Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2387: Trêu hoa ghẹo nguyệt




Mọi người khϊếp sợ, kinh ngạc, kích động. Cái miệng mở lớn tới mức có thể nhét vừa quả trứng vịt. Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn nhìn nhau, toàn thân run lên.  

Mà ngay cả Nam thúc lúc này cũng không thể bình tĩnh. Thuộc tính mới a, đương nhiên bọn họ hiểu rõ điều này đại biểu cho điều gì.  

- Tiểu tử, có phải ngươi vừa mới lĩnh ngộ mấy ngày hôm trước. Dị tượng trong thiên địa mấy ngày hôm trước, phong vân biến sắc có phải là do ngươi tạo ra hay không?  

Nam thúc run rẩy, thân thể đứng lên, khó có được kích động, ánh mắt biến ảo không ngừng.  

- Hình như là vậy. Ngoại công tiện nghi của tiểu tử có nói giống như là lĩnh ngộ thuộc tính mới cho nên mới khiến cho thiên địa biến sắc. Ngoại công cũng có nói tiểu tử bớt dùng thứ này, đừng rêu rao khắp nơi.  

Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhìn mọi người. Nhìn thấy biểu hiện trên mặt mọi người, vô cùng hãnh diện thu lại năng lượng thuộc tính.  

- Ngoại công ngươi? Tiểu tử ngươi có ngoại công sao?  

Nam thúc càng thêm nghi hoặc, hắn ở Lục gia rất lâu rồi. La Lan thị từ nhỏ đã mất phụ mãu, tiểu tử này cũng không có ngoại công, ngoại bà a.  

Lục Lâm Thiên nhìn Nam thúc, cười hắc hắc nói:  

- Chính là tộc trưởng Long Ngộ của Thanh Long Hoàng tộc, người ta kêu tiểu tử gọi một tiếng ngoại công, sau đó người ta liền đem tất cả bảo khố mà Thanh Long Hoàng tộc thu thập bao nhiêu năm qua cho tiểu tử, nói là lễ gặp mặt. Cũng không có gì lớn, chỉ có mấy trăm bộ vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp. Hơn ngàn kiện Vũ linh khí, Hồn linh khí gì đó. Linh khí đạt tới Địa cấp cũng không có nhiều, gần trăm mà thôi. Mặt khác cũng có không thiếu tài liệu luyện khí đỉnh cấp. Dường như còn có tài liệu thần khí.  

Lục Lâm Thiên nói xong, cũng không để ý tới mọi người. Ai kêu mấy lão gia hỏa này vừa rồi đều khinh bỉ hắn. Lục Lâm Thiên kiếm một cái ghế đặt mông ngồi xuống, thuận tay cầm một loại hoa quả trên bàn cắn một cái.  

Hít.  

Trong phòng nho, mấy người nghe vậy tức thì hít sâu một hơi. Ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên đang nhàn nhã, tự đắc.  

- Lâm Thiên, đệ nói Thanh Long Hoàng tộc đem bảo khố thu thập vô số năm giao cho đệ?  

Sát Phá Quân nhìn Lục Lâm Thiên hỏi, đôi mắt đã trợn trừng lên, nhìn qua giống như sắp rơi tới nơi.  

- Đúng vậy, đều giao cho đệ.  

Lục Lâm Thiên cắn một cái nữa, vẻ mặt vô cùng tự đắc.  

- Phản rồi, xuống ngay cho ta.  

Ngay khi Lục Lâm Thiên đang nhàn nhã, tự đắc, Nam thúc đột nhiên trừng mắt quát Lục Lâm Thiên.  

Như là phản xạ có điều kiện, Lục Lâm Thiên lập tức nhảy dựng lên. Từ nhỏ hắn đã vô cùng sợ Nam thúc, cho nên sau khi nhảy dựng lên mới phục hồi tinh thần lại. Mắt nhìn về phía Nam thúc, lúc này hắn mới phát hiện ra, không ngờ chỗ hắn ngồi vừa rồi lại là vị trí của Nam thúc. Hắn cười hắc hắc nói:  

- Nam thúc, tiểu tử không cố ý. Lão nhân gia ngài cứ ngồi, tiểu tiểu đứng là được.  

- Chỉ có chút tiền đồ này thôi sao? Không ngờ lại đắc chí như vậy.  

Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, lần nữa ngồi xuống. Thế nhưng trong mắt lại hiện lên sự kích động khó có thể che dấu. Hắn ngẩng đầu nói với Lục Lâm Thiên:  

- Mau đem chuyện mấy năm nay ngươi trải qua nói cho ta nghe một chút.  

- Lâm Thiên, mau nói cho vi sư nghe một chút, vi sư cũng muốn biết mấy năm nay con sống ra sao.  

Thân thể hư ảo của Thánh Thủ Linh Tôn cũng vì kích động mà run rẩy không thôi.  

Lục Lâm Thiên cũng không dám quá đắc ý trước mặt mấy người cho nên cung kích đem chuyện mấy năm nay nói ra. Thế nhưng hắn cũng không có nói rõ chi tiết. Chỉ nói tới đại hội Trăm Yêu trong Tổ Yêu lâm rồi tới Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc. Đến đánh chết Huyết Thanh, đại náo Huyền Vũ Hoàng tộc. Cuối cùng bị nhốt một năm rưỡi. Tiểu Long tiếp nhận truyền thừa trong tộc, đến Huyền Hạo Chuẩn Đế tự bạo yêu đan. Sau đó lại tới Thanh Long Hoàng tộc. Mãi đến khi suy diễn ra thuộc tính mới. Đương nhiên cũng nói tới việc Dương Quá thu được truyền thừa của Bất Bại Kiếm Đế.  

Sưu Sưu.  

Nghe Lục Lâm Thiên nói, mấy siêu cấp cường giả này đều hít sâu không thôi. Ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên vô cùng kỳ quái.  

- Lĩnh ngộ thuộc tính mới a. Tương truyền trước đây chỉ có lão tổ Bắc Cung gia tộc mới có thể làm được chuyện này, từ đó trong thiên địa mới có vũ giả thuộc tính mộc. Cho nên ở giữa thiên địa này cơ hồ tất cả vũ giả thuộc tính mộc đều bị Bắc Cung gia áp chế. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho mấy gia tộc này được tôn sùng là Hoàng tộc.  

Thiên lão Tạ Thiên khϊếp sợ, lúc này còn chưa hồi phục tinh thần lại.  

- Thuộc tính của ngươi gọi là thuộc tính kim. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tương sinh tương khắc. Đây là lần đầu tiên ta nghe nói có chuyện như vậy. Thuộc tính Hỏa gặp thuộc tính Thủy trong lúc vô hình sẽ yếu đi một chút. Không ngờ bởi vậy ngươi lại suy diễn ra thuộc tính Kim, cũng đủ thấy thiên phú của ngươi vô cùng hiếm thấy. Chi bằng như vậy cũng đủ đè đầu tất cả hậu nhân Lục đại Nhân Hoàng tộc.  

Địa lão Tạ Địa cũng vẫn còn khϊếp sợ.  

- Dương Quá cũng nhận được cơ duyên lớn lao. Bất Bại Kiếm Đế này ta cũng từng nghe nói qua một ít. Có người nói người này bình sinh chưa từng bại một lần nào. Coi như gặp phải cường giả trong Lục đại Nhân Hoàng tộc, Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng chỉ bất bại mà thôi. Sự thật có phải như thế hay không cũng không có ai biết được.  

Thánh Thủ Linh Tôn có chút kinh ngạc vì Dương Quá.  

- Vậy thì cường giả đi theo ngươi tới đây ngày hôm nay là Kim Huyền tiền bối sao?  

Nam thúc nhìn qua Lục Lâm Thiên rồi nói.  

- Đúng vậy.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, lập tức nói:  

- Vị kia chính là Kim Huyền thúc, nghe nói có một loại thiên phú gọi là "Tọa miên", chỉ là tu vi của hắn tiểu tử cũng không nhìn ra.  

- Tọa miên?  

Nam thúc nghi hoặc, sau đó lại nhìn Thánh Thủ Linh Tôn, sắc mặt có chút biến hóa. Thánh Thủ Linh Tôn nói:  

- Chẳng lẽ là nhất tộc mà đồn rằng đã biến mất ở thời cổ xưa sao?  

- Cũng chỉ có nhất tộc kia mà thôi.  

Nam thúc hơi rung động nói.  

- Nam thúc, sư phụ, hai người biết rõ bản thể của Kim Huyền thúc sao?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi, hắn cũng cực kỳ hiếu kỳ.  

- Về sau tự nhiên ngươi sẽ biết rõ. Ta có chuyện muốn hỏi ngươi. Độc Cô tiểu thư của Độc Cô gia kia có phải có quan hệ sâu với ngươi hay không?  

Nam thúc nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, lúc này hắn mới nhớ tới mình vì chuyện của Độc Cô Cảnh Văn mà tới đây, hắn hỏi:  

- Nam thúc, thϊếp mời của Độc Cô gia tộc nói gì vậy?  

- Tiểu tử hỗn trướng nhà ngươi, trêu hoa nghẹo nguyệt khắp nơi.  

Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, lập tức đem chuyện thần tử, thần nữ trong Lục đại Nhân Hoàng tộc nói ra với Lục Lâm Thiên một lần. Cố ý nói qua lên một chút, sợ rằng Độc Cô Cảnh Văn lần này được phong làm Thần nữu, có khả năng phải thành gia lập thất với một tộc nhân có thiên phú mạnh nhất trong tộc.  

- Nam thúc, tiểu tử muốn tới Độc Cô gia.  

Lục Lâm Thiên không chút do dự nói. Thϊếp mời này có lẽ

là do Độc Cô Cảnh Văn đem tới cho mình. Sợ rằng vừa rồi Nam thúc cũng đã đoán ra được tám, chín phần mười. Hắn cũng không thể để người khác đoạt nữ nhân của mình.