Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2377: Ai dám chiến một trận 1




Cơ hồ tất cả cường giả gắt gao nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Trong cảm ứng của bọn họ, lúc này khí tức trên người Lục Lâm Thiên đã đạt tới Vũ Tôn lục trọng đỉnh phong.  

– Muốn đột phá, sắp lần nữa đột phá rồi.  

Cơ hồ tất cả cường giả Thanh Long Hoàng tộc ngừng thở, ánh mắt mang theo sự khẩn trương, giống như mình đang đột phá vậy.  

– Tiểu tử, dừng lại đi, đột phá tam trọng, căn cơ bất ổn. Đột phá như vậy đã đủ rồi.  

Huyền Hạo nhìn lên không trung, trong mắt có chút lo lắng.  

– Không thể tiếp tục đột phá, dục tốt bất đạt, không ổn a.  

Sau lưng Dương Quá, Kim Huyền chắp tay đứng im, ánh mắt biến đổi.  

Lúc này trong kim quang bị mây đen bao phủ, hai con mắt nhắm chặt của Lục Lâm Thiên mở ra. Kim quang lóesáng, đánh văng mây đen ngập trời. Một tiếng hét lớn từ trong miệng Lục Lâm Thiên vang vọng.  

Rống.  

Tiếng hét lớn này tựa như sư rống, phượng kêu từ trong quang trụ bằng kim quang bắn ra. Âm thanh bắn thẳng trời cao, vang vọng không thôi.  

Phanh Phanh Phanh.  

Tiếng hét lớn này giống như khiến cho thiên địa rung động. Kim quang run rẩy, không gian vặn vẹo, thậm chí ngay cả Thanh Long phong tràn ngập kim quang lúc này cũng bắt đầu run rẩy.  

Bên ngoài quang trụ bằng kim quang kia có từng vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra chung quanh. Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngừng bên tai. Thanh Long phong chấn động, mây đen trên không trung bắt đầu bị nghiền nát.  

Tiếp đó đạo quang trụ bằng kim quang giống như núi lửa phun trào, năng lượng từ bên trong bắn tứ tung, trực tiếp cưỡng ép phá vỡ quang trụ kim quang.  

Ầm ầm.  

Quang trụ bị nghiền nát, kim quang bắn ra tứ phía. Kim quang hóa thành hình cung khuếch tán ra chung quanh. Những nơi kim quang đi qua, tất cả mọi người cơ hồ đều nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn thẳng.  

Năng lượng hùnghậu trong kim quang khuếch tán, sơn mạch chung quanh dưới cỗ năng lượng bàng bạc này vô số kim quang bắn tứ tung. Trong sát na, vô số kim quang giống như những hạt mưa trong thiên địa trút xuống. Từng ngọn núi bị san bằng, đá vụn bắn tứ tung.  

Mây đen che khuất bầu trời, vô số ánh mắt nhìn chăm chú, năng lượng trong thiên địa giống như bị một bàn tay vô hình đẩy ra. Tự động khuếch tán tạo ra một thông đạo. Thông đạo này vừa vặn bao phủ Lục Lâm Thiên vào bên trong.  

Lúc này chân Lục Lâm Thiên đạp hư không, thân thể cao ngất đứng đó. Khí thế bàng bạc từ trong cơ thể không ngừng tràn ra, giống như một thanh đại đao đang chỉ lên trên trời cao.  

Rống.  

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, nhìn lên trời cao, thétlớnmộttiếng vang vọng trên không trung, giống như là đang phát tiết. Âm thanh quanh quẩn trong không gian, khiến cho màng nhĩ của một ít người có tu vi thấp đau đớn, ngay cả trong đầu cũng cảm thấy tê rần, đau đớn.  

Tiếng rống to này vang vọng, lúc này khí tức Vũ Tôn lục trọng đỉnh phong của Lục Lâm Thiên bắt đầu bị áp súc.  

– Trời ạ, Lục Lâm Thiên này lại cưỡng ép ngừng đột phá. Vẫn còn áp súc tu vi làm vững căn cơ.  

– Cưỡng ép ngừng đột phá, áp súc tu vi ổn định căn cơ. Nghị lực không phải người thường có thể có được.  

– Tu vi cường hãn, tâm cảnh cao, nhân loại này quá mức mạnh mẽ.  

Cảm nhận khí thế bá đạo vô cùng này, trong Thanh Long Hoàng tộc không ngừng vang lên tiếng than thở sợ hãi. Cơ hồ tất cả mọi người nhìn vào thân ảnh màu xanh trên không trung, cảm nhận khí thế bàng bạc từ trên người tràn ra, cả thiên địa lúc này đều vì hắn mà chấn động.  

– Khá lắm, không ngờ lại có thể làm được một bước này.  

Trong mắt Huyền Hạo hiện lên sự vui vẻ, khóe miệng mang theo tiếu ý mỉm cười nói.  

