nhìn qua như ác quỷ đánh thẳng về hướng người kia.  

- Có chút quỷ dị, nhưng quá yếu!  

Tôn Cấp nhất trọng cười lạnh một tiếng, công kích của đối phương cực kỳ quỷ dị, độc công cũng khó trêu chọc, nhưng thực lực không đủ, thủ ấn biến hóa liền vỗ lên ác anh.  

- Phanh!  

Phệ Hồn Ác Anh bị chụp vỡ thành mảnh vụn.  

- Phốc!  

Đông Vô Mệnh phun máu tươi, thân hình trọng thương lảo đảo thối lui.  

- Không chịu nổi một kích, chết đi!  

Tôn Cấp nhất trọng cười lạnh một tiếng, một chưởng oanh ra, không trung lắc lư, chưởng ấn xuyên qua không gian đánh thẳng vào người Đông Vô Mệnh.  

Thân hình Đông Vô Mệnh đang bị đẩy lui, ánh mắt ngưng trọng, độc vụ bạo tuôn, trong phút chốc một đạo chưởng ấn ngưng tụ nháy mắt đánh thẳng về hướng Tôn Cấp nhất trọng kia.  

- Oanh!  

Hai đạo chưởng ấn va chạm, kình khí ngập trời tràn ra, không gian biến thành vặn vẹo, chưởng ấn nháy mắt bị chấn nát, năng lượng cuồng bạo thổi quét, một tầng hắc khí xen lẫn hương vị gay mũi khó ngửi khuếch tán.  

Đặng đặng!  

Thân hình Đông Vô Mệnh lại bị đẩy lui, độc vụ bị chấn động tản ra, miệng tràn máu tươi.  

- Lão độc vật cẩn thận!  

Hổ Viêm thiên tôn hét lớn, hắn đang chiến đấu cùng một Tôn Cấp Huyễn Hồn môn.  

- Kiệt kiệt, thực lực cũng không tệ lắm, đáng tiếc vẫn là chết chắc rồi!  

Linh Tôn nhất trọng cười lạnh, thân hình đã tới trước mặt Đông Vô Mệnh không xa, lại đánh ra một đạo chưởng ấn.  

- Chỉ là một Linh Tôn nhất trọng nho nhỏ, lại dám ra tay với sư phụ của ta, ngươi ngại mạng dài quá!  

Ngay trong nháy mắt không gian xung quanh trước người Đông Vô Mệnh chợt lóe, một thanh âm tiếng quát thanh thúy vang vọng thiên không.  

- Là ai!  

Còn chưa nhìn thấy thân ảnh nhưng Tôn Cấp nhất trọng đã cảm thấy không gian xung quanh mình đọng lại, linh lực đình trệ, chưởng ấn biến mất giữa không trung, thân hình cấp tốc thối lui nhưng căn bản không thể di động nửa phần.  

Xuy!  

Không gian xung quanh chợt lóe, một tử ảnh lắc mình bay ra, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ hiện lên hàn ý khiến người run rẩy.  

- Dám động tới sư phụ của ta, cho ngươi sống không bằng chết!  

Thiếu nữ trực tiếp đi tới trước người đối phương, một đạo trảo ấn vỗ thẳng về phía hắn.  

Không gian vặn vẹo, từng luồng độc vụ lập tức bắn ra, trực tiếp xuyên vào trong cơ thể Tôn Cấp nhất trọng kia.  

- A!  

Độc vụ nhập thể, chỉ nháy mắt người kia hét lên một tiếng, không biết đang thừa nhận thống khổ thế nào.  

Ngay lập tức toàn thân hắn biến thành tối đen, thân hình phù lên, thất khiếu chảy máu đen, khuôn mặt biến thành dữ tợn khủng bố.  

- Tâm Đồng!  

Vốn Lục Lâm Thiên đang định ra tay cứu Đông Vô Mệnh, nhưng không nghĩ tới Lục Tâm Đồng đúng lúc xuất hiện, trái tim hắn lập tức thả lỏng xuống.