Trên một ngọn núi khác, Kim Huyền nhìn phía trước, miệng lẩm bẩm nói:  

– Tâm cảnh như vậy thật là bất phàm, không dưới lão chủ nhân a.  

Trên không trung, âm thanh kia biến mất, mây đen cũng gần biến mất không thấy gì nữa. Ánh sáng lần nữa chiếu xuống mặt đất, khôi phục như ban đầu. Thanh Long phong tràn ngập kim quang rạng rỡ lúc này chẳng biết kim quang đã biến mất từ khi nào. Nhưng mà đạo cấm chế vô hình kia đã sớm bị nghiền nát.  

Vô số ánh mắt nhìn chăm chú vào thân ảnh đang lăng không đứng trên không trung. Nhìn thân ảnh màu xanh không nhúc nhích kia, cả không gian lập tức lặng ngắt như tờ.  

Trên không trung, Lục Lâm Thiên ngạo nghễ lăng không đứng thẳng, quanh thân còn có một đám mây đen cuối cùng đang tiêu tán. Nhưng mây đen cũngchỉphiêu đãng xung quanh màkhông thể tới gần người Lục Lâm Thiên. Giống nhưquanh thân Lục Lâm Thiên có một bình chướng khiến cho mây đen không thể nào kéo tới gần.  

Lúc này tu vi của Lục Lâm Thiên bị áp chế tại Vũ Tôn lục trọng đỉnh phong hậu kỳ.  

Trong lúc đột phá Lục Lâm Thiên bừng tỉnh, cảm thấy mình đang điên cuồng đột phá. Tuy rằng đột phá là chuyện tốt, thế nhưng điên cuồng đột phá cũng không phải là chuyện tốt. Tuy rằng hắn có tâm cảnh không tệ, thế nhưng chung quy vẫn không phải là chuyện tốt cho nên Lục Lâm Thiên mới mạnh mẽ ngừng đột phá, dừng lại ở Vũ Tôn lục trọng đỉnh phong.  

Hai mắt Lục Lâm Thiên lần nữa nhắm chặt, tâm thần dò xét trong thân thể mình.  

Giờ phút này hai mắt Lục Lâm Thiên nhắm chặt, khí tức bàng bạc quanh quẩn quanh thân khiến cho vô số ánh mắt chung quanh kinh ngạc, không biết tại sao Lục Lâm Thiên còn không tỉnh lại.  

Trong tiếng nghị luận của mọi người, tâm thần Lục Lâm Thiên nội thị bên trong cơ thể. Tất cả thay đổi trong cơ thể khiến cho Lục Lâm Thiên khϊếp sợ. Lúc này đan điền của hắn mênh mông vô cùng. So với lúc còn là Vũ Tôn tứ trọng thì khổng lồ hơn rất nhiều. Ngũ sắc vũ đan của hắn được Tử Lôi Huyền Đỉnh, Huyễn Ảnh Thanh Vũ, Huyết Lục bao phủ lúc này đã trở thành vũ đan lục sắc. Ở đócómột cỗ kim quang bắn ra, ở gần màu vàng đất của thuộc tính thổ đã có thêm màu vàng rực rỡ.  

Trong đan điền hắn, trên kim quang có một cỗ lực lượng sắc bén, mạnh mẽ, nội liễm quanh quẩn.  

– Thuộc tính Kim, đây là thuộc tính Kim.  

Lục Lâm Thiên đột nhiên đại hỉ, năng lượng ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Kim chủ sát phạt, vô cùng sắc bén, nội liễm. Đây là thuộc tính Kim, rốt cuộc hắn đã lĩnh ngộ ra thuộc tính Kim.  

Sưu.  

Lục Lâm Thiên đột nhiên mở mắt ra, trong mắt có kim quang bắn ra sau đó lập tức biến mất. Ngay lúc đó trên Long đỉnh, đại hồn anh không ai nhìn thấy lập tức hóa thành một đạo lưu quang phóng vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên.  

– Ồ?  

– Đây là phân thân sao?  

Trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lục Lâm Thiên kết thủ ấn, trên khuôn mặt hắn có năm loại năng lượng thuộc tính quay chung quanh. Mà ở giữa năm loại thuộc tính này có một cỗ năng lượng kim quang đứng giữa trung tâm. Khí tức sắc bén, nội liễm lan tràn ra.  

Mắt nhìn tất cả chuyện này, Lục Lâm Thiên thu quang mang lại, thân thể lăng không đứng thẳng, cảm nhận lực lượng trong cơ thể. Chân khí trong đan điền hắn lúc này bành trướng tới cực hạn, đang không ngừng cuồn cuộn sôi trào.               Kim đao màu vàng lần nữa trở lại trên tiểu hồn anh. Trên thân đao dường như đã có một ít biến hóa rõ ràng. Linh hồn lực lần

nữa mạnh hơn không ít. Đại hồn anh trong vòng một năm này dường như đã mạnh hơn rất nhiều